"Lang Thiên Dạ chết rồi sao? Tang Nhị, ngươi có nghe thấy ta nói không?", Đan Hoằng Thâm nhíu chặt mày, mãi không nghe được câu trả lời, ngữ khí gã chợt trở nên nôn nóng, "Chẳng lẽ ngươi bị đánh đến si đần rồi?"
Dù đang trong trạng thái uể oải mất hết sức lực, Tang Nhị vẫn cố nâng mí mắt, hơi thở mong manh mà phản bác một câu, "Ngươi mới si đần ấy, dù ngươi có si đần...!ta cũng sẽ không si đần"
Đan Hoằng Thâm, "..."
Bồ Chính Sơ dở khóc dở cười, vỗ vỗ vai Đan Hoằng Thâm, "Đan sư đệ, đệ bình tĩnh một chút, Tang sư muội bên ngoài nhìn qua không bị thương, hẳn là bị nội thương.
Đệ cứ nhìn hoàn cảnh cũng có thể đoán được nơi này vừa xảy ra một trận chiến ác liệt rồi.
Như vậy đi, đệ phụ trách cõng muội ấy, ta thì cõng Trì Phong.
Chúng ta về Vân Hoài lại bàn tiếp"
Đan Hoằng Thâm lẩm bẩm, "Cũng đúng, rốt cuộc còn biết cãi lại mắng chửi người khác, vấn đề kia hẳn là không lớn"
Bồ Chính Sơ, "Cái gì?"
Đan Hoằng Thâm khẽ lắc đầu.
Tang Nhị quay đầu đi, thấy Bồ Chính Sơ cõng Tạ Trì Phong lên.
Vừa rồi, trước khi mất đi ý thức, Tang Nhị nhớ rõ Lang Thiên Dạ dường như đã làm gì đó với Tạ Trì Phong...!Nhưng hiện tại đầu nàng rất đau, không còn sức đâu mà nhớ lại.
Bầu trời bên ngoài nổi lên sương mù màu lam.
Không biết đây có phải là di chứng khi bị Lang Thiên Dạ bám vào người không, Tang Nhị cảm thấy cực kì mệt mỏi, thời điểm Đan Hoằng Thâm cõng nàng lên, hai mắt nàng chợt tối sầm sau đó trực tiếp ngất đi.
||||| Truyện đề cử: Độc Gia Sủng Thê |||||
...
Yêu quái sau khi chết, yêu thân sẽ không theo định luật của tự nhiên chậm rãi thối rữa, ngược lại nó sẽ hóa thành không khí và bay theo gió.
Ở ngôi miếu hoang kia, cơ thể yêu quái của Lang Thiên Dạ đã tiêu tán.
Bốn phía lại có dấu vết đánh nhau, Tạ Trì Phong và Tang Nhị đều hôn mê.
Nếu chỉ nhìn thoáng qua sẽ như thể hai người họ hợp sức gi3t chết Lang Thiên Dạ.
Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé
Nếu muốn biết cụ thể tình huống đã xảy ra, chỉ có thể đợi Tang Nhị và Tạ Trì Phong tỉnh lại mới hỏi kĩ càng được.
Nhưng kỳ quái chính là, hai người sau đó cứ ngủ li bì.
Nhìn qua không giống như bị thương nhưng lại gọi mãi vẫn không tỉnh.
Lần nữa mở mắt, Tang Nhị đã quay về Chiêu Dương tông, nhưng nàng không phải trong động phủ của mình mà đang ở Thanh Trúc Phong, phòng đan dược của Liên Sơn chân nhân.
Trên một mặt tường chất đầy các loại chai vại lọ bình chứa đan dược, bên kia là ban công rộng rãi, che rèm vải, có gió nhẹ thổi qua.
Nàng đang nằm trên chiếc giường duy nhất ở đây.
Tang Nhị, "..."
Hình cảnh cuối cùng nơi miếu hoang hiện lên, Tang Nhị nheo mắt lại.
Tay đặt dưới chăn khẽ giật, sờ đến vị trí Kim đan của mình.
Đã không còn loại cảm giác nóng bỏng kia, nhưng nàng biết, đã có sự thay đổi.
Lang Thiên Dạ không chết, chỉ dùng nửa viên yêu đan trong thân thể Tang Nhị làm nền tảng, thừa cơ nhập vào cơ thể nàng.
Tuy yêu đan không hoàn chỉnh, nhưng ả vẫn thành công bám vào người nàng.
Chẳng qua, so với loại đoạt xá thông thường, Lang Thiên Dạ trước tiên cần tốn thời gian chữa trị yêu đan, đồng thời còn phải tìm cách tranh đoạt quyền khống chế thân thể này.
Tiến độ phó bản【 Chích tình 】 này đã nhảy lên đến mức 50%, mà chỉ số pháo hôi vẫn như cũ là 4200 điểm.
Xem ra phải đợi sau khi phó bản 【 Chích tình 】 hoàn thành, tức sau khi Lang Thiên Dạ chết, chỉ số pháo hôi mới có thể cùng một lần giảm xuống.
Hệ thống, "Ký chủ, không chỉ như thế, ngươi còn phải đợi 【 Người thương giả dối 】hoàn thành xong, chỉ số pháo hôi mới có thể được trừ.
Ngươi có muốn xem nội dung của 【 Người thương giả dối 】 không?"
Tang Nhị ngẩn ra.
Đúng rồi, hệ thống hình như có nói qua nàng kích phát một đoạn nội dung che giấu nào đó của cốt truyện chính.
Hiện tại nghe được che giấu hai chữ, Tang Nhị liền muốn rùng mình, đặc biệt từ bốn chữ kia, nơi nào cũng lộ ra điểm quỷ dị.
Trực giác nói với nàng rằng đó không phải thứ gì tốt đẹp.
Nàng xoa xoa giữa mày, miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh, "Trước đưa ta xem đi"
Hệ thống, "Được"
Một đoạn cốt truyện kỹ càng tỉ mỉ chậm rãi hiện lên trong đầu Tang Nhị.
Tang nhị, "..."
Nàng tưởng tượng rất nhiều loại khả năng, chỉ không ngờ đến, "Người thương" ở đây lại chính là nàng!
Đoạn nội dung che giấu trong cốt truyện gốc này, Lang Thiên Dạ ở miếu hoang, lợi dụng Chích tình, thay đổi một số ký ức của Tạ Trì Phong về chuyện này.
Chất độc thấm vào cơ thể, che mờ tâm thức.
Tạ Trì Phong hiện tại, không chỉ không nhớ được việc mình đã chính tai nghe thấy cuộc giao dịch giữa Tang Nhị và Lang Thiên Dạ PY, còn bị che mờ mắt và xem Tang Nhị, người đã bị Lang Thiên Dạ bám vào người, trở thành người thương của mình từ trước đến nay.
Xem một người vốn nên căm hận thành người thương.
Hệ thống, "Cho nên ngươi đã hiểu vì sao loại độc này tên 【 Chích tình 】chưa?"
Tang Nhị đại não ầm ầm nổ tung.
Thì ra là như vậy!
Khi độc của Tạ Trì Phong phát tác, biểu hiện chính là linh lực khô cạn, huyết mạch nóng lên, thân thể thống khổ, cùng chữ "Tình" kia, hoàn toàn không chút quan hệ, như thể đặt tên đại cho xong.
Nếu không phải được đoạn cốt truyện che giấu này bổ sung cho cốt truyện gốc, nàng vốn sẽ không biết lý do vì sao loại độc này được đặt tên như vậy.
Lang Thiên Dạ vốn là xà yêu, độc mà ả hạ đương nhiên có công dụng gây ra ảo giác.
Trước khi bám vào người nàng, ả ta đã dùng chút yêu lực cuối cùng, đắp nặn một ảo cảnh giả dối.
Biến sự thống hận hừng hực thành gai nhọn giấu nơi lụa là, sự dối trá lẩn khuất sau ái tình.
Tang Nhị nghe đến rối não, nàng bẻ ngón tay nói, "Nếu làm đảo loạn yêu và hận, trên giả thiết hảo cảm hắn dành cho ta tận 95, vậy thù hận hắn dành cho Lang Thiên Dạ ít nhất phải có 500, hai người bù trừ, lại đổi cho nhau..."
Hệ thống, "Ngươi nhìn nhận tình cảm của con người quá máy móc, quá cứng nhắc rồi.
Cũng không phải nói Tạ Trì Phong đối với ngươi có 99 điểm thù hận liền có thể đổi ngược thành 99 điểm yêu thương, một phân một li cũng giống hệt.
Dùng câu đảo loạn yêu hận chỉ là một cách so sánh cho loại tình cảnh này mà thôi.
Tạ Trì Phong vốn dĩ nên tìm ngươi tính sổ, tìm Lang Thiên Dạ báo thù lại xem nhẹ mọi thứ và sống trong ảo cảnh ngươi là người thương của hắn và Lang Thiên Dạ đã chết.
Điều này trên cơ bản không phải từ hận thù phức tạp biến thành yêu sao?"
Tang nhị, "Ta đã hiểu"
Lang Thiên Dạ làm như vậy, mục đích cực kỳ đơn giản.
Lúc đó ở miếu hoang, tuy ả phát hiện Tạ Trì Phong muốn cứu Tang Nhị, cho nên giữa hai người họ hẳn có tình cảm đồng môn nhất định.
Nhưng trước mối hận thù gia tộc nặng nề trên vai, tình nghĩa đồng môn có được xem là gì? Hắn rất có thể sẽ vẫn oán trách Tang Nhị, hơn nữa có lẽ còn không màng an nguy của Tang Nhị mà tiêu diệt Lang Thiên Dạ.
Như vậy, việc Lang Thiên Dạ đoạt xá sẽ thất bại, cho nên ả chỉ có thể dùng kế sách này kéo dài thời gian, không để Tạ Trì Phong nhớ lại chân tướng.
Thứ hai, ả muốn trả thù Tạ Trì Phong, ghê tởm Tạ Trì Phong.
Việc Lang Thiên Dạ là kẻ thù của Tạ Trì Phong không sai.
Những chuyện nguyên chủ làm cũng không thể phủi sạch quan hệ, được xem như đồng lõa.
Trong cốt truyện gốc, nguyên chủ vẫn là li3m cẩu mà Tạ Trì Phong cực kì chán ghét.
Tuy hiện tại Tang Nhị nhất thời khiến độ hảo cảm tăng rất cao, nhưng hệ thống nói qua, dù lên đến 100 cũng không phải là tình yêu, Tang Nhị cực kì tin tưởng điều này.
Chút độ hảo cảm kia hẳn cũng chỉ nằm trong phạm trù hữu nghị, không phải dạng tình yêu có thể xóa tan cả thù hận.
Cho nên trong những thời điểm thế này sẽ chẳng có tác dụng gì.
Khiến Tạ Trì Phong yêu khối thân thể đã dung hợp này, yêu phải người mình hận nhất là chuyện ghê tởm nhất trên đời.
Không thể không nói, cách Lang Thiên Dạ nhục nhã người khác thực sự chuyên nghiệp.
Cùng ngày, ở miếu hoang còn có nguyên chủ.
So với Tạ Trì Phong, động cơ để nguyên chủ nói ra bí mật nhỏ hơn rất nhiều.
Gần đây, nàng đã làm đồng phạm với Lang Thiên Dạ thời gian dài như vậy, biết mà không báo, hiện tại lại bị Lang Thiên Dạ bám vào người.
Nếu tính toán chuyện trước kia, nguyên chủ cũng sẽ sợ hãi, không biết phải đối mặt với sư phụ và đồng môn thế nào.
Nếu sư môn muốn cưỡng chế tiêu diệt Lang Thiên Dạ, bản thân nàng cũng sẽ chết đi.
Đương nhiên, để giết Lang Thiên Dạ còn có một cách khác, chính là nàng cùng Lang Thiên Dạ đồng quy vu tận.
Suy cho cùng, hiện tại quyền khống chế cơ thể không nằm trong tay Lang Thiên Dạ, Tang Nhị muốn kết thúc mọi chuyện, chỉ một cây đao là được.
Nhưng cốt truyện không cho phép như thế.
Bởi vì như vậy sẽ liên quan đến vấn đề OOC.
Sự tự do của Tang Nhị không thể hoàn toàn thoát khỏi tính cách vốn dĩ của nguyên chủ.
Người có thể cứ mãi treo câu "Đồng quy vu tận" bên miệng, trong thực tế, chỉ có những kẻ biết mình còn có đường lui, biết sau khi chết còn có thân thể thứ hai mới như thế mà thôi.
Trong cốt truyện gốc, nguyên chủ chỉ được sống một lần, không có đường lui, cũng là một phàm nhân tục tằng.
Người bình thường sẽ sợ chết cũng vì có tư tâm.
Hệ thống, "Đúng vậy, ngươi biết mình có thể vượt thời gian và không gian, nhập vào một thân thể khác cho nên mới thoải mái như vậy, muốn dùng lối tắt giải quyết vấn đề, nói chết thì chết.
Nhưng ở phía người đọc, đây chính là OOC"
Nếu là nữ chính thật sự được miêu tả là "mang theo hệ thống xuyên qua", hoặc là người có tình cảm cực kì cao thượng, họ có khả năng sẽ chọn cách ngọc nát đá tan, các độc giả cũng sẽ hiểu được.
Đáng tiếc nhân vật Tang Nhị này không phải.
Huống hồ, chuyện này cũng không phải không có biện pháp giải quyết tốt hơn.
Lang Thiên Dạ vừa dụ dỗ lại vừa hiếp bức mà đưa ra một phương án giải quyết nhìn qua cực kì hoàn mỹ...!Nguyên chủ hiện tại đã trưởng thành, cũng sở hữu tu vi, không còn là tiểu cô nương năm xưa dễ dàng bị thao túng nên nàng không thể nào chịu để Lang Thiên Dạ đoạt xá.
Cho nên Lang Thiên Dạ hứa hẹn sẽ không cướp đi thân thể của nàng, chỉ cần nguyên chủ để ả trốn bên trong, an dưỡng một khoảng thời gian.
Sau này, nàng lại tìm cơ hội đi ra ngoài, tìm cho Lang Thiên Dạ một thân thể vô chủ, không chút dấu vết để Lang Thiên Dạ rời đi, như vậy sẽ không có bất kì ai biết được chuyện này.
Họ hiện tại đang đứng chung một chiếc thuyền, nguyên chủ sẽ không thể nào không chọn biện pháp tự bảo vệ mình đẹp cả đôi đàng thế này.
So với việc để tông môn biết mấy năm qua nàng đều cảm nhận được vị trí của Lang Thiên Dạ, hủy diệt mọi thứ, nàng không bằng lựa chọn tiếp tục giấu nhẹm đi.
Huống chi, còn có thủ thuật che mắt【 Người thương giả dối 】 này.
Nguyên chủ làm li3m cẩu của Tạ Trì Phong lâu như vậy, nhất thời được đáp lại cũng rất khó chống lại sự cám dỗ.
Không sai, thủ thuật che mắt là giả dối.
Nhưng chỉ cần cả đời không phá giải, như vậy cùng sự thật lại có khác gì nhau?
Nhưng trên thực tế, một kẻ giảo hoạt lại thù dai như Lang Thiên Dạ vẫn chưa nói ra, thật ra ả muốn trả thù tận hai người.
Tạ Trì Phong là người thứ nhất.
Mà người thứ hai chính là nguyên chủ, người ở Trần phủ khiến ả bị thương, cũng là người ban đầu không phối hợp cho ả bám vào người.
Lang Thiên Dạ có thể vì một người nam nhân giết toàn bộ Tạ gia, cho nên sao có thể chịu bỏ qua nguyên chủ, người từng phản bội ả?
Căn cứ theo cốt truyện, Lang Thiên Dạ ước chừng đến gần đêm tân hôn của Tạ Trì Phong và nguyên chủ đại khái đã có thể thoát khỏi thân thể này rồi.
Ả dự định sau đêm tân hôn liền dụ nguyên chủ rời khỏi tông môn, giúp ả dời sang thân thể mới.
Sau khi lần nữa thành công lừa gạt nguyên chủ, vì trả thù mà ả ta đã phá nát tầng ảo cảnh tạo ra bởi thủ thuật che mắt.
Đồng thời, khi nguyên chủ cho rằng mình đã giải quyết xong mối hoạ lớn, đang sung sướng tràn đầy mà về tới tông môn, không ngờ thứ đối diện lại là một Tạ Trì Phong đã lấy lại ký ức.
Kết quả sẽ như thế nào, hoàn toàn có thể đoán trước được.
Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé
Đương nhiên, bởi vì đây là một bộ mua cổ văn.
Tạ Trì Phong được chọn là nam chính, sau này thân là nam nhân của nữ chính, sao có thể thật sự động phòng, có tiếp xúc thân mật với pháo hôi?
Cho nên, tính toán của Lang Thiên Dạ sẽ không thể thành công.
Trong cốt truyện gốc, khi Tạ Trì Phong và nàng bái đường hành lễ, hắn sẽ phá giải được thủ thuật che mắt.
Nguyên chủ cũng sẽ vì lừa dối sư môn mà thân bại danh liệt, lột đi vẻ ngoài ngăn nắp sạch sẽ chính là sự thật nàng trộm giao dịch với yêu quái, quay về thân phận pháo hôi bị người đánh người đuổi.
Hơn nữa, nàng biết rõ kẻ thù của Tạ Trì Phong là Lang Thiên Dạ lại chấp nhận thủ thuật che mắt, lựa chọn tiếp tục làm đồng lõa, cho nên không thể nào có được bất kì sự tha thứ hay đồng tình gì từ Tạ Trì Phong.
Cuối cùng, tính mạng của nàng kết thúc trong tay Tạ Trì Phong, bị hắn một kiếm thọc xuyên yêu đan, máu bắn xa ba thước.
Nàng một khi chết, Lang Thiên Dạ cũng sẽ chết.
Vậy những vấn đề còn lại của cốt truyện cũng được giải quyết.
Nói cách khác, muốn hoàn thành phó bản 【 Chích tình 】 cùng cốt truyện gốc 【 Người thương giả dối 】, chỉ cần Tang Nhị thành thật đợi ở Chiêu Dương tông đến tận đêm tân hôn là được.
Tang Nhị, "..."
Hệ thống, "..."
Tang Nhị sống không còn gì luyến tiếc mà nhìn trần nhà, "Hệ thống, ta thật sự muốn biết, trong thương thành của ngươi có bán thẻ có chức năng quay ngược thời gian sao?"
Hệ thống, "Sao vậy?"
Tang Nhị lệ rơi đầy mặt, run rẩy nói, "Ta muốn trở lại đêm hôm đó, nhắc nhở mình nhanh chóng chạy lấy người, không cần ăn chén canh lê hầm đường phèn kia!"
Hệ thống, "..."
Thẻ quay ngược thời gian đương nhiên không có.
Tự mình mở ra cốt truyện che giấu, dù phải lăn lê bò lết cũng phải đi cho xong.
Bởi vì vừa bị bám vào người, yêu đan đang như tằm ăn tơ mà gặm nhắm sức lực trong thân thể nàng.
Tang Nhị vừa tỉnh được một lát đã thấy mệt, nàng nghĩ một vài chuyện vu vơ, chẳng bao lâu sau lại thiếp đi.
Khi tỉnh lại, sắc trời đã gần đến hoàng hôn, nàng thấy bên mép giường có một bóng hình đang ngồi.
Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé
Ánh mặt trời lúc hoàng hôn dịu dàng phủ lên hàng mi dài cùng một bên mặt thanh tú của thiếu niên.
Là Tạ Trì Phong.
Tang Nhị, "!!!"
Sao hắn lại đến đây?
Đúng rồi, dựa theo cốt truyện, lúc này Tạ Trì Phong đã bị ảnh hưởng bởi việc yêu hận bị đảo ngược, cũng không nhớ rõ chuyện xảy ra nơi miếu hoang, chỉ cho rằng họ là người yêu của nhau.
Nếu hắn đã tỉnh thì việc đến đây nhìn xem tình hình của "người thương" cũng là chuyện rất bình thường.
Nhưng mọi thứ cũng chỉ giới hạn ở đó mà thôi.
Theo lý thuyết, hai người trẻ tuổi, lại không phải trong không gian ngập tràn hơi thở phong kiến, nếu thật sự yêu đến điên cuồng, trong lén lút, nhất định sẽ có một ít cử chỉ thân mật.
Nhưng căn cứ định luật vàng "Nam chính cần thủ thân như ngọc cho nữ chính", thủ thuật che mắt của tầng ảo cảnh này, nhiều nhất chỉ có thể trong "Ký ức hờ" nói cho Tạ Trì Phong, hắn và nguyên chủ có quan hệ người yêu, lại không thể thay đổi tình cảm từ trong gốc rễ.
Không thích chính là không thích.
Không thích một người thì sẽ không có bản năng muốn gần gũi đối phương.
Cho nên, Tạ Trì Phong chỉ trên phương diện lý trí tiếp nhận việc nguyên chủ là người thương của hắn, việc lén lút gặp nàng cũng rất ít, càng không thể có những hành động thân mật như ôm hay dắt tay linh tinh.
Đương nhiên, cho dù chỉ là tiếp thu về mặt lý trí nhưng nếu so với sự chán ghét rõ ràng như trước đây, nguyên chủ đã cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Tang Nhị thật sâu hít vào một hơi.
Trăm ngàn lần không thể căng thẳng, không thể lòi.
Bên kia, Tạ Trì Phong nhận thấy được Tang Nhị mở mắt, lập tức chuyển mắt nhìn về phía nàng.
Hắn cúi đầu chăm chú nhìn thần sắc của nàng, nhẹ giọng hỏi, "Hiện tại nàng thấy thế nào?"
Tang Nhị chịu đựng sự chột dạ, rúc người trong chăn, sợ hãi khẽ lắc đầu.
Xem ở Wattpad chính thức để ủng hộ editor nhé
"Có đói bụng không? Muốn ngồi dậy ăn gì đó không?"
Tang Nhị lại lần nữa lắc đầu.
Giây tiếp theo, đồng tử của nàng bỗng chốc phóng đại.
Tạ Trì Phong như thể có chút bất đắc dĩ.
Hắn nhìn nàng, đôi mắt như làn thu thủy phát ra tia sáng dịu dàng.
Hắn cúi người, nhẹ nhàng hôn môi nàng.
"Vậy được rồi.
Nàng cứ ngủ tiếp đi, ta ngồi đây trông chừng nàng".