Sau Khi Tìm Nhầm Anh Trai Hoang Dã

Chương 88

Thực ra, từ lâu đã có không ít người bất mãn với đội PFL. Chỉ là Ngôn Bạch Xuyên đã nói ra những lời mà mọi người muốn nói nhưng không dám, khiến lượng người hâm mộ cậu ở nước ngoài tăng vọt chỉ sau một đêm.

Ấn tượng đầu tiên của họ về cậu thiếu niên này là mái tóc hồng nổi bật và cái miệng sắc bén, mỗi câu nói đều đâm trúng tim người nghe, thẳng thắn, dứt khoát và đầy dũng khí.

Lão Kỷ cất điện thoại đi:

"Tối nay có hẹn đấu tập với đội Xích Dực. Họ đã xem buổi phỏng vấn của cậu và cảm thấy hơi lo, nên chủ động hẹn đấu tập với chúng ta. Họ muốn làm "bao cát" cho đội mình, chỉ mong mấy đứa thắng cho thật đẹp mắt."

Ngôn Bạch Xuyên gật đầu:

"Phiền anh thay em cảm ơn họ."

Đội Xích Dực và đội BAP không phải thi đấu ở giải thế giới, nên hễ có thời gian là lại hẹn TAC đấu tập. Vì là đội "anh em", TAC có thể thoải mái bung hết sức mà không lo bị lộ chiến thuật. Đấu tập như vậy cũng yên tâm hơn nhiều.

Trong thời gian này, không ít đội ở khu vực khác cũng chủ động hẹn đấu tập, nhưng đều bị Lão Kỷ từ chối. Nếu đã không yên tâm, thì chẳng việc gì phải lãng phí thời gian.

Video buổi phỏng vấn của Ngôn Bạch Xuyên nhanh chóng lan truyền. Các đội trong nước quan tâm đến giải thế giới đều xem qua đoạn clip đó. Nói thật, dám phát ngôn như vậy, ngoài Ngôn Bạch Xuyên ra thì chẳng ai dám làm.

Tối khuya, đấu tập xong trở về khách sạn, nhóm chat riêng của các tuyển thủ trong nước đã sôi sục từ lâu. Nhóm này tập hợp toàn cao thủ trong làng Esports nội địa. Một số người không ngại làm lớn chuyện còn trực tiếp tag Giang Tinh Dự.

【@Tinh Anh ra nói gì đi chứ! Video này đúng là sướng thật đấy, nhưng bạn trai anh nói thế có ổn không?】

【Đúng vậy, tôi công nhận là Pink ngầu thật, nhưng nếu thua PFL thật thì mấy người biết chuyện này sẽ nghiêm trọng đến mức nào không?】

Trận chiến này chỉ có thắng hoặc chết. Đương nhiên Giang Tinh Dự hiểu rõ.

Anh không nói gì, chỉ ném vào nhóm một đoạn video với vẻ mặt lạnh tanh. Đó là đoạn clip anh quay lại cảnh Ngôn Bạch Xuyên xé nát tờ giấy.

Trong nhóm chat, cả đám tò mò nhấn vào video. Vừa mở ra, họ liền thấy Ngôn Bạch Xuyên xé toạc tờ giấy in logo của đội PFL, miệng còn lẩm bẩm:

"Đội này chết chắc rồi."

【???】

【Chúng tôi đúng là lo thừa.】

Ngôn Bạch Xuyên nhìn tin nhắn rồi bật cười thành tiếng, quay sang nhìn Giang Tinh Dự – người đã gửi video:

"Hóa ra anh còn quay video nữa à?"

Giang Tinh Dự khẽ cụp mắt, ngẩng đầu lên từ chiếc điện thoại, giọng nhàn nhạt:

"Thấy ngầu quá nên tiện tay quay lại. Vừa hay có chỗ dùng rồi."

"Không gửi cho họ xem, bọn họ còn tưởng chúng ta chỉ giỏi mạnh miệng rồi sợ hãi rút lui."

Giang Tinh Dự nhìn thẳng vào cậu:

"Anh chưa bao giờ thấy bạn trai mình biết sợ cả."

Ngôn Bạch Xuyên được khen đến mức có chút ngượng ngùng, mím mím môi:

"Thật ra, em không dũng cảm như anh nghĩ đâu. Lúc mới đến Hàn Quốc, em cũng khá lo lắng, vì đây là lần đầu tham gia một giải đấu lớn như thế này. Nhưng vì có anh bên cạnh, em cảm thấy rất yên tâm."

"Những gì em nói trong buổi phỏng vấn, thật ra em cũng chẳng nghĩ nhiều. Em chỉ cảm thấy mình là đội trưởng, thì phải làm gương. Em không muốn đồng đội mình bị ức h**p."

Giang Tinh Dự xoa nhẹ gáy cậu, đôi mày khẽ nhướng lên, khóe miệng cong thành nụ cười nhàn nhạt:

"Hóa ra, anh quan trọng với em vậy sao?"

Ngôn Bạch Xuyên chẳng buồn nghĩ ngợi, buột miệng trả lời:

"Đương nhiên rồi, anh là bạn trai em mà!"

"Vậy thì... bạn trai à, giờ em có thể chủ động hôn anh một cái được không?"

Giang Tinh Dự dụi đầu vào hõm cổ cậu, giọng nói trầm thấp, quyến rũ, khiến cả tai Ngôn Bạch Xuyên như tê dại.

Cậu mím môi, nhanh chóng hôn lướt qua má Giang Tinh Dự, như chuồn chuồn lướt nước, chạm rồi tan biến ngay.

Giang Tinh Dự ngẩng đầu, đôi mắt sâu thẳm nhìn cậu chăm chú:

"Chỉ nhiêu đó thôi sao?"

Ngôn Bạch Xuyên bật cười khẽ, cũng chẳng thèm giả vờ nữa, nắm lấy vai Giang Tinh Dự rồi cúi đầu hôn thẳng xuống. Hai người ôm lấy nhau, nụ hôn kéo dài, dịu dàng mà nồng cháy. Sự mệt mỏi cả ngày dường như tan biến hết trong khoảnh khắc ấy.

Giang Tinh Dự vòng tay ôm lấy eo Ngôn Bạch Xuyên, không quá chặt, đôi mắt nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của cậu. Giọng anh hơi khàn:

"Em cũng rất quan trọng với anh."

Được gặp cậu là may mắn lớn nhất đời anh. Dù có dùng hết mọi vận may, anh cũng cam tâm tình nguyện.

Ngôn Bạch Xuyên ngẩn người một lúc mới nhận ra Giang Tinh Dự đang đáp lại lời mình. Cậu vội buông tay, xoa xoa tai nóng bừng vì bị chọc cho ngượng:

"Cái em chịu không nổi nhất là anh như thế này. Dịu dàng quá, khiến em thấy hạnh phúc đến mức không biết làm sao luôn."

Giang Tinh Dự khẽ cười, nắm lấy tay Ngôn Bạch Xuyên rồi hôn nhẹ lên đó:

"Nếu có thể giữ em bên mình mãi mãi, anh còn có thể dịu dàng hơn nữa, để em chẳng bao giờ rời xa anh."

Ngôn Bạch Xuyên cười vui vẻ, hàng mi dài khẽ run, rồi nắm chặt tay Giang Tinh Dự:

"Em bây giờ đã không rời khỏi anh được nữa rồi. Phần đời còn lại, em theo anh cả đời!"

Giang Tinh Dự mỉm cười, nhẹ giọng đáp:

"Như em mong muốn."

...

Chiều hôm sau, kết quả bốc thăm được công bố: đối thủ tiếp theo của đội TAC chính là PFL. Khoảnh khắc cái tên đó vừa xuất hiện, bầu không khí dường như báo hiệu một cơn bão sắp ập tới.

Lục Viễn đập tay lên đùi cái "chát", mắt sáng rực, tràn đầy hứng khởi:

"Lại gặp đám khốn đó! Lần này phải đánh cho bọn chúng gọi chúng ta là bố luôn!"

"Đừng tự gây áp lực quá lớn cho mình. Nếu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cứ để phần xử lý truyền thông cho anh lo."

Trịnh Kinh cố gắng trấn an, vì trận thứ hai của vòng bảng sắp bắt đầu nên anh ấy càng lúc càng căng thẳng.

Trịnh Kinh đảo mắt nhìn quanh, phát hiện mỗi người trong đội đều rất bình tĩnh, chẳng ai tỏ ra lo lắng. Anh ấy nhíu mày:

"Không phải chứ, sao các cậu trông điềm tĩnh thế? Đây là giải thế giới đó! Anh hồi hộp muốn chết mà các cậu như chẳng có chuyện gì vậy?"

"Lo lắng có ích sao?"

Ngôn Bạch Xuyên vẫn đang tập trung phân tích trận đấu trên máy tính bảng. Nghe thấy câu hỏi, cậu ngẩng đầu lên, hờ hững đáp:

"Đánh với các đội khác có thể căng thẳng một chút cũng được, nhưng đánh với PFL mà anh bảo căng thẳng thì thật là phí sức."

Mấy ngày qua, Giang Tinh Dự và Ngôn Bạch Xuyên liên tục xem lại video các trận đấu của PFL, tìm kiếm từng chi tiết nhỏ như thói quen của tuyển thủ hay phản ứng bản năng của họ khi gặp tình huống bất ngờ.

Ngôn Bạch Xuyên đặc biệt để ý đến Explosion, và đúng thật cậu đã phát hiện ra không ít điều hữu ích. Muốn hạ gục được nhiều kẻ địch hơn thì trước tiên phải hiểu rõ đối thủ của mình.

...

Đến ngày thi đấu, Trịnh Kinh và Lão Kỷ dẫn cả đội đến sân đấu từ sớm. Danh sách thi đấu phải có 6 - 7 người, nên Bách Mộc Thần và một tuyển thủ dự bị khác cũng theo cùng.

Trong phòng chờ, mọi người chỉnh lại trang phục khi nhân viên đến nhắc nhở. Tất cả đều mặc đồng phục có logo của đội TAC, bước lên sân khấu của thế giới, chiến đấu vì giấc mơ.

Lúc gặp mặt trên sân khấu, Explosion hừ một tiếng cười nhạo, ánh mắt đầy khinh thường, như thể cho rằng đội TAC đang tự tìm đường chết, lấy trứng chọi đá.

Hai đội bước vào phòng cách âm, hoàn tất các bước chuẩn bị. Trận đấu giữa TAC và PFL chính thức bắt đầu. Trận này thu hút lượng lớn khán giả cả trong nước lẫn quốc tế, độ hot cao đến mức đáng sợ.

Với trận chiến sinh tử này, phần đông người xem chỉ đến để hóng kịch vui. Bất kể đội nào thua, thất bại đó đều sẽ trở thành trò cười lớn.

Cả hai huấn luyện viên đều cấm chọn những vị tướng mà đối phương giỏi nhất. Tuy nhiên, Giang Tinh Dự và Ngôn Bạch Xuyên có bể tướng rộng, cộng với việc họ luyện tập nhiều lối chơi không phụ thuộc vào tướng cụ thể, nên những vị tướng bị cấm chẳng ảnh hưởng gì.

Ngay từ phút đầu tiên, Ngôn Bạch Xuyên đã có mặt ở đường giữa, kéo giãn khoảng cách với Mid bên PFL, cả hai đều tập trung vào di chuyển và farm lính. Nhưng Ngôn Bạch Xuyên rõ ràng linh hoạt hơn. Nhiều lần, nhân lúc đối thủ đang farm, cậu nhanh chóng gây sát thương và rút lui an toàn.

Mid của PFL dần nhận ra rằng mình hoàn toàn không phải đối thủ của Pink, liên tục rơi vào thế yếu, thậm chí còn hụt lính vài lần.

Phát giác tình hình có gì đó không ổn, Mid của PFL lập tức cảnh báo qua kênh voice chat:

"Không chỉ để ý Giang Tinh Dự, giờ chúng ta phải đặc biệt cẩn thận với tên Pink này nữa!"

Tuy nhiên, Explosion – mang đầy uất hận vì bị đè đường, chẳng thể nào nghe lọt lời cảnh báo, trong mắt hắn, Pink chỉ là kẻ tép riu, đáng bị nghiền nát.

Dù tâm trạng khó chịu, nhưng với tư cách là tuyển thủ chuyên nghiệp, hắn vẫn giữ được sự tỉnh táo, không mất kiểm soát.

Ngôn Bạch Xuyên liên tục áp chế Mid bên PFL, nhanh chóng dọn sạch lính và lên cấp 4. Sau khi tạo một tầm nhìn giả, cậu phối hợp với người đi rừng của mình thẳng tiến xuống đường dưới, chuẩn bị gank AD của đối thủ.

Lúc này, Explosion vẫn đang chăm chú dọn lính, hoàn toàn không nhận ra nguy hiểm đang cận kề. Vì đã tập luyện cùng nhau rất nhiều, năm thành viên của đội TAC phối hợp cực kỳ ăn ý. Ngay khoảnh khắc Ngôn Bạch Xuyên vừa đến gần, Tạ Dụ – người điều khiển tướng SP, lập tức lao ra từ bụi, khống chế cứng Explosion tại chỗ.

Explosion không hề lùi bước, bên cạnh hắn cũng có SP. Hắn quyết định không rút lui mà tập trung cấu rỉa máu của Tạ Dụ. Khi lượng máu của SP TAC gần cạn, dưới chân Explosion bỗng hiện lên một vòng tròn đen, [Tư Mã Ý] từ trên trời lao xuống, một nhát chém bay nửa cây máu của hắn.

Ngay khi hắn định lùi về, người đi rừng của TAC xuất hiện từ hướng khác, chặn đường rút lui và tung chiêu cuối tiễn hắn lên bảng.

Explosion: "..."

Hắn không thể tin nổi, chính mình lại để mất mạng đầu tiên như thế. Mid của PFL cũng bối rối, vội vàng giải thích qua voice chat:

"Xin lỗi! Tôi cứ nghĩ cậu ta lên top rồi! Cậu ta đè đường tôi từ nãy đến giờ, vừa dọn xong lính, đoán cậu ta đã lên cấp 4."

"Được rồi, tôi qua hỗ trợ cậu."

Khi trận đấu bước sang phút thứ 8, trang bị của Ngôn Bạch Xuyên đã hoàn thiện khá nhiều. Lúc này, cậu lại phối hợp với người đi rừng và tiếp tục nhắm vào đường dưới. Explosion đã học khôn hơn, liếc nhìn bản đồ phát hiện có điều bất thường, quyết định không rời trụ mà dùng kỹ năng để thăm dò bụi cỏ xung quanh.

Nhưng dù hắn dò xét thế nào cũng vô ích.

Thấy đối phương cẩn thận hơn, Tạ Dụ liền từ bụi cỏ lao ra gây rối, thu hút sự chú ý của họ. Khi Tạ Dụ vừa bước vào tầm trụ, Ngôn Bạch Xuyên và Giang Tinh Dự liền xuất hiện đúng lúc, tung trọn bộ kỹ năng chuẩn xác, hạ gục Explosion lần nữa và tiễn hắn về thẳng bệ đá cổ.

Explosion: "Lại chết nữa...???"

Mỗi lần SP của PFL cố lao lên bảo vệ Explosion, kết cục đều giống nhau — hai người lại bị tiễn về bệ đá cổ cùng nhau.

Explosion tức đến nghiến răng, trong kênh voice hỏi Mid team mình tại sao không qua hỗ trợ. Mid cũng chỉ biết than thở:

"Tôi muốn lắm, nhưng bị Pink chặn lính mãi, khó khăn lắm mới ăn được một đợt lính, chưa kịp đi thì AD lại đăng xuất rồi."

AD giai đoạn đầu vốn máu giấy, sát thương thấp, nếu không có trang bị và kinh tế thì căn bản không gây được sát thương.

Khi đã có lợi thế kinh tế hơn hẳn, Giang Tinh Dự quyết định chuyển mục tiêu, tiến thẳng vào rừng của PFL.

Giờ đến lượt đội trưởng của PFL đau đầu: cả rừng chẳng còn con quái nào, không phân biệt nổi đây là rừng nhà hay rừng đối phương.

Nhưng người thảm nhất vẫn là Explosion. Mỗi lần hồi sinh, hắn chẳng thể sống nổi quá vài giây. Chỉ cần bước ra khỏi nhà chính, [Tư Mã Ý] của Ngôn Bạch Xuyên như có mắt thần, luôn chờ sẵn để tung combo chí mạng, tiễn hắn lên bảng đếm số.

Explosion nhìn màn hình lại tối đen lần nữa, tức giận đến mức suýt ném bàn phím. Rõ ràng trước đó hắn còn tưởng tượng cảnh làm nhục Pink, nhưng giờ người bị hành đến bầm dập lại chính là hắn.

Thành tích hiện tại của hắn, nếu rơi vào xếp hạng đơn, chắc chắn đã bị đồng đội report thẳng tay.

...

Lúc này, khán giả đang xem trực tiếp bên Trung Quốc thì cười đến đau bụng, bình luận dồn dập:

[Nếu gặp đồng đội như này trong rank thì tôi report ngay không cần nghĩ.]
[Tưởng ghê gớm lắm, ai dè là một con AD máu giấy mà dám khiêu khích Pink? Chắc hắn sống chán rồi, giờ đang thử nghiệm mấy cách chết mới.]
[Explosion chắc tức đến mức muốn ăn c*t luôn rồi ấy chứ!]

Trong trận đấu, thông báo Pink lại một lần nữa hạ gục Explosion vang lên, khiến khán giả tại sân đấu và tất cả những người đang theo dõi livestream đều dồn ánh mắt về màn hình lớn.

Trên màn hình, Pink đứng ngay bên xác của Explosion, ấn liên tục động tác biến về rồi lại qua lại dẫm lên xác của hắn mấy lần.

Hành động này chẳng khác gì cú tát thẳng mặt, tràn đầy ý chế giễu và khinh thường.

Explosion: "???"

Hắn gần như tuyệt vọng.

Mỗi lần định lấy lại tinh thần, hắn lại phải chứng kiến cảnh tượng bị làm nhục trước hàng vạn khán giả. Sự sỉ nhục này còn đau hơn việc thua trận.

Khán giả trong phòng thi đấu và trên mạng được phen náo loạn:

[Cái này đúng là sỉ nhục công khai luôn rồi! Pink đúng là biết cách dạy người ta sống.]
[Tôi chưa từng thấy ai bị giẫm lên thê thảm như Explosion... Thật muốn tặng cho Pink một tràng pháo tay.]
[Explosion giờ chắc đang ôm bàn phím khóc thầm. Ai bảo thích tỏ vẻ, giờ thì nhận hậu quả đi.]

Trong căn phòng cách âm, Explosion gần như sụp đổ, nhưng trận đấu thì vẫn đang tiếp tục...

Bình Luận (0)
Comment