Tư Đình vừa xuất hiện, những dòng ký ức vốn dĩ không tồn tại bỗng ào ạt tràn vào bộ nhớ của Úc Thanh Hoàn — Lạc Tư Đình, Enigma, 25 tuổi, trưởng tử nhà họ Lạc, là anh ruột của thụ chính, từng đi du học ở nước ngoài, hôm nay mới vừa trở về nước.
Úc Thanh Hoàn: "..."
Hoàn toàn bịa đặt, trong nguyên tác Lạc Vân Khê không hề có người anh trai này!
【Aivis, chuyện này là sao?】
【Tôi... tôi cũng không rõ, để tôi đi hỏi Chủ hệ thống thử xem.】
Lăng Chu bên đối diện nhìn hai người, tò mò hỏi: "Anh Thanh Hoàn, anh quen người đó à?"
Úc Thanh Hoàn rất muốn nói không quen, nhưng Tư Đình chắc chắn có thể đọc được khẩu hình của cậu, đến lúc đó lại nổi điên lên thì rất phiền phức, "Quen, là một anh trai hàng xóm."
Tư Đình nhận ra hai chữ "anh trai", không vừa lòng khẽ nhướn mày.
Hắn vòng qua cửa chính bước vào trong, trên người là bộ vest được đo ni đóng giày, đồng hồ đeo tay nơi cổ tay càng là một món hàng giá trị xa xỉ. Nhân viên phục vụ đi bên cạnh, vừa định lên tiếng đã thấy Tư Đình sải bước đến trước mặt Úc Thanh Hoàn, sau đó ngồi phịch xuống bên cạnh Alpha, ép cả người cậu sang một bên.
Nhân viên phục vụ lại nhìn Úc Thanh Hoàn như đang hỏi "ngài cần hỗ trợ gì không", thấy cậu hơi lắc đầu thì mới tự giác lui xuống, để lại không gian riêng tư cho ba người họ.
Úc Thanh Hoàn nhích vào trong một chút, rồi thúc khuỷu tay vào eo Tư Đình, nghiến răng hạ thấp giọng: "Cậu làm cái gì vậy?"
"Không làm gì cả." Tư Đình mỉm cười, ánh mắt dừng lại trên người Úc Thanh Hoàn hai giây để xác nhận xem cậu có khỏe mạnh không, sau đó chuyển sang Lăng Chu phía đối diện, "Vị này là?"
Lăng Chu lễ phép đưa tay ra: "Chào anh, tôi tên là Lăng Chu."
Tư Đình còn chưa hoàn toàn quen với thiết lập thế giới ABO, hắn nhíu mày, vừa nhớ lại thông tin vừa nhanh chóng đưa ra phán đoán: Đây là một Omega, một Omega có thể bị Úc Thanh Hoàn đánh dấu, hơn nữa tin tức tố của Omega này còn có thể khiến Úc Thanh Hoàn động dục.
Sắc mặt Tư Đình trông càng thêm kh.ủng b.ố.
Ngay lúc Lăng Chu đang do dự không biết có nên rút tay lại hay không, Enigma đối diện lại bất ngờ nắm lấy tay cậu ta, còn hơi dùng sức, đồng thời thản nhiên buông một câu: "Lạc Tư Đình, thanh mai trúc mã của Thanh Hoàn."
【Giá trị hắc hóa của phản diện +1.】
Đợi đến lúc hai người buông tay, Úc Thanh Hoàn trông thấy rõ ràng tay của Lăng Chu đã đỏ lên một mảng, trời mới biết Tư Đình đã dùng bao nhiêu sức lực. Cậu giấu tay dưới bàn hung hăng véo mạnh vào đùi Tư Đình, Enigma mặt không đổi sắc nhưng hai bàn tay trên mặt bàn đã siết chặt thành nắm đấm.
Úc Thanh Hoàn nghiêng người lại gần, thấp giọng nói bên tai: "Cậu ít bắt nạt thằng bé thôi, không thì tôi không tha cho cậu đâu."
Nói xong, cậu lại quay sang Lăng Chu, mỉm cười dịu dàng nói: "Anh no rồi, em cứ ăn đi, anh lên lầu nói vài câu với bạn mình, lát nữa sẽ xuống đón em về nhà."
Úc Thanh Hoàn đẩy Tư Đình đứng dậy, đi về phía thang máy. Nhân viên phục vụ nhận ra cậu là thiếu gia nhà họ Úc nên chủ động bấm thang máy, đưa hai người thẳng lên tầng cao nhất. Nhà hàng này thuộc sở hữu của Úc Thanh Bách, tầng cao nhất chỉ mở cửa vào buổi tối, lúc này đương nhiên không có ai, riêng Úc Thanh Hoàn muốn lên thì không ai ngăn cản được.
Vừa vào thang máy, Tư Đình đã bắt đầu không yên phận, tay chân lộn xộn, bị Úc Thanh Hoàn vô tình đẩy ra: "Có camera đấy."
Tư Đình không vui, nhưng cuối cùng cũng an phận hơn một chút.
Vừa ra khỏi thang máy, người kia lập tức đẩy Úc Thanh Hoàn vào tường, một tay đỡ sau đầu Alpha, một tay siết chặt eo cậu, khiến khoảng cách giữa hai người không còn một khe hở.
Tư Đình cúi đầu quan sát sắc mặt của Úc Thanh Hoàn, thấy cậu đã hồng hào hơn, không còn dáng vẻ ốm yếu như trước, lúc này tảng đá trong lòng hắn mới rơi xuống, "Cậu còn thấy khó chịu không?"
"Không." Mèo con bị đè chặt, không thể nhúc nhích.
Bây giờ không còn tinh thần lực để phản công, Úc Thanh Hoàn hoàn toàn không phải đối thủ của Tư Đình, đối phương cúi đầu hôn mạnh xuống, đầu lưỡi càn quét, một nụ hôn gặp lại tràn đầy xâm lược và chiếm hữu.
Úc Thanh Hoàn không nhịn được bật ra một tiếng r.ên rỉ, bị ép ngửa đầu lên.
Nếu tiếp tục hôn nữa không chỉ để lại dấu vết mà còn có khả năng lau súng cướp cò ngay tại chỗ. Úc Thanh Hoàn quyết đoán dùng tích phân đổi một khẩu súng điện trong hệ thống. Khẩu súng này chỉ gây cảm giác bỏng rát, không gây thương tích thật sự cho cơ thể, cậu cầm chắc trong tay, không chút do dự bắn vào eo Tư Đình.
Enigma đau đớn lùi lại, kinh ngạc nhìn Alpha đang cầm "hung khí" trong tay, toàn thân như sắp bốc khói: "Úc Thanh Hoàn!"
Úc Thanh Hoàn giơ tay lau vệt nước bên môi: "Đừng gây rối, lát nữa môi sưng lên thì tôi phải giải thích thế nào? Chẳng lẽ cậu muốn nhiệm vụ của tôi thất bại rồi chết ngay trước mặt cậu sao?"
Nghe đến chữ "chết", Tư Đình đang vươn tay ra bỗng khựng lại ngay lập tức, Enigma cứng ngắc nói: "Vậy... vậy cho tôi ôm cái, tôi không hôn nữa."
"Không cho." Úc Thanh Hoàn cúi người tránh khỏi tay hắn, "Cậu có biết trên người mình đang nặng mùi tin tức tố đến mức nào không? Cậu mà ôm thì sẽ lây sang người tôi đó."
Alpha thuần thục lấy từ túi ra bình xịt khử mùi tin tức tố, xịt khắp người Enigma khiến Tư Đình ho sặc sụa, sau đó lại lấy một miếng dán cách ly dán chặt lên gáy hắn.
"Thiết lập lần này của tôi là mắc chứng thiếu hụt tin tức tố, tin tức tố của Lăng Chu có thể giúp tôi ổn định lại, nên giờ cậu ấy đang ở tạm nhà tôi." Úc Thanh Hoàn nói, "Đây là nhiệm vụ cuối cùng của tôi rồi, tôi không thể mắc sai lầm."
Sắc mặt Tư Đình trầm xuống: "Vậy cho tôi nắm tay một cái được không?"
Úc Thanh Hoàn nghiêm túc suy nghĩ ba giây, rồi đưa ra một ngón trỏ. Tư Đình nghiến răng ken két nhưng vẫn lập tức nắm lấy, sau đó hắn dùng lực tách các ngón tay cậu ra, mười ngón đan chặt vào nhau.
Alpha lắc bình xịt, lượng còn lại vẫn đủ để lát nữa xịt lên tay mình, cậu không cãi nhau với hắn nữa.
Đợi đến khi Tư Đình hoàn toàn bình tĩnh lại, Úc Thanh Hoàn mới hỏi hắn vì sao lại biến thành "Lạc Tư Đình". Đáng tiếc ngay cả bản thân Tư Đình cũng không biết, chỉ nhớ sau khi mở mắt ra đã trở thành Lạc Tư Đình, đồng thời tiếp nhận một phần ký ức của nhân vật này. Sau đó hắn cảm ứng được vị trí của chiếc vòng tay, lần theo dấu vết tìm đến nhà hàng, thấy người đang theo đuổi em trai Lạc Vân Khê của mình đang ngồi ăn với một Omega lạ mặt.
"Lạc Vân Khê và Lăng Chu, rốt cuộc ai mới là mục tiêu của cậu?"
Mèo con mỉm cười: "Cậu đoán xem?"
"Lăng Chu?"
Mèo con thản nhiên trả lời: "Thật ra là cả hai."
"......"
Trong lúc hít sâu mấy hơi, Tư Đình gồng mình tự nhắc nhở bản thân phải nhẫn nhịn — Không thể giết Lạc Vân Khê, cũng không thể giết Lăng Chu.
Thấy Tư Đình không hiểu rõ về thiết lập thế giới ABO, Úc Thanh Hoàn đơn giản phổ cập kiến thức cho hắn: "Ngoài nam và nữ, ở đây con người còn được phân chia thành giới tính thứ hai. Gồm Alpha, Beta, Omega, và Enigma."
"Beta là những người bình thường, không có tin tức tố. Omega có kỳ phát tình, mỗi tháng một lần, trong thời kỳ đó mùi hương của họ thường khiến Alpha cũng bị k.ích th.ích, rơi vào trạng thái hưng phấn. Alpha có kỳ dễ cảm, ba tháng một lần, sẽ dễ cáu giận và có khuynh hướng muốn đánh dấu những Omega có độ phù hợp cao với họ."
"Dù là kỳ phát tình hay kỳ dễ cảm đều có thể vượt qua nhờ tiêm thuốc ức chế, đánh dấu tạm thời hoặc đánh dấu vĩnh viễn. Đánh dấu tạm thời là quá trình Alpha cắn vào tuyến thể của Omega, truyền tin tức tố vào. Omega không thể đánh dấu ngược lại Alpha."
"Cậu là Enigma, cứ xem như mình là Alpha là được."
"Enigma là dạng Alpha biến dị, là Alpha bi.ến th.ái, tin tức tố bá đạo hơn, đậm đặc hơn một chút, ngoài ra thì không còn tác dụng gì khác đâu."
Tư Đình nghi ngờ liếc Úc Thanh Hoàn một cái: "Tôi nhớ Enigma có thể đánh dấu Alpha mà?"
"Cậu nhớ nhầm rồi." Úc Thanh Hoàn hỏi Aivis thời gian đã qua bao lâu rồi rút khỏi tay Tư Đình, xịt phần thuốc còn lại lên mu bàn tay: "Gần đến giờ rồi, xuống lầu thôi."
Không đợi Tư Đình đáp lại, Úc Thanh Hoàn đã đi thẳng về phía thang máy. Sự vô tình của Alpha khiến Enigma tổn thương vô cùng. Hắn quyết định tối nay phải trèo cửa sổ vào nhà Alpha, đè Alpha lên giường mà hôn lấy hôn để cho bõ tức.
Hai người xuống đến tầng một. Khi bước ra khỏi thang máy, từ xa Úc Thanh Hoàn đã thấy Lăng Chu ủ rũ ngồi một mình, cậu ta vừa thấy cậu đến gần liền lập tức ngồi thẳng dậy, dáng vẻ tội nghiệp mà nhìn cậu.
Tư Đình khoanh tay trước ngực, âm thầm mắng một câu cái đồ trà xanh, rồi mỉm cười nhẹ giọng nói: "Tôi lái xe tới, tiện đường đưa hai người về nhé."
Úc Thanh Hoàn cũng đã lái xe đến, liền từ chối ý tốt của Enigma, dẫn Lăng Chu rời khỏi nhà hàng.
Ba lô và đồng phục của Lăng Chu đã được chú Dương đặt sẵn ở ghế sau. Omega cúi đầu ngồi vào ghế phụ, ngoan ngoãn thắt dây an toàn, dáng vẻ như vừa bị ai đó bắt nạt.
Úc Thanh Hoàn khởi động xe, lái xe rời khỏi nhà hàng. Cậu chú ý thấy phía sau họ có một chiếc siêu xe màu đen đang lén lút bám theo.
Cái siêu xe hai chỗ ấy cũng đòi đưa họ về nhà? Chẳng lẽ Tư Đình định để Lăng Chu đầu ngồi lên đầu cậu sao?
Chiếc xe kia bám theo mãi cho đến khi bị bảo vệ ở cổng khu dân cư chặn lại.
Úc Thanh Hoàn không quan tâm đến ngoài cổng đang xảy ra chuyện gì. Sau khi đỗ xe xong ở tầng hầm, cậu mới nghiêng đầu nhìn sang Lăng Chu bên cạnh. Trạng thái của Omega này đã tốt hơn nhiều so với lúc mới lên xe, không biết trong đầu lại đang tưởng tượng ra chuyện gì, "Lăng Chu, hôm nay xin lỗi em nhé, tính tình bạn anh hơi thẳng thắng, đôi khi có hơi quá phận nhưng thật ra cũng không phải người xấu. Nếu em không thích anh ấy, lần sau anh sẽ cố để hai người không chạm mặt."
Omega khựng lại một chút, sau đó nhìn cậu bằng ánh mắt đầy cảm động, như thể đang nói: "Hu hu, anh quan tâm em quá, anh thật tốt với em, em đúng là đáng trách!"
Lăng Chu sống lại ngay tại chỗ, ngồi thẳng dậy nói: "Không sao đâu! Anh ấy là bạn của anh Thanh Hoàn, em sẽ cố gắng để anh ấy thay đổi cái nhìn về em!"
Úc Thanh Hoàn: "......"
Một chú cún nhỏ bị rơi vào vũng bùn mà vẫn hăng hái vui tươi.
Úc Thanh Hoàn nhìn Lăng Chu hăng hái bước xuống xe, lấy ba lô và đồng phục từ ghế sau, lon ton chạy theo mình vào thang máy. Omega hai mắt sáng rực, tràn trề năng lượng như có thể làm một mạch năm mươi đề thi ngay tại chỗ.
Vào đến nhà, Lăng Chu đặt ba lô và đồng phục xuống, chủ động cầm lấy áo khoác Úc Thanh Hoàn vừa cởi ra treo lên giá treo ở cửa ra vào. Sau đó lại mang dép chạy vào bếp, rót cho cậu một ly nước ấm. Alpha chỉ im lặng nhìn Omega bận rộn một cách khó hiểu, cho đến khi bị cậu ta kéo ngồi xuống ghế sofa. Cậu ta quỳ xuống bên chân Alpha, nói: "Hôm nay anh có thể ngồi bên cạnh em làm bài tập không? Em có thể mát-xa cho anh, em còn biết làm rất nhiều món ngọt và bánh kem, biết pha trà hoa và nấu các loại canh nữa."
Bộ dáng của cậu thực sự chẳng khác nào chú chó nhỏ đang bám lấy chủ nhân đòi chơi ném đĩa bay.
Úc Thanh Hoàn lập tức xua đi ý nghĩ kỳ lạ kia, "Được thôi, dù sao hiện giờ anh cũng không có việc gì gấp."
Lăng Chu quay lưng đi, vui vẻ siết chặt nắm tay, sau đó cầm lấy ba lô đặt ở cửa.
Dù sao cũng là học sinh lớp 12, ba lô của Lăng Chu nhét đầy đề thi, Úc Thanh Hoàn nhìn thấy mà đau dạ dày, như thể bản thân lại bị lôi về những ngày ôn thi khổ sở năm xưa.
Cậu lấy điện thoại ra, định mở game xếp hình chơi giải trí, đột nhiên nhận được một lời mời kết bạn. Tên người gửi được ghi rõ ràng: "Tư Đình".
Úc Thanh Hoàn vừa chấp nhận xong thì thấy khung chat hiển thị đối phương đang gõ chữ. Cậu chẳng cần nghĩ cũng đoán được tên kia muốn hỏi gì.
【Úc Thanh Hoàn】: Tỉnh lại đi, tôi sẽ không nói địa chỉ nhà tôi cho cậu đâu.
【Tư Đình】: ......
【Tư Đình】: Cậu cứ chờ đấy.
Mười phút sau, Tư Đình gửi đến một ảnh chụp màn hình, bà Ải Thư đã nhắn địa chỉ nhà Úc Thanh Hoàn cho hắn không sai một chữ. Hai người họ còn "nhiệt tình" trò chuyện vài câu, rồi quyết định xong một việc mà chưa từng hỏi qua ý kiến Úc Thanh Hoàn — để cậu tới công ty Lạc thị làm việc, với chức vụ là... trợ lý của Tư Đình.
Úc Thanh Hoàn: "......"
Tư Đình chết tiệt, dám bắt cậu về nhà họ Lạc làm trâu làm ngựa cho hắn!