Sau Khi Nữ Minh Tinh Hết Thời Mang Con Tham Gia Show Thực Tế (Dịch Full)

Chương 574 - Phiên Ngoại: Giang Trầm Trọng Sinh Về Thời Điểm Vừa Mới Kết Hôn - 69

Unknown Phiên ngoại: Giang Trầm trọng sinh về thời điểm vừa mới kết hôn - 69

[Ha ha ha, Niệm Niệm kêu “be be” so với anh Giang có cảm tình hơn nhiều, không chỉ đáng yêu mà giọng điệu mỗi câu đều không giống nhau, cũng quá đáng yêu đi, còn với tổng giám đốc Giang bắt chước tiếng cừu kêu không đúng cảm xúc lắm, yêu cầu tiếp tục đi theo Niệm Niệm học tập chăm chỉ, ha ha ha, cười chết tôi rồi.]

[Sao lại có một đứa trẻ đáng yêu như vậy trời! Khi Niệm Niệm cười lộ ra hàm răng sữa, trái tim tôi gần như tan chảy, chẳng trách tổng giám đốc Giang ở trước mặt con gái hành xử như người ba ngốc nghếch, con gái đáng yêu như vậy, nếu là tôi thì cũng cười ngốc nghếch như vậy!]

[Ở trước mặt con gái, tổng giám đốc Giang thật sự trở nên ngốc nghếch, tự nhiên bắt chước tiếng cừu kêu, anh ấy không sợ nhân viên công ty nhìn thấy, hình tượng bá đạo trong nháy mắt đã sụp đổ ha ha ha!]

Giang Trầm cũng mặc kệ vấn đề hình ảnh hay thiếu hình tượng gì đó, sau khi bắt chước Niệm Niệm kêu mấy tiếng cừu kêu, Giang Trầm bắt đầu dạy con gái nói chuyện.

“Niệm Niệm, kêu ba ba đi.” Anh nhìn Niệm Niệm, nói từng chữ: “Ba, ba, Niệm Niệm, ba là ba đây.”

Niệm Niệm nhìn ba, nói từng chữ: “Be, be——”

Giang Trầm: “...”

“Không phải be be, mà là ba ba.”

“Be be ——”

“...” Giang Trầm suy nghĩ một chút, từ be be phát âm rất giống từ mẹ, có lẽ gọi mẹ đơn giản hơn so với gọi ba, anh lại dạy nói: “Niệm Niệm, mẹ, nói mẹ đi con, mẹ.”

Sau khi Nghe được chữ mẹ, Niệm Niệm có chút mếu máo, hình như lại nghĩ tới mẹ, bắt đầu cảm thấy buồn bã.

“...” Giang Trầm vội vàng ôm con gái xoay người ngồi dậy, nói sang chuyện khác: “Niệm Niệm chắc là đói rồi, chúng ta đi ăn cái gì nào.”

Nghĩ đến Niệm Niệm mỗi lần nói câu cửa miệng “Ô ô” thì tâm trạng của cô bé hình như tốt hơn nhiều, vì thế Giang Trầm nhìn con gái, nhẹ nhàng mà nói: “Ô ô?”

Niệm Niệm uất ức mà nhìn ba mình: “Be!”

[Be be, Niệm Niệm nhớ mẹ thật đáng thương.]

[Be, Niệm Niệm nhớ mẹ nhiều lắm, ba ba thật không biết gì cả, cứ nói sai thôi.]

[Ha ha ha, có thể Niệm Niệm kêu be be kỳ thật chính là đang kêu mẹ phải không?]

[Có phải ba cho rằng ba nói “ô ô”, Niệm Niệm cũng sẽ “ô ô” theo nhưng Niệm Niệm sẽ không làm như vậy, Niệm Niệm chỉ muốn “be be” thôi!]

...

Trên thực tế Niệm Niệm cũng không có đói, chỉ là chơi được một lúc có chút khát, Giang Trầm chuẩn bị cho Niệm Niệm uống nước.

Nhìn một mẻ chanh tươi trong phòng bếp, Giang Trầm nhớ tới Niệm Niệm hình như đặc biệt thích ăn chua. Nhưng mà đến bây giờ, hình như Niệm Niệm chỉ ăn những nguyên liệu nấu ăn có hương vị rất nhạt nhẽo, khẩu vị rất thanh đạm. Niệm Niệm không kén chọn khẩu vị nên các khẩu vị chua ngọt và khẩu vị nặng đô khác Niệm Niệm cũng chưa từng nếm qua.

Giang Trầm không ăn được chua nhưng Niệm Niệm và Thẩm Minh Dữu đều thích ăn chua, anh đặc biệt muốn nhìn xem một chút Niệm Niệm ở độ tuổi này, biểu cảm ăn chua như thế nào, chắc chắn cực kỳ đáng yêu.

Anh lấy nước chanh vắt vào cái ly, nghĩ đến Niệm Niệm không thể uống được nước chanh nguyên chất, vì thế anh cho một lượng nước tinh khiết nhất định vào ly, ngửi trong nước vẫn có mùi chanh, Giang Trầm cầm cái ly mang tới, dùng một cái muỗng nhỏ rồi múc một muỗng đưa đến bên miệng Niệm Niệm.

Niệm Niệm đang khát nước nhìn thấy nước, thò lại gần ngậm lấy muỗng nhỏ, lộc cộc một tiếng liền uống hết nước chanh vào trong miệng.

Giang Trầm cẩn thận nhìn chằm chằm biểu cảm của Niệm Niệm, Niệm Niệm nếm vị chua quả nhiên phấn chấn tinh thần hơn một chút, mở đôi mắt to nhìn ba, sau đó vì chua mà chớp chớp mắt phải.

Sau khi chớp mắt xong, Niệm Niệm liếm miệng, nghi hoặc rồi khiếp sợ mà nhìn ba mình, giống như muốn nói, hóa ra trên thế giới còn có loại hương vị thần kỳ như vậy.

Giang Trầm như bị động tác chớp mắt của con gái làm cho choáng váng, anh hỏi: “Niệm Niệm muốn nữa không con?”

Niệm Niệm nhanh chóng mà vỗ cái bàn: “Ô ô ô ô ~” Đồ uống ngon như vậy, ba nhanh chóng mang cho Niệm Niệm nữa đi.

Giang Trầm cười rồi cho Niệm Niệm nếm thêm một muỗng nhỏ nữa, Niệm Niệm lại vì vị chua mà chớp chớp mắt lần nữa, sau đó nước miếng đều tràn ra ngoài. Giang Trầm giúp Niệm Niệm lau miệng, thấy Niệm Niệm hình như rất thích, Giang Trầm cầm cái ly lên cũng nếm thử mùi vị một chút.

Giang Trầm không thể ăn chua dù chỉ một ít, đặc biệt là đồ có nước chanh, nếm thử thì anh liền cảm thấy răng mình sắp ê buốt.

 


Bình Luận (0)
Comment