Sau Khi Nữ Minh Tinh Hết Thời Mang Con Tham Gia Show Thực Tế (Dịch Full)

Chương 596 - Phiên Ngoại: Giang Trầm Trọng Sinh Về Thời Điểm Vừa Mới Kết Hôn - 91

Unknown Phiên ngoại: Giang Trầm trọng sinh về thời điểm vừa mới kết hôn - 91

Nghe thấy tiếng ‘chồng’ hiếm có này, khóe miệng Giang Trầm nhếch lên, cầm lấy tay của cô nói: “Ừm, ngủ ngon.”

[A a a a cuối cùng cũng gọi chồng rồi kìa, ngọt ngào quá, ngọt ngào quá đi!]

[Chị Dữu có bản lĩnh thì đừng giả vờ ngủ, tiếng nhỏ như vậy, xém chút là tôi không nghe thấy rồi.]

[Nhìn tổng giám đốc Giang kìa, cười thôi đừng vui mừng quá.]

[A a a rốt cuộc tổng giám đốc Giang là người chồng tuyệt vời như thế nào chứ, trước khi ngủ còn biết hôn trán của vợ và con gái, đúng là dịu dàng quá đi.]

**

Sáng sớm hôm sau, Giang Trầm vẫn dậy sớm như thường lệ.

Niệm Niệm cũng vì đói mà tỉnh dậy từ rất sớm, Giang Trầm pha sữa bột cho Niệm Niệm, sau khi đút cho Niệm Niệm uống xong, anh cũng không gọi Thẩm Minh Dữu dậy, đánh răng rửa mặt và thay đồ cho Niệm Niệm xong thì liền dẫn Niệm Niệm ra ngoài.

Vì thời gian vẫn còn rất sớm nên khu cắm trại ở bên này có vẻ rất yên tĩnh.

Ngược lại, nhân viên công tác lại rất tận tình xách máy móc đi theo phía sau hai cha con Giang Trầm, không bỏ qua bất kỳ cảnh quay nào.

Sáng sớm, tinh thần của Niệm Niệm thường rất tốt, cô bé ngồi trước người ba, đôi chân ngắn nhỏ nhắn đung đưa qua lại, Giang Trầm xoa xoa đầu cô bé, nói: “Niệm Niệm, chúng ta đi chuẩn bị một bó hoa tươi giúp mẹ, tạo cho mẹ một bất ngờ được không nè.”

Niệm Niệm: “Mẹ?”

Giang Trầm: “Đúng vậy, chuẩn bị một bất ngờ cho mẹ đó.”

Niệm Niệm: “Ô hô.”

Giang Trầm biết ở cạnh chỗ cắm trại có một khu hoa tươi, anh dẫn Niệm Niệm đi bộ qua đó, một lát sau đã tới nơi.

Tại khu hoa tươi, khắp nơi đều là những bông hoa tươi thắm đang nở rộ, Giang Trầm chọn cho Niệm Niệm một đóa hoa nhỏ màu hồng phấn trước, đưa cho Niệm Niệm rồi nói: “Đây là bông hoa ba tặng cho Niệm Niệm.”

“Ya ya.” Niệm Niệm đón lấy bông hoa, vui vẻ nhìn về phía ba cười toe toét.

“Niệm Niệm có thích không?”

“Ô hô.”

Sau khi tặng hoa cho con gái xong, Giang Trầm liền bắt đầu chọn hoa cho vợ, sau khi hai cha con mua hoa xong thì liền nhanh chóng trở về.

Lúc về tới khu cắm trại, vừa hay gặp được hai vợ chồng Khương Nguyên và Phương Đường vừa đi từ trong xe cắm trại ra.

Nhìn thấy bông hoa nhỏ màu hồng phấn trong tay Niệm Niệm và bó hoa to nở ra đang trong độ tươi thắm trong tay Giang Trầm, Phương Đường hỏi: “Tổng giám đốc Giang, mới sáng sớm anh đã đi mua hoa rồi sao?”

Giang Trầm gật đầu.

Anh tưởng lúc anh quay lại còn rất sớm, vào thời gian này thì người khác vẫn chưa thức dậy, ai ngờ rằng lại đúng lúc gặp được họ.

Sau khi chào hỏi một cách đơn giản, Giang Trầm liền đi vào chiếc xe cắm trại của mình, Thẩm Minh Dữu vẫn chưa thức dậy, Giang Trầm đặt bó hoa lên trên đầu giường của cô, như vậy thì Thẩm Minh Dữu vừa tỉnh dậy là có thể nhìn thấy ngay.

Sau khi Giang Trầm rời đi, Phương Đường nhìn chồng nhà mình với ánh mắt âm u: “Hầy, mới sáng sớm ra mà vợ nhà người ta đã nhận được một bó hoa tươi, còn em sáng sớm ra không những không nhận được hoa mà còn phải thay ga giường bị ướt nước tiểu cho con trai.”

Vốn dĩ Phương Đường và Khương Nguyên cũng sẽ không dậy sớm như vậy, nhưng lúc Phương Đường đang ngủ thì lại bị Khương Nguyên lôi dậy, hóa ra là buổi tối Khương Tiểu Húc đã tè ướt giường, Khương Nguyên cũng chỉ đành đánh thức vợ dậy để cùng dọn dẹp.

Phương Đường vốn còn đang tức giận khi phải rời giường, lườm Khương Nguyên một cái, ‘hừm’ một tiếng rồi quay người bỏ đi.

“...” Khương Nguyên cũng thầm thở dài một hơi, tổng giám đốc Giang này sớm không thể hiện tình cảm, muộn không thể hiện tình cảm, tại sao cứ phải thể hiện tình cảm ngay lúc này chứ, hại anh ấy bị vợ ghét bỏ.

Trong giấc mơ, Thẩm Minh Dữu đã ngửi thấy hương hoa thơm ngát, vừa mới mở mắt thì thứ đập vào mắt chính là một bó hoa tươi đang nở rộ và tươi tắn.

Chuyện mới sáng sớm vừa thức dậy nhìn thấy hoa tươi, Thẩm Minh Dữu đã trải qua rất nhiều lần, Giang Trầm sẽ thường xuyên tặng cho cô, cô đã không thấy làm lạ chuyện này rồi.

Hoa tươi tỏa ra mùi hương thơm ngát, Thẩm Minh Dữu ôm lên ngửi, trên miệng để lộ ra một nụ cười.

 


Bình Luận (0)
Comment