Sau Khi Thành Vợ Hờ Tra A Của Nữ Chính

Chương 106

Gần 10 giờ tối, mọi người trong gia đình Ôn thị hầu hết đều đã ngủ, Tần Tiện bế Ôn Thanh Uyển xuống lầu, tình cờ gặp Ôn Chấn Hằng, người nghe thấy tiếng động liền ra ngoài.

 

"Chuyện gì vậy?" Ôn Chấn Hằng nhìn thấy hai người, giật mình vội vàng hỏi.

 

"Con không sao đâu, có lẽ là do ăn phải thứ gì đó, bụng hơi không thoải mái." Ôn Thanh Uyển trả lời, có chút ngượng ngùng.

 

Cơ thể cô hơi yếu, bụng đau âm ỉ, nhưng không phải không thể đi được, chỉ là Tần Tiện nhất quyết bế cô lên.

 

"Bố, chúng con sẽ đến bệnh viện trước, bố đừng lo, có tin gì sẽ gọi về." Tần Tiện nói với Ôn Chấn Hằng rồi bế Ôn Thanh Uyển ra ngoài.

 

Tài xế Tiểu Trương đã đợi sẵn ở ngoài.

 

Tần Tiện lên xe, ôm Ôn Thanh Uyển vào lòng, xoa tay cho ấm rồi đặt lên bụng Ôn Thanh Uyển.

 

"Cảm thấy khá hơn chút nào không?" Tần Tiện thấp giọng hỏi.

 

"Đừng động, giờ tốt hơn nhiều rồi." Ôn Thanh Uyển nói, định gỡ tay Tần Tiện ra, nhưng Tần Tiện không rút tay lại, bàn tay ấm áp vẫn đặt trên bụng cô, có vẻ thực sự có chút tác dụng.

 

"Em không động. Liệu có phải là lúc nãy em quá mạnh tay không?" Tần Tiện thấp giọng hỏi.

 

"Im lặng đi." Ôn Thanh Uyển nói nhỏ, không muốn nhắc lại chuyện lúc nãy.

 

Cô cũng cảm thấy có chút kỳ lạ.

 

Nếu chỉ là do lúc ấy quá kích động dẫn đến hạ đường huyết, thì thật là xấu hổ.

 

Ôn Thanh Uyển không muốn đi bệnh viện, nhưng cảm giác cơ thể thực sự không ổn, cơn đau ở bụng là điều trước đây cô chưa từng gặp phải.

 

Tần Tiện kiên quyết, cô đành để mặc Tần Tiện đưa đi.

 

Trên đường, Tần Tiện ôm cô, bụng cô cảm nhận được hơi ấm, Ôn Thanh Uyển dựa vào vai Tần Tiện và nhắm mắt nghỉ ngơi một chút. Khi đến bệnh viện, lại bị Tần Tiện ôm xuống xe.

 

Khi Ôn Thanh Uyển tỉnh lại, cô đã ở trong phòng khám của bác sĩ.

 

 "Cảm giác không phải là vấn đề về dạ dày, chúng ta sẽ kiểm tra xem sao." Bác sĩ hỏi về tình trạng của Ôn Thanh Uyển và đã cho làm các xét nghiệm.

 

Kết quả xét nghiệm chưa có, bác sĩ cũng chưa đưa ra chẩn đoán gì.

 

Sau khi kiểm tra, Ôn Thanh Uyển mệt mỏi ngồi chờ kết quả cùng với Tần Tiện, lúc này đã qua hơn 10 giờ, cô mệt đến mức không chịu nổi.

 

Khi kết quả xét nghiệm ra, Ôn Thanh Uyển cũng không còn sức để nhìn, nhắm mắt lại và mơ màng.

 

"Mức HCG cao, có lẽ là đã mang thai rồi. Chúc mừng hai bạn sắp làm mẹ." Bác sĩ nhìn vào kết quả xét nghiệm và nói.

 

Ôn Thanh Uyển, vốn đang nửa tỉnh nửa mê, đột ngột mở mắt ra.

 

"Cô nói gì?" Tần Tiện cũng ngạc nhiên không kém.

 

"Dựa vào số liệu thì có thể là có thai. Vì thai còn nhỏ nên siêu âm không thấy rõ. Có thể sau một thời gian quay lại kiểm tra. Hiện tại thai còn chưa ổn định, có dấu hiệu sảy thai.

 

Tôi sẽ kê thuốc bảo vệ thai cho cô ấy, uống thuốc này trước rồi theo dõi. Các cô chú ý một chút, trong thời gian mang thai, omega cần sự an ủi của thông tin tố từ alpha, nhưng trong ba tháng đầu khi thai còn chưa ổn định, tránh các hoạt động mạnh..." Bác sĩ tiếp tục giải thích.

 

Tần Tiện lúc này vẫn còn ngơ ngác, không thể tin vào những gì bác sĩ vừa nói.

 

Chỉ có một lần thôi mà đã có thai rồi!

 

Trước đây gia đình vẫn lo lắng Tần Tiện có thể không còn khả năng sinh con, vậy mà ngày hôm sau Ôn Thanh Uyển lại phát hiện mình có thai!

 

Ôn Thanh Uyển cầm tờ kết quả xét nghiệm, nhìn đi nhìn lại, quả thật những dữ liệu cho thấy có thai.

 

Cô nhíu mày, không giống với sự ngỡ ngàng của Tần Tiện, trong lòng Ôn Thanh Uyển lại tràn đầy lo lắng.

 

Lúc đi ra đảo, vì phải dùng thuốc và tránh bị trúng độc, cô đã phải uống khá nhiều thuốc. Sau đó, khi Tần Tiện bị tiêm virus, trong quá trình điều trị cho cô ấy, Ôn Thanh Uyển cũng đã sử dụng không ít thuốc. Cả hai người khi đó đều có sức khỏe không tốt, thậm chí có thể nói là rất tệ.

 

Điều này hoàn toàn không phù hợp với tiêu chuẩn cho một thai kỳ khỏe mạnh, và có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của thai nhi.

 

Hiện tại cô cảm thấy bụng đau và có dấu hiệu sảy thai, rất có thể tất cả đều liên quan đến những chuyện đã xảy ra trước đó.

 

Ôn Thanh Uyển đã chia sẻ những lo lắng của mình với bác sĩ.

 

"Những loại thuốc bạn nói quả thật chứa thành phần có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của thai nhi, thậm chí có thể ảnh hưởng đến sự phát triển não bộ, có nguy cơ dị tật.

 

Hiện tại, dấu hiệu sảy thai vẫn chưa xác định được nguyên nhân. Thời gian mang thai còn sớm, tạm thời không thể kiểm tra ra gì.

 

Nếu thật sự lo lắng, có thể thực hiện phá thai khi thai kỳ còn sớm, sẽ ít ảnh hưởng đến cơ thể mẹ hơn. Nếu để sau này phát hiện có vấn đề rồi xử lý, sẽ tổn thương cơ thể mẹ nhiều hơn. Các bạn có thể thảo luận về chuyện này." Bác sĩ phân tích theo lời Ôn Thanh Uyển.

 

Tần Tiện vẫn chưa hết bàng hoàng vì tin mình mang thai, nghe bác sĩ đưa ra các lựa chọn, không thể tin được.

 

Bác sĩ rời đi trước, để hai người tự thảo luận.

 

"Hạt Dẻ, sức khỏe của chị là quan trọng nhất. Ban đầu em đã không định để chị mang thai nữa, quá vất vả rồi. Đều là lỗi của em, lúc đó không lo lắng gì... Nếu như em thật sự mất khả năng sinh đẻ thì tốt, ít nhất sẽ không khiến chị..." Tần Tiện ôm Ôn Thanh Uyển sau khi bác sĩ đi, vừa nói vừa nghẹn ngào.

 

Lúc này, Tần Tiện cảm thấy vô cùng tự trách.

 

Ôn Thanh Uyển nhìn Tần Tiện mắt đỏ hoe, lấy lại bình tĩnh từ phần phân tích dữ liệu trước đó, vỗ nhẹ lên mặt Tần Tiện, rồi mỉm cười với cô.

 

"Lý thuyết mà nói, khả năng đứa bé bị ảnh hưởng là rất lớn, thật sự không thích hợp. Con bé không phải là tốt nhất, nhưng con bé là đứa bé đặc biệt đến vào thời khắc đó.

 

Dù không hoàn hảo, con bé vẫn là con của chúng ta. Tiện Tiện, đừng ghét bỏ con bé, chúng ta phải cho con một cơ hội, con bé đến thật không dễ dàng. Hơn nữa, con bé còn có cơ hội trở thành một đứa bé khỏe mạnh, giống như Như Như. Đúng không?" Ôn Thanh Uyển đặt tay Tần Tiện lên bụng mình, khẽ nói với cô.

 

Tần Tiện lập tức nước mắt rơi xuống.

 

Giọng Ôn Thanh Uyển lúc này vô cùng dịu dàng, ánh mắt đầy tình mẫu tử.

 

"Chị, em sợ..." Tần Tiện nói.

 

Ôn Thanh Uyển, người lý trí như vậy, hiểu biết bao nhiêu, nhưng vẫn sẵn sàng thử mạo hiểm.

 

  Đây là một sinh mệnh nhỏ có thể phát triển thành một đứa trẻ sống động như Như Như!

 

Tần Tiện làm sao có thể bỏ đi.

 

"Được rồi, chỉ là vấn đề xác suất thôi. Cứ quyết định như vậy. Sau này chúng ta sẽ kiểm tra sức khỏe định kỳ, sẽ không có vấn đề gì đâu. Nghe lời, em rất mệt rồi, chúng ta về nhà nhé. Chuyện này đừng nói với ba mẹ, cứ nói mọi thứ đều ổn." Ôn Thanh Uyển nhìn Tần Tiện nói.

 

Nghe lời Ôn Thanh Uyển, Tần Tiện vừa thấy đau lòng lại tràn ngập cảm giác ấm áp, cô ngược lại lại phải an ủi Ôn Thanh Uyển.

 

"Được rồi, chúng ta về nhà thôi!" Tần Tiện hít một hơi, từ từ nói.

 

"Nghe lời, đi lấy thuốc đi." Ôn Thanh Uyển vỗ vỗ lên mặt Tần Tiện nói.

 

Tần Tiện cầm thuốc bác sĩ kê cho, dẫn Ôn Thanh Uyển về nhà.

 

Khi lên xe, Ôn Thanh Uyển lại mệt mỏi và ngủ thiếp đi trong lòng Tần Tiện.

 

Tần Tiện ôm Ôn Thanh Uyển, ngẩn người nhìn.

 

Ôn Thanh Uyển muốn giữ lại đứa trẻ, dù chưa ra đời, cô ấy đã yêu con bé đến thế.

 

Cô muốn đem đến sự bảo vệ tốt nhất cho Ôn Thanh Uyển.

 

Cầu nguyện cho Ôn Thanh Uyển và đứa trẻ nhỏ có thể khỏe mạnh.

 

Tần Tiện trong lòng cầu nguyện, đột nhiên nghĩ đến trang web rút tiền, cơ hội cuối cùng, có thể để hệ thống nhắc nhở xem đứa trẻ có khỏe mạnh hay không, và cơ thể Ôn Thanh Uyển có bị ảnh hưởng gì không...

 

Chỉ còn một cơ hội, và nó liên quan đến Ôn Thanh Uyển và đứa trẻ chưa ra đời.

 

Tần Tiện suy nghĩ một chút rồi quyết định sử dụng cơ hội đó.

 

Tần Tiện nhập vào một dòng chữ.

 

【Trong vòng một năm, Ôn Thanh Uyển sẽ sinh một đứa bé khỏe mạnh, cơ thể phục hồi tốt nhất, Tần Tiện nhận được phần thưởng từ Ôn Thanh Uyển】

 

Số tiền rút ra sẽ lấy hết số còn lại.

 

Sau khi gửi đi, trang web cứ quay vòng, hai phút sau mới hiện lên một dòng chữ.

 

【Cung cấp nhiều thông tin tố cho Ôn Thanh Uyển, tốt nhất là cấy vào khoang cơ thể omega, phấn thông tin của bạn rất đặc biệt, có thành phần sinh lý hoạt tính, có lợi cho cơ thể và tinh thần, hiệu quả ở dạng lỏng sẽ tốt hơn, chúc bạn may mắn, tạm biệt!】

 

(Editor: wtf dạng lỏng?)

 

Dòng chữ này đột nhiên thêm một chút giọng điệu ma mị.

 

  Tần Tiện xem lại trang web hai lần, nhưng chữ viết trên đó đã biến mất, thay vào đó là thông báo "Không thể truy cập trang này."

 

Có lẽ vì từng tu luyện ở thế giới khác, nên phấn thông tin của Tần Tiện quả thực khác với người bình thường.

 

Ở trung tâm quản lý, chưa từng gặp ai có mức độ phù hợp với phấn thông tin của Tần Tiện như vậy.

 

Hơn nữa, bất kỳ ai được cô chữa trị, cơ thể và tinh thần đều cảm thấy tốt lên.

 

Những căn bệnh khó chữa như của Ôn Thanh Uyển đã được cô chữa trị từ từ.

 

Những lời trên trang web trước đó có vẻ là thật.

 

Nếu phấn thông tin được cấy vào khoang cơ thể omega, có nghĩa là phải đánh dấu Ôn Thanh Uyển.

 

Điều đó có lợi cho sức khỏe của Ôn Thanh Uyển sao?!

 

Một chút lo lắng và tự trách của Tần Tiện dần tan biến.

 

Trang web rút tiền đã hoàn toàn không thể truy cập nữa, nhưng Tần Tiện không cảm thấy tiếc nuối gì, cô chỉ hy vọng Ôn Thanh Uyển có thể khỏe mạnh.

 

Chẳng mấy chốc, xe đã đến nhà Ôn gia, khi Tần Tiện ôm Ôn Thanh Uyển ra khỏi xe, Ôn Thanh Uyển đã tỉnh dậy.

 

"Mệt thì cứ ngủ tiếp đi, đến nơi rồi, em sẽ bế chị vào, em còn sức mà, bây giờ lại không có ai." Tần Tiện thì thầm với Ôn Thanh Uyển.

 

"Em không thấy mệt sao, sao lại ngốc như vậy?!" Ôn Thanh Uyển lười biếng nói, tựa đầu vào vai Tần Tiện.

 

Tần Tiện bế Ôn Thanh Uyển vào phòng khách, vừa nói là không có ai thì lại nhìn thấy Ôn Chấn Hằng.

 

Ôn Chấn Hằng vẫn chưa ngủ, đang ngồi trong phòng khách, thấy họ về thì đứng dậy hỏi thăm.

 

"Ây..." Tần Tiện nhìn thấy Ôn Chấn Hằng, một lúc không biết phải nói gì. Ông cụ trước đây đã luôn dặn dò cô, nhưng bây giờ...

 

"Đặt chị xuống trước đi." Ôn Thanh Uyển vỗ vỗ Tần Tiện, giãy giụa một chút, Tần Tiện liền nhẹ nhàng đặt cô xuống.

 

"Ba, kết quả kiểm tra là, Thanh Uyển có thai. Ba, con xin lỗi..." Tần Tiện đặt Ôn Thanh Uyển xuống bên cạnh Ôn Chấn Hằng, thẳng thắn nói.

 

Ông cụ muốn đánh hay mắng gì thì tùy ông.

 

Cô cũng muốn đánh mình một trận.

 

Làm sao mà lại chính xác như vậy chứ.

 

Cô và Ôn Thanh Uyển chỉ mới đánh dấu vĩnh viễn hai lần, kết quả là đều trúng...

 

"Cái gì?" Ôn Chấn Hằng hơi không tin vào tai mình.

 

"Ba, là có thai. Hôm đó ở đảo, lúc chúng ta chạy thoát, con bị trúng thuốc, cầu xin cô ấy đánh dấu con. Bây giờ mọi thứ đều ổn, trước đây ba mẹ còn lo cô ấy có di chứng mà." Ôn Thanh Uyển nói, tiến lại gần Tần Tiện.

 

Ôn Chấn Hằng có thái độ thế nào, Ôn Thanh Uyển đương nhiên biết, cô phải bảo vệ Tần Tiện.

 

"Các con! Ai da! Cái này..." Ôn Chấn Hằng nghe những lời của Ôn Thanh Uyển, không biết nên tức giận hay là vui mừng.

 

Mới lo lắng cho Tần Tiện có di chứng, giờ lại biết cô ấy đã có thai rồi!

 

"Ba, lúc đó tình huống thật sự đặc biệt. Nếu ba muốn mắng, thì cứ mắng con đi." Ôn Thanh Uyển kéo tay Ôn Chấn Hằng nói.

 

"Ba, đều là lỗi của con, con không nên nhịn không được. Ba mắng con, đánh con, đừng trách Thanh Uyển..." Tần Tiện nhận lỗi, bị Ôn Thanh Uyển vỗ vỗ.

 

"Ba, thật sự không phải lỗi của cô ấy, tình huống lúc đó đặc biệt..." Ôn Thanh Uyển nói.

 

"Đã có thai rồi, còn nói gì nữa? Thanh Uyển à, con chỉ biết bảo vệ cô ấy! Bác sĩ nói sao, tình hình cơ thể thế nào rồi? Vừa rồi có đau bụng, đứa bé không sao chứ?" Ôn Chấn Hằng bất đắc dĩ.

 

"Ba tháng đầu có chút không ổn là hiện tượng bình thường. Tôi đã kê thuốc giữ thai, uống thuốc rồi nghỉ ngơi là ổn thôi. Không cần phải lo lắng quá. Ba đi ngủ đi." Ôn Thanh Uyển nói.

 

"Các con cũng sớm ngủ đi. Ba tháng đầu phải cẩn thận, tốt nhất là vẫn nên ngủ riêng." Ôn Chấn Hằng nói rồi nhìn Tần Tiện một cái.

 

"Con sẽ cẩn thận. Mọi thứ đều lấy sức khỏe của Thanh Uyển làm trọng, không có gì thiếu thận trọng đâu." Tần Tiện vội vàng đáp.

 

Ôn Chấn Hằng quay lại phòng ngủ, Tần Tiện để Ôn Thanh Uyển ngồi trên sofa trong phòng khách, rồi đi lấy nước nóng cho cô uống thuốc.

 

"Không ngủ riêng." Ôn Thanh Uyển uống mấy ngụm nước, kéo tay Tần Tiện lại nói.

 

"Được rồi, đều theo ý chị." Tần Tiện đáp, rồi dẫn Ôn Thanh Uyển về phòng.

 

Ôn Thanh Uyển rất thích phòng của Tần Tiện, trong đó có mùi của cô, khiến cô cảm thấy gần gũi hơn.

 

Nhìn Ôn Thanh Uyển vào phòng mình, Tần Tiện theo vào, đóng cửa rồi bắt đầu phát tán phấn thông tin.

 

Bây giờ cơ thể Ôn Thanh Uyển có thể không thích hợp để đánh dấu, nhưng phát phấn thông tin ra, dùng hình thức xoa dịu, ít nhiều cũng có thể giúp cơ thể cô ấy tốt hơn.

 

Ôn Thanh Uyển ngửi thấy mùi thơm nồng nàn, đưa tay ôm lấy Tần Tiện.

 

"Thơm quá. Cùng chị ngủ nhé." Ôn Thanh Uyển thì thầm.

 

"Được rồi!" Tần Tiện đáp, đưa Ôn Thanh Uyển lên giường nằm xuống, nhẹ nhàng vỗ lưng cô, Ôn Thanh Uyển nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

 

Khi Ôn Thanh Uyển ngủ say, Tần Tiện vẫn không ngừng phát tán phấn thông tin.

 

Ôm người yêu trong tay, trái tim đầy lo lắng của Tần Tiện trong mấy ngày qua bỗng nhiên yên tĩnh lạ kỳ.

 

Giấc ngủ này của Ôn Thanh Uyển rất thoải mái, trong giấc mơ có Tần Tiện, nhưng không giống trước đây, cô không vội vàng nhào đến, mà lại ôm nhẹ nhàng và cẩn thận, phấn thông tin ấm áp bao quanh cô.

 

Sáng hôm sau, trong phòng không có Tần Tiện, nhưng tràn ngập mùi phấn thông tin của cô, rõ ràng là khi đi rồi đã phát tán đầy đủ.

 

Ôn Thanh Uyển nằm lười biếng trên giường một lúc, sau đó dậy rửa mặt.

 

Tần Tiện thức dậy, làm bài tập thể dục hàng ngày, xử lý công việc, thấy bên nhà Ôn đã gần xong, cô liền gọi điện cho Tần Mẫn Lan.

 

"Cái gì? Có thai rồi! Quả nhiên là tin đồn vớ vẩn trên mạng! Không được, hôm nay tôi phải đi thăm Tiểu Ôn ngay." Tần Mẫn Lan nghe Tần Tiện nói mà có chút kích động.

 

"Mẹ, trước đây con có nói là nhìn trúng một căn nhà, đúng không? Gia đình đó vội đi nước ngoài, đã ký hợp đồng đơn giản rồi, con đã trả một số tiền và căn nhà đã chuyển cho con.

 

Mẹ sắp xếp đồ đạc đi, có thể mang ba và Tiểu Chiêu qua đây ở. Lúc đó cũng tiện đi lại.

 

Căn nhà đó từ biệt thự nhà Ôn chỉ đi bộ tối đa mười phút thôi. Nếu mẹ làm món ăn gì ngon, có thể mang qua bất cứ lúc nào. Cũng có thể gặp Như Như bất cứ khi nào." Tần Tiện nói với Tần Mẫn Lan.

 

Tiền mua căn nhà đó, Tần Tiện đương nhiên là chưa đủ.

 

Tuy nhiên, gia đình đó có thể chuyển nhà cho Tần Tiện trước, cũng là vì xem trọng thân phận của cô, cùng với công ty của Trịnh Tiểu Anh, lại có Ôn gia làm hậu thuẫn, chắc chắn không thể trốn nợ.

 

Tần Tiện vốn định sẽ bố trí căn nhà này thật chu đáo, sau đó đón Ôn Thanh Uyển cho một đêm tân hôn lãng mạn, nhưng không ngờ Ôn Thanh Uyển lại có thai.

 

Giờ kế hoạch phải thay đổi rồi.

 

Ôn gia đông người, việc chăm sóc Ôn Thanh Uyển là đủ rồi.

 

Nhưng giờ Ôn Thanh Uyển có thai, Tần Mẫn Lan chắc chắn không yên tâm.

 

Vẫn là để mọi người qua đây ở, muốn ở bao lâu thì ở, bên đó phòng cũng nhiều, ở đây thoải mái hơn so với ở Ôn gia.

 

Tần Tiện nói như vậy, Tần Mẫn Lan sắp xếp đồ đạc, dẫn cả nhà qua đây.

 

Khi Tần Tiện đón họ, cô dẫn họ đến căn nhà, để hành lý của Tần Mẫn Lan xuống.

 

"Căn nhà này trước đây đã được sửa lại rồi, nhưng một số thứ cơ bản còn thiếu, sau này nếu mẹ thấy thiếu gì thì bảo con đi mua. Muốn bố trí sao cho thoải mái thì cứ tự quyết định." Tần Tiện nói với Tần Mẫn Lan.

 

  "Chúng ta ở đây vài ngày, chứ không phải ở lâu dài. Căn nhà này, con với Tiểu Ôn bàn xem bố trí sao. Đây là nhà của hai đứa." Tần Mẫn Lan vung tay.

 

"Mẹ, cô ấy đã quen ở Ôn gia rồi, giờ con cũng không muốn để cô ấy phải chuyển qua chuyển lại. Mẹ đừng khách sáo, cứ ở đây lâu lâu đi.

 

Hạt Dẻ bên đó, thai chưa ổn định, gần đây không có cảm giác thèm ăn, có thể là do mang thai nên như vậy. Mẹ, mẹ còn phải giúp con nghĩ thực đơn, làm sao để kích thích ăn uống." Tần Tiện nói.

 

Nói về tình hình của Ôn Thanh Uyển, Tần Mẫn Lan bắt đầu bàn với Tần Phụ, tìm tài liệu và các công thức món ăn.

 

Tần Tiện sắp xếp đồ đạc xong, liền dẫn họ đi thăm Ôn Thanh Uyển.

 

Như Như vui nhất, lại gặp được Tần Mẫn Lan và mọi người.

 

Còn được báo tin là em gái trong bụng Ôn Thanh Uyển sắp ra đời rồi.

 

Nhắc Như Như phải cẩn thận, không được như trước nữa, chạy lại ôm Ôn Thanh Uyển rồi đè lên bụng cô ấy.

 

"Mẹ ơi, em gái trong bụng có sợ tối không?"

 

"Em gái đói thì làm sao?"

 

"Con có thể đi chơi với em gái không?"

 

Những câu hỏi vô vàn của trẻ con khiến các bậc phụ huynh bật cười, và không khí trở nên vui vẻ hẳn lên.

 

Vì chuyện Ôn Thanh Uyển có thai, trước đây Ôn Thanh Uyển đã xin nghỉ mấy ngày, sau đó phải quay lại làm việc ở nhóm nghiên cứu, nhưng tình hình hiện tại cô không thể đi làm được.

 

Chỉ có thể vào những giờ cố định để họp với các thành viên trong nhóm nghiên cứu, họ cũng sẽ gửi dữ liệu thí nghiệm liên quan cho Ôn Thanh Uyển để cô giúp phân tích.

 

Về chuyện di chứng không thể sinh con mà trước đây đã bị đồn đại, việc Ôn Thanh Uyển có thai trở thành bằng chứng bác bỏ tin đồn đó, và còn phỏng vấn một số người đã khỏi bệnh, trong đó cũng có người mang thai.

 

Khả năng không thể sinh con không phải là quá lớn, vấn đề cụ thể cần phải phân tích chi tiết, không phải tất cả đều do bệnh truyền nhiễm trước đây gây ra.

 

Tin đồn đã được làm rõ, Ôn Thanh Uyển vẫn tiếp tục cùng nhóm nghiên cứu chế tạo thuốc đặc trị, cố gắng xóa sổ các ca nhiễm.

 

Khi số lượng bệnh nhân giảm dần, trật tự xã hội dần được phục hồi, Tần Tiện vốn có thể quay lại công ty làm việc, nhưng cô vẫn chủ yếu làm việc ở nhà, ra ngoài chủ yếu là để đi điều trị theo lịch hẹn trước, mỗi lần ra ngoài không quá hai giờ, đảm bảo Ôn Thanh Uyển càng nhiều càng tốt được bao quanh bởi thông tin tố.

 

Khi phát tán thông tin tố cho Ôn Thanh Uyển, Tần Tiện cũng sẽ cho người nhà khác cùng hít một chút thông tin tố.

 

Vì thông tin tố này không chỉ có thể điều trị một số bệnh về tinh thần mà còn có lợi cho sức khỏe, nên mọi người trong nhà đều muốn thử.

 

Sau đó, mỗi tuần, Tần Tiện đưa Ôn Thanh Uyển đi khám thai, tình trạng thai nhi dần dần cải thiện, phát triển cũng theo đúng chỉ số bình thường.

 

Trong lần khám thai tuần thứ bảy, khi siêu âm, bất ngờ phát hiện ra hai túi thai, tức là Ôn Thanh Uyển mang thai đôi.

 

Lúc này, Tần Tiện lại lo lắng, gia đình Ôn và gia đình Tần tuy vui mừng nhưng cũng càng cẩn thận hơn.

 

Trước đó hệ thống cũng không báo là thai đôi.

 

Điều này nguy hiểm hơn so với thai đơn.

 

Vì vậy, mọi người càng cẩn thận hơn trong việc chăm sóc Ôn Thanh Uyển.

 

Tần Mẫn Lan vốn nói sẽ ở vài ngày rồi đi, nhưng nhìn thấy Ôn Thanh Uyển mang thai đôi, trong lòng lo lắng, không thể yên tâm nếu không ở gần, nên lại tiếp tục ở lại.

 

Ôn Thanh Uyển dù vẫn hay ngủ, nhưng vấn đề kém ăn đã được giải quyết nhờ các thực đơn được Bà Phó và Tần Mẫn Lan phát triển, theo thời gian, cảm giác thèm ăn của cô ngày càng tốt hơn.

 

Vì sợ thai nhi quá lớn, thực đơn lại tiếp tục nghiên cứu để có thể đủ dinh dưỡng nhưng ít tăng cân không cần thiết.

 

Có thể là do mang thai, Ôn Thanh Uyển càng ngày càng phụ thuộc vào Tần Tiện, ngay cả khi ngủ cũng phải ôm cô.

 

Tần Tiện vừa tận hưởng hạnh phúc ngọt ngào vừa chịu đựng vất vả.

 

Vì em bé, cô phải kiên nhẫn.

 

Thông thường thai đơn ba tháng đã ổn định, nhưng Ôn Thanh Uyển mang thai đôi, phải đợi thêm một tháng nữa mới ổn định.

 

Khi thấy tất cả kết quả kiểm tra đều khỏe mạnh, mọi người đều rất vui mừng.

 

— Tần Tiện và Ôn Thanh Uyển càng cảm nhận sâu sắc hơn —

 

Giống như một ván cược lớn, khả năng chiến thắng của họ ngày càng lớn. (Editor: ê câu này nghe hơi ghê cảm giác có điềm v)

 

"Em nhìn này, hai cô bé trong bụng này, chúng rất mạnh mẽ... dù ban đầu không hoàn hảo, nhưng chúng vẫn đang cố gắng phát triển..."

 

Trong phòng, Ôn Thanh Uyển vừa xoa xoa bụng nhẹ nhàng vừa ngồi trên ghế sô pha, nói với Tần Tiện.

 

Tần Tiện chỉ cảm thấy lúc này Ôn Thanh Uyển như tỏa ra một hào quang, trông thật đẹp, không thể không tiến lại gần và hôn lên đôi môi của Ôn Thanh Uyển, pheromone bao quanh Ôn Thanh Uyển.

 

Cảnh tượng ấm áp ban đầu dần trở nên mờ ám, nhiệt độ không ngừng tăng lên.

 

Pheromone ôn hòa thay đổi mùi vị, tràn ngập mùi hương của thời kỳ dễ bị cảm.

 

Các tuyến nội tiết của Ôn Thanh Uyển cũng bắt đầu nóng lên.

 

"Chị ơi, em đã hỏi bác sĩ rồi, ông ấy nói không sao." Tần Tiện thì thầm nói với Ôn Thanh Uyển.

 

Bác sĩ đã nói không sao, lại còn có thông báo từ hệ thống, Tần Tiện đã nhịn mấy tháng nay, giờ đã ổn định rồi, cô không muốn chờ đợi thêm nữa.

 

"Cái này... như vậy không tốt cho thai giáo..." Ôn Thanh Uyển mặt đầy đỏ bừng, không phải không muốn, chỉ là lo lắng sẽ ảnh hưởng đến hai bé trong bụng.

 

"Chị ơi, bọn nhỏ cảm nhận được cảm xúc của chúng ta, là vui hay buồn, chúng không hiểu những thứ này đâu... Chị không muốn sao? Ngoan, em sẽ cẩn thận mà." Tần Tiện thì thầm, gần như là dỗ dành.

 

Bị pheromone bao vây, ý chí vốn không vững vàng của Ôn Thanh Uyển đã bị Tần Tiện phá vỡ.

 

Sau vài tháng, hai người cuối cùng lại gần nhau, chỉ là giữa họ có hai bé nhỏ.

 

Dù Tần Tiện có kích động đến đâu, nhưng vẫn mang theo một chút cẩn trọng.

Bình Luận (0)
Comment