Sau Khi Trở Thành Bạo Quân

Chương 122

Cả đại sảnh yên tĩnh, quốc vương ngồi trên ghế cao cười lạnh, giằng co với lãnh chúa đứng đầu Basilisk và Xảo Quyệt. Gió lay động ánh nến, ánh lửa chập chờn soi sáng những gương mặt đang ngồi lúc sáng lúc tối.

Ác ma đứng bên tay phải của quốc vương, ngón tay tái nhợt vuố.t ve chuôi kiếm bên hông, ánh mắt của hắn lướt qua khuôn mặt của các lãnh chúa, nhìn thấy vẻ mặt dữ tợn của chúng, hớn hở ngâm nga giai điệu vui vẻ trong lòng.

Địa Ngục tượng trưng cho sự hỗn loạn và chém giết trên thế gian, bởi vậy nó đã được định mạnh sẵn, cũng vì vậy mà hủy diệt. Thần quốc có thể giáng xuống thế gian, nhưng Địa Ngục vẫn mãi không thể chấm dứt hỗn loạn, vĩnh viễn không thể có được quân đội tấn công thần linh. Khi có một lãnh chúa tập hợp quân đội để tấn công thần linh, vào lúc liên minh vừa được thành lập, những quả cầu lửa đỏ sẽ từ trên trời rơi xuống, thiêu rụi quân đội của bọn chúng thành tro bụi. Dù các lãnh chúa đã thỏa thuận, dù chúng có làm bạn hơn ngàn năm cùng nhau bò ra khỏi bức tường trăm sâu, thì khi vừa sinh ra cũng sẽ không thể kìm được nỗi hận thù, nhe răng cắn nuốt máu thịt của đối phương.

Đây là tội nghiệt của Địa Ngục, lời nguyền định mệnh mang lại.

Các ác ma đã định sẵn phải chiến đấu liên tục vì lòng tham và tà ác trong lòng chúng, hệt như một bầy rắn độc quấn lấy nhau, nuốt chửng lẫn nhau cho đến khi chúng cùng chết.

Cho đến khi Địa Ngục và kẻ diệt rồng ký kết hiệp ước xưa, lâu đài Đá Đen mới được xây trên bãi cát hoang vu.

Chúng đẩy người phàm lên ngai vàng, để rèn nên một chiếc vương miện uy nghiêm, để chúng tập hợp một đội quân ma quỷ. Khi ngày diệt vong đến, chúng sẽ hát vang oán hận lao ra khỏi Địa Ngục, chiến đấu với các vị thần con cưng của trời đất.

Trong thời đại truyền thuyết, sự bất đồng giữa nhà giả kim và kẻ diệt rồng bắt nguồn từ đây.

Các nhà giả kim không tin vào đám ma quỷ xảo quyệt và thất thường của Địa Ngục. Họ cho rằng liên minh giả dối theo nhu cầu này một ngày nào đó sẽ phá vỡ, lãnh chúa địa ngục sẽ không bao giờ kìm được dục v.ọng và lòng tham trong lòng mình, bất cứ lúc nào chúng cũng sẽ xé khế ước, cắn lại một miếng. Gia tộc Tường Vi đồng lõa với hổ, không từ thủ đoạn làm cho họ cảm thấy lo ngại.

Khi quan hệ giữa hai bên căng thẳng nhất, thậm chí nhà giả kim còn từng gây chiến với gia tộc Tường Vi.

—— họ gần cái ác đến nỗi làm các nhà giả kim thời đó phải tự hỏi, cuối cùng kẻ diệt rồng đã biến thành ác long hay chưa.

Các nhà giả kim hoài nghi với gia tộc Tường Vi, gia tộc Tường Vi chứng minh mình cả một ngàn năm, nhưng nhìn nhận của họ về ma quỷ Địa Ngục không hề sai.

Đồng lõa với hổ, thì phải chuẩn bị cho sự thèm muốn của hổ!

“Các vị thần đã yên nghỉ trong lăng mộ, một kỷ nguyên mới đã bắt đầu, các quy tắc của thời đại trước đã không cần phải tuân thủ nữa!” Lãnh chúa Xảo Quyệt hét lên: “Đã đến lúc nhân loại phải trả lại ngai vàng cho Địa Ngục!”

Âm thanh của nó vừa bén vừa nhọn, giây phút giọng nói của tên lãnh chúa Xảo Quyệt vang lên, tất cả ngọn nến trong đại sảnh đều bị dập tắt ngay lập tức. Các lãnh chúa vẫn ngồi yên như khách lập tức đứng dậy, lộ ra vẻ mặt dữ tợn, thoáng chốc vô số bóng đen đáng sợ trong đại sảnh nổ tung, chồng lên nhau như ác mộng sâu thăm thẳm.

Chết chóc tràn trề.

“Giết!”

Khi các lãnh chúa đứng dậy, quốc vương quát lớn.

Ngay khi cậu ra lệnh, những người hầu huyết tộc mặc trang phục lộng lẫy, hệt như những con búp bê tinh xảo đứng sau lưng mỗi vị lãnh chúa, nâng nắp kim loại lên, cầm con dao tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo từ khay bạc. Đây là một bữa tiệc định sẵn phải đổ máu, hai bên tham gia bữa tiệc đều đã có ý định giết nhau.

Vũ khí của khách mời giấu trong cơ thể, biến thành sừng hoặc gai xương, mà bữa tiệc của quốc vương, thứ người hầu huyết tộc cầm ngay từ đầu không phải thức ăn mà là vũ khí lạnh lẽo.

Bữa tiệc tưởng như yên bình thoáng cái đã biến thành chiến trường.

Tấm thảm đỏ trong đại sảnh trong nháy mắt vỡ nát, nó trải ra trên mặt đất vờ làm nổi bật bầu không khí xung quanh, nhưng thực chất để che đậy vô số trận pháp khắc dưới tấm thảm. Trung tâm của trận pháp là chỗ ngồi của mỗi vị khách, từng cây cột Mithril (*) nhô lên khỏi mặt đất, ngăn cách các lãnh chúa đang nổ tung, hình thành từng chiếc lồng giam nhỏ.

Dưới sự trợ giúp của trận pháp, các huyết tộc chiến đấu với các tiểu lãnh chúa bình thường, chúng hóa thành đám dơi như mây đen, bao trùm các lãnh chúa trong đó.

Răng rắc.

Cột mithril trồi lên từ mặt đất bao vây những tiểu lãnh chúa bình thường, nhưng lại không vây được những lãnh chúa hùng mạnh. Basilisk vung đuôi rắn, mithril theo tiếng mà đứt đoạn. Cơ thể của nó lập tức phình to lên, vạm vỡ như một ngọn đồi, gần như chạm đến đỉnh của đại sảnh, Basilisk trườn ra ngoài, những chiếc lông đen trên người nó thoáng cái biến thành vảy sắt, phủ kín khắp thân thể. Hai cánh sau lưng nửa khép nửa mở, bên hông có thêm mấy cặp cánh tay, mỗi cánh tay cầm các loại vũ khí khác nhau.

Vô số bầy rắn bơi ra từ trong bóng tối của đại sảnh, mây đen dày đặc bao phủ bầu trời bên ngoài đại sảnh. Tiếng cánh đập dồn dập khắp nơi, đó không phải mây đen, mà là một đám dị thú và chim lớn tụ tập lại.

Basilisk, thủ của đàn rắn và đàn chim.

Một cuộc chiến đã nổ ra.



Trên bầu trời của lâu đài, quái điểu tụ tập, vô số những con chim khổng lồ ăn thịt người được miêu tả trong truyền thuyết từ trên mây hạ xuống, tấn công lâu đài.

Các trụ bay của lâu đài lại vươn ra, đôi cánh xương chồn từng dùng để tấu vang chương nhạc cho quốc vương giờ phút này đã trở thành vũ khí chiến tranh đáng sợ. Đôi cánh bằng xương mảnh như lưỡi kiếm, cắt ngang không khí, xẻ đôi đám quái điểu đang lao xuống thành hai nửa. Máu phun ra, tuôn như suối trên đỉnh tháp nhọn như lưỡi thương.

Máu như mưa tuôn, rửa sạch vương thành cổ xưa này.

Tòa vương thành này ngay từ đầu đã được xây trên núi thây biển máu.

Trên bãi đá hoang cách lâu đài Đá Đen không xa, người trong cục quân sự công nghiệp chỉ cảm thấy trời đất rung chuyển. Họ kinh hoàng trông về phía xa, khói đen bốc lên từ mặt đất. Khói càng lúc càng gần, từ trong đám mây đen, quân đội Địa Ngục hiện ra trong mắt mọi người.

Võ sĩ giáp đen, chiến xa quái thú, bầy ma hội tụ.

Các lãnh chúa đến dự tiệc để khiến quốc vương lơ là mất cảnh giác, chúng không triệu tập quân đội. Mà chính 1/3 lãnh chúa còn lại không đến dự tiệc mới thực sự triệu tập đội quân tử thần, cuộc chiến soán ngôi xé bỏ hiệp ước xưa, có sự tham gia của cả Địa Ngục.

Vào đúng lúc yến tiệc trở mặt với nhau và lâu đài rơi vào trận chiến, các lãnh chúa này đã dẫn quân đến tấn công lãnh thổ của quốc vương.

Quyền lực liên quan mật thiết với lãnh thổ, kẻ nào mất lãnh thổ, dù là vua hay lãnh chúa, đều sẽ chết không có chỗ chôn.

Tiếng tù chói tai truyền đến từ núi cao ngàn thước, vang vọng giữa trời và đất.

Đội quân xương khô chờ đợi từ lâu vượt qua dòng sông vong linh, nghênh chiến với đội quân tiến đến.

Khi hai đội quân chỉ xuất hiện trong ác mộng đụng độ nhau, một trận chiến nổ ra. Đây là trận chiến khốc liệt và không từ thủ đoạn nhất thế gian. Ở Địa Ngục, kết cục chém giết chỉ có một, đó là một bên bị đánh bại hoàn toàn rồi chết.

Quạ đen Monla từ trên trời nhảy xuống, nó hí dài, thoáng chốc cơ thể nó to ra mấy chục lần.

Monla đáp xuống trước mặt những người nhận được lệnh tập trung, hạ cánh xuống đất như những bậc thang.

“Đi!”

Raul phản ứng nhanh nhất, cậu ta hiểu ý của Monla, chỉ huy mọi người vội vã bò lên lưng quạ đen Monla.

Sau khi người thợ rèn cuối cùng leo lên lưng Monla, Monla vỗ cánh, cát bay đá chạy trên mặt đất. Trong làn khói, Monla vỗ cánh bay qua nóc nhà của cục quân sự công nghiệp nặng, bay về phía núi cao nghìn thước gần đó. Đó là một nơi an toàn, cách xa chiến trường.

Dù quốc vương dùng cục quân sự công nghiệp nặng làm mồi nhử, nhưng cậu không định để cục công nghiệp của mình bị hủy hoại.

Mọi thứ đã được vận chuyển đến núi cao nghìn thước mấy ngày trước.

Còn lại chỉ có trận chiến đẫm máu giữa hai bên.



Những chiếc vảy lóe lên ánh sáng lạnh, Basilisk trở nên cao bằng một người, con ngươi to nhìn chằm chằm quốc vương nhỏ bé hơn nó. Lãnh chúa Xảo Quyệt bám vào trên người lãnh chúa Manticora như thằn lằn, nó có ba hàng răng nanh, đầu là người, mắt đỏ như máu và một chiếc gai nhọn giống bọ cạp ở cuối đuôi.

Chúng không tấn công trước, vì lúc này ngai vàng của quốc vương vẫn còn đang phủ trong lớp ánh sáng lờ mờ, đó là sức mạnh của lời thề lúc trước, nó vẫn đang bảo vệ vị vua người phàm. Nhưng, không biết bọn Basilisk và lãnh chúa Xảo Quyệt đã làm gì, tuy lúc này bọn chúng vi phạm hiệp ước xưa của Địa Ngục, nhưng vẫn chưa bị khế ước trừng phạt.

Đánh lừa khế ước, cho tới nay vẫn là sở trưởng của Địa Ngục.

“Bệ hạ.”

Trước khi quân địch mạnh mẽ bao vây, cả ác ma và quốc vương tỏ ra bình tĩnh như nhau, ác ma bước ra từ phía sau ngai vàng, hệt như không thấy các lãnh chúa đang nhìn chằm chằm vào mình. Hắn đặt tay lên chuôi kiếm, quỳ một gối xuống trước ngai vàng.

“Nhân danh ta, ta trao quyền lực cho ngươi, hãy rút thanh kiếm ấy, giết mọi kẻ thù.”

Quốc vương đưa tay ra, bàn tay đeo nhẫn xương cầm quyền trượng xương trắng. Quốc vương đặt vương trượng lên vai ác ma, thoáng chốc, một luồng khí mạnh mẽ bùng lên quanh cậu và ác ma, lướt qua tóc cả hai. Đó là khế ước cổ xưa nhất, khế ước đó khôi phục ngay hôm nay.

“Hãy chiến đấu vì ta, kỵ sĩ.”

Lãnh chúa Xảo Quyệt bám vào trên người Manticora trông thấy cảnh này, chợt hiểu vì sao tên ác ma mất cái tên lại có thể chém giết lãnh chúa Háu Ăn nắm giữ quyền năng của bảy tội lỗi.

Vì có một khế ước vô cùng cổ xưa giữa hắn và quốc vương, cậu trao quyền lực của mình cho hắn.

“Giết con kiến hôi kia trước!”

Lãnh chúa Xảo Quyệt ra lệnh.

Basilisk dẫn theo vài lãnh chúa mạnh mẽ xông ra, lao thẳng tới ngai vàng.

Ngay khi bọn chúng nhích lên, luồng không khí xung quanh quốc vương và ác ma bùng nổ, ác ma mặc lễ phục đen nhảy lên, hắn xoay người giữa không trung, lập tức rút ra thanh kiếm bên hông, lưỡi kiếm lạnh lẽo.

—— hãy chiến đấu vì ta, kỵ sĩ.

“Chiến đấu vì ngài!”

Ác ma cất tiếng cười, bướm đen bay vút lên trời, sau lưng hắn là vua khế ước của hắn.

Ngày xửa ngày xưa, một vị vua không còn gì và ác ma đã đánh mất cái tên cùng nhau ký kết khế ước. Từ đó trở đi, ác ma là kỵ sĩ đầu tiên của quốc vương. Quốc vương trao cho hắn quyền lực, hắn chiến đấu vì quốc vương.

Khế ước của họ là mãi mãi, kể cả là ngày tận thế.
Bình Luận (0)
Comment