Cố Diệp Quân và Kiều Dụ bỗng chốc không còn đau nữa.
Đều khiến những người có mặt ở đó có chút mơ hồ không hiểu vì sao.
Cố Diệp Du và Trầm Linh Xảo nghe được lời của Kiều Dụ nói thì nhìn về phía Túc đại sư theo bản năng.
Thật sự là như vậy sao? Vậy thì bọn họ há chẳng phải trộm gà không thành lại bị mất nắm thóc.
Đừng nói là bọn họ, ngay cả Túc đại sư cũng ngạc nhiên không thôi. Ông ta có thể nhìn ra được hai người họ thực sự được giải rồi nên không còn đau nữa. Loại sắc mặt đau khổ đã biến mất trên khuôn mặt của hai người bọn họ, nói chuyện cũng không thở gấp như trước đó mà còn có vài phần trung khí. (Đông y chỉ khí trong dạ dày, có tác dụng tiêu hoá thức ăn và dinh dưỡng của cơ thể)
Hiện tại thì ông ta có thể chắc chắn là Nhan Hạ cố ý làm như vậy. Chỉ là tất cả cùng bị hạ âm sát, không phải nên được giải cùng một lúc sao? Sao lại chỉ giả cho hai người Cố Diệp Quân?
Nếu đổi lại là ông ta thì ông ta chỉ có thể giải cho tất cả một lần không thể nào chỉ giải cho hai người.
Chẳng lẽ lúc nãy là bọn họ thực sự đã chữa lợn lành thành lơn què rồi? Cũng không đúng nha.
Ngay lúc này đây Túc đại sư có thêm vài phần sợ hãi đối với Nhan Hạ.
Ông ta mở miệng nói: “Không thể nào, phương pháp này của tôi vốn là cách giải quyết, không thể nào có ảnh hưởng được.”
“Chắc là người hạ âm sát cố ý chỉ giải cho hai người, giữ lại hai người.”
Mặc kệ nguyên nhân có phải do ông ta hay không, tóm lại hiện tại đều là do lỗi của Nhan Hạ.
Ba Cố vốn dĩ đã hoài nghi đưa con gái nuôi này có chút vấn đề, giờ con trai ông không còn đau nữa vì vậy mà ông ấy càng không quan tâm.
Ông ấy suy nghĩ một chút bèn thở dài nói:“ Vậy phải làm sao bây giờ?”
Cố Diệp Hạo nghe những lời bọn họ nói, cảm thấy cô em gái ruột của anh ta thật quá đáng.
Thế mà lại có thể để cho Du Du tiếp tục chịu đau.
“Vậy thì hóa giải đi, anh hai không đau thì có thể nhỏ m.á.u giúp đỡ.”
Lần này Cố Diệp Quân muốn đánh c.h.ế.t đứa em trai ngu xuẩn này.
“Anh thấy não chú chính là bị ngấm nước, không thể dùng được nữa.”
“ Anh đã tự giải xong rồi nên m.á.u của anh không còn công dụng nữa.”
Hắn đùn đẩy, “Cái này vẫn nên mời Túc đại sư và Cổ đại sư nghĩ biện pháp.”
Lúc hắn đau mà hắn còn nhịn không hóa giải, hiện tại đã không đau nữa, có điên mới đi nhỏ máu.
Đợi sau khi trở về, hắn nhất định phải dạy dỗ lão tứ, không chỉ là đồng đội heo, còn quả thật là chuyên gia báo anh em.
Túc đại sư cảm thấy cực kỳ khó chịu, “Mặc dù cậu không còn đau nữa, nhưng bởi vì trước đó từng trung âm sát, vì vậy mà hai người bọn họ muốn hóa giải thì phải cần đến m.á.u của các cậu.”
Ông ta cũng muốn nhân cơ hội này lấy m.á.u của Kiều Dụ luôn.
Chỉ tiếc là thằng nhóc này lanh lợi như khỉ, không những không mắc bẫy mà còn kéo theo Cố Diệp Quân.
Cố Diệp Quân lập tức lắc đầu: “ Vậy thì tôi không còn cách nào rồi.”
Hắn ta nhanh trí nghĩ ra, quay đầu hỏi Kiều Dụ: "Cậu không phải nói có việc muốn tìm Qúy Lăng sao?"
Hiện tại không chuồn thì còn chờ đến khi nào nữa.
Kiều dụ giơ tay nhìn đồng hồ rồi cười nói: “ Cậu không nói thì suýt chút nữa tôi đã quên, sắp đến giờ tôi hẹn với cậu ta rồi.”
“Bây giờ chúng ta nhanh qua đó đi.”
Cố Diệp Quân gật đầu, “Được, nếu đến muộn thì tên nhóc đó nhất định sẽ không vui đâu.”
Tiếp theo hắn nói với ba Cố: “ Ba, con và Kiều Dụ đi gặp Qúy Lăng có việc, nên tụi con đi trước đây.”
Ba Cố phát hiện ra rằng, đứa con trai thứ hai của mình cuối cùng cũng đã thông minh trở lại rồi. Ông mỉm cười xua tay nói: “Vậy con mau đi đi, đừng để Quý Lăng đợi lâu.”
Sau đó, hai vị đại sư,Cố Diệp Du, Trầm Linh Xảo dương mắt nhìn hai người rời đi. Cố Diệp Du tức giận đến mức không chịu nổi, anh hai thực sự không thèm quan tâm mình, đáng ghét.
Còn cả Kiều Dụ này cũng không phải là người tốt. Nếu không phải là hắn bên cạnh thêm dầu vào lửa, anh hai chắc chắn sẽ không như thế này.
Cố Diệp Hạo và Cố Diệp Châu không ngờ rằng, anh hai vậy mà không thèm quan tâm Du Du mà bỏ đi như thế. Thế này cũng quá đáng lắm rồi.
Hai người định lên tiếng, nhưng lại bị ánh mắt lạnh lùng cảnh báo của ba Cố liếc qua, khiến họ im bặt. Những lời định nói ra đành phải kìm lại.
Anh hai đã bỏ đi rồi, bây giờ bọn họ muốn nói cũng muộn rồi. Cả hai thầm chửi trong lòng, bỏ mặc hai cô gái không quan tâm, anh hai và Kiều Dụ thật là không ra gì.
“Á!” mặt của Cố Diệp Du lại càng đau thêm dữ dội, không kìm được mà kêu lên thành tiếng.
Trầm Linh Xảo cũng không khác gì, ôm mặt khóc rên to: “đau, đau quá.”
Cố Diệp Hạo vội vàng tiến đến ôm lấy Cố Diệp Du, “Du Du, em làm sao thế?”
Cố Diệp Du theo thói quen dựa vào lòng anh, “Anh tư, mặt em đau quá, đau gấp đôi so với lúc nãy.”
Cố Diệp Hạo ôm lấy mặt cô, đau lòng an ủi: “đừng khóc nữa, chúng ta sẽ nghĩ được cách thôi.”
Ba Cố thấy hai người như vậy, tức giận đến mức không chịu được.
“Thằng Tư, mày buông ra ngay, coi bộ dạng của bọn mày bây giờ kiểu gì vậy?”
Bộ dạng của hai người bây giờ giống như một cặp tình nhân, thật không thể chấp nhận được.
Cố Diệp Du bỗng sực nhớ ra là ba Cố cũng đang có mặt ở đây. Cô ta vội vàng buông tay Cố Diệp Hạo ra, tự ôm lấy mình mà khóc. Trông cô ta thật yếu đuối, đáng thương và bơ vơ.
Cố Diệp Châu không đành lòng, nói với ba Cố,:” Ba, Du Du đau đến như thế này, chúng ta cũng không thể không quan tâm chứ?”
Ba cố liếc nhìn anh ta một cái, “Anh hai mày và Kiều Dụ đều đã đi rồi, quản như thế nào?”
Hai người đi rồi, thật tốt.
Cố Diệp Châu nghẹn lời, nhưng trong lòng lại thầm chửi hai người.
Anh ta suy nghĩ một lúc rồi nói với Đại Sư: “Đại Sư, xin ngài hãy giúp đỡ một chút, xin hãy cho em gái tôi mượn chiếc pháp khí đó dùng một chút. Chúng tôi nhất định sẽ trả công cho ngài.” Cố đại sư cảm thấy vô cùng khó chịu.
Mọi chuyện không chỉ khác xa những gì ông ấy nghĩ, mà còn giống như một con ngựa hoang hoàn toàn bị mất kiểm soát.
“Chuyện này!” Nhìn thấy Cố Diệp Du đau đến mức toàn thân run rẩy, ông ta cũng có chút do dự. Nhưng vừa nãy đã nói không thể cho mượn, bây giờ nếu cho mượn, không phải là mâu thuẫn sao?
Túc đại sư nhìn ra sư đệ đang do dự, thầm mắng ông ta thật “ngu ngốc”.
Nếu như cho mượn cái này, chẳng phải đang chứng minh bọn họ có vấn đề sao?
Ông lập tức đứng ra nói: “Thật sự xin lỗi tiểu hữu, đây là quy định của môn phái chúng tôi, không thể làm trái được.
Cố đại sư nghe ông ta nói như vậy, cũng thể hiện đồng tình, “đúng đúng, thật xin lỗi, tôi không thể cho mượn được.”
Nhưng bởi vì sự do dự lúc nãy của ông, đã làm sự hoài nghi trong lòng ba Cố tăng thêm vài phần. Nếu như không phải vì Túc đại sư ra mặt, nhìn vẻ mặt của Cố đại sư, ông ta có lẽ cũng định cho hai cô gái mượn pháp khí rồi.
Xem ra vẫn phải tiếp tục điều tra xem giữa con gái nuôi với hai vị đại sư này, rốt cuộc có mối quan hệ gì không.
Lúc trước thư kí đã điều tra Cố đại sư, lần này phải đổi thành điều tra Túc đại sư xem xem.
Cố Diệp Du đau đến mức muốn gục ngã, “vậy tôi phải làm sao? Tôi không chịu nổi nữa, thực sự không chịu nổi nữa rồi. “
Nhan Hạ con đàn bà này chắc chắn là cố tình, thật đáng ghét!”
Cô ta nhất định sẽ không tha cho Nhan Hạ.
Dạo này cả team hơi bận, nên mình sẽ ra từ từ.
Tâm trạng của Túc đại sư rất tồi tệ, kế hoạch hôm nay của ông ta đã hoàn toàn thất bại.
Nhưng thực sự không thể để hai người Cố Diệp Du tiếp tục chịu đau đớn như vậy.
Ông ta nghĩ một chút rồi đề nghị, “Những pháp khí khách chỉ cần là pháp khí phong thủy thì đều có thể giúp đỡ cho hai vị tiểu hữu
Ông ta lại bổ sung trọng điểm, “ Mọi người có thể hỏi người quen một chút, đặc biệt là người thích sưu tầm đồ cổ.”
”Mượn pháp khí phong thủy từ đối phương, đeo mười ngày nữa tháng là được rồi.”
“Nếu gặp được pháp khí phong thủy sinh khí cát thịn vượng thì hiệu quả còn tốt hơn so với hạt tràng của sư đệ tôi.”
“Không những làm dịu cơn đau, sau khi đeo vào còn có thể không đau như vậy nữa.”
Lời này của Túc đại sư đã nhắc nhở Cố Diệp Du, “ Mẹ Qúy thích sưu tầm đồ cổ, tôi đi hỏi bà ấy xem.”
Cô ta cũng nghe ra được rằng hai vị đại sư sẽ không cho cô ta mượn pháp khí.
Đồng thời thầm nguyền rủa người kia tìm đến hai vị đại sư không đáng tin cậy.
Hôm nay không những không thể giúp đỡ gì, mà còn khiến cô ta càng đau hơn nữa.
Cuối cùng còn cần đến cô ta tự mình đi mượn pháp khí phong thủy đến áp chế, quá vô dụng rồi. Hơn nữa ngay đên Nhan Hạ còn đối phó không nổi, còn nói gì mà đại sư phong thủy kỳ cựu lợi hại.
Cô ta chê, rõ ràng là hai kẻ vô dụng.
((Sâm đã trở lại))