Sau Khi Trở Thành Bạo Quân

Chương 143

“Thượng Đế phù hộ nữ hoàng! Thượng Đế phù hộ nữ hoàng!’

Binh sĩ quận Puton nghe thấy tiếng hò hét tự hào của xạ thủ Kehya, cuối cùng cũng nhận ra nữ hiệp sĩ tóc đen đang đứng trong khói lửa là ai.

Đó là Illinor! Nữ hoàng Illinor của Kehya! Nữ hoàng đầu tiên thành lập một quốc gia ở vùng đất Legrand! Nữ hoàng do chính người Kehya chọn!

Khi bà khoác giáp và cõng ánh sáng, mang theo trường đao phóng ngựa đến từ phía chân trời, nhân vật chính của trận chiến này đã thay đổi ngay lập tức. Khoảnh khắc bà giương đao cưỡi ngựa, người dân hò hét hoan hô vì bà. Phút chốc, binh lính thủ thành quận Puton đã hiểu tại sao lòng trung thành của những xạ thủ Kehya lạnh lùng và kiêu ngạo này đến từ đâu.

Bụi bốc lên, lửa đỏ kéo dài, nữ hoàng tóc đen xông pha chiến trường

“Giết!’

Bà vung đao lên, lớn tiếng ra lệnh.

Binh lính đứng trên tường thành cảm giác tường thành dày nặng lập tức chấn động, bộ xương vốn đứng yên sau lưng nữ hoàng thoáng chốc đã phát động tấn công.

Gió thổi qua giáp nặng dữ tợn, mang theo một tiếng rít dài, như tiếng tù cũng như hát vang. Dường như trong không khí có một vạn quân đoàn đang rút kiếm, hồn anh hùng rống to trong âm thanh này. Dưới mỗi một chiếc mũ giáp nặng, đôi mắt xương khô đều loé lên ngọn lửa sáng ngời, rực rỡ đến mức dường như đủ để đốt cháy cả thời đại.

Ngàn năm trước, nhà giả kim dấn thân vào lửa, hóa thành đao kiếm của nhân loại, họ gửi gắm bản thân cho kẻ diệt rồng, an giấc trong đêm vĩnh hằng của người phàm, chỉ vì để thức tỉnh vào hôm nay, chỉ vì tiếp tục bước ra chiến trường giữa người phàm và thần linh.

Họ đã chờ cả một ngàn năm!

Chiến giáp nặng nề khiến họ lao vụt như thú dữ viễn cổ, cùng với một loạt âm thanh chói tai, lớp giáp trên người kỵ binh giả kim biến dạng sắp xếp lại, hết cái này đến cái khác, những pháp trận phức tạp kỳ diệu liên tục kích hoạt. Khi họ vừa lao ra, đám lính đánh thuê vừa kêu gào vừa dốc cả sức rút lui, không ai dám đứng trước một quái vật mặc giáp sắt như vậy! Người chạy chậm bị móng sắt nặng nề giẫm đạp, trong nháy mắt hóa thành bùn máu dưới đất, không còn phân biệt được hình dáng ban đầu.

Kỵ binh giả kim tách ra thành hai trăng lưỡi liềm, thoáng chốc bao vây hắc long ở giữa.

Từng thanh kỵ thương như ngọn giáo khổng lồ được một nửa kỵ sĩ ném ra ngoài.

Tiếng vảy vỡ, tiếng vũ khí sắc bén xuyên qua da thịt, tiếng máu tươi bắn tung tóe.

Hắc long vỗ cánh, muốn rời khỏi mặt đất, nhưng trước khi nó bay được lên không trung, cây thương do kỵ binh giả kim ném ra đã xuyên qua đôi cánh và cơ thể rồng của nó. Khoảnh khắc những cây thương đó cắ.m vào cơ thể rồng, chúng tách ra và sắp xếp lại, biến thành những móng vuốt sắt như móng vuốt đại bàng, cắm sâu vào sống lưng cứng rắn của hắc long, thân cây thương cũng tách ra từng đoạn, trong nháy mắt từ ngọn giáo khổng lồ biến thành xích sắt thật dài.

Xích sắt đan chéo nhau, đan thành tấm lưới nhốt hắc long tại chỗ.

Tiếng gầm đinh tai nhức óc của hắc long khiến màng nhĩ của mọi người ù đi, thậm chí có mấy binh lính trên tường thành chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng trong tiếng gầm của nó, mà sau này sẽ không bao giờ nghe thấy được âm thanh của thế giới này nữa. Hắc long lần đầu tiên bị thương điên cuồng lắc cánh, di chuyển cơ thể lao về phía trước, cố gắng phá vỡ xích sắt gắn trên người nó.

Cánh tay phải của kỵ sĩ giả kim đã ném cây thương quấn chặt xích sắt, họ giống như những tay câu cá giỏi nhất thế giới, không có đọ sức với hắc long ngay từ đầu, mà trước tiên theo hắc long chạy về phía trước một khoảng cách, rời khỏi khu vực chật hẹp trước cổng thành, đi tới chiến trường trống trải bên phải. Khi hắc long vỗ cánh, định mang theo cả xích sắt bay lên không trung, tay trái của các kỵ sĩ tháo những chiếc khiên khổng lồ nặng nề đeo ở trên lưng, đùng, đùng, đùng cắm xuống đất như từng cây đinh cố định trên mặt đất.

Lúc này xích sắt cũng co rút lại! Siết chặt! 

Một âm thanh nặng nề vang lên, hắc long vừa mới rời khỏi mặt đất thì đã bị kéo xuống từ trên bầu trời, ngã mạnh xuống đất.

Hai cánh của nó vỗ xuống đất, sỏi đá và xác chết bị gió mạnh cuốn lên, hệt như một cơn bão cát bất thình lình. Trong vòng xoáy cát vàng và gió mạnh, vô số pháp trận đồng thời sáng lên trên bộ giáp hạng nặng của kỵ sĩ giả kim, đồ sộ bất động.

Trong tiếng gầm gừ của Hắc Long không còn phẫn nộ đơn thuần, mà bắt đầu xen lẫn chút đau đớn dữ dội.

Khi nó vỗ cánh định thoát ra, những móng vuốt sắt xuyên qua lớp vảy rồng ăn sâu hơn vào da thịt, cắm sâu hơn vào xương rồng. Máu rồng tanh hôi nóng bỏng b.ắn ra, rơi xuống đất lập tức biến thành từng bãi máu.

Đùng, đùng, đùng.

Hệt như chiếc trống khổng lồ thời tiền sử được gõ vang, làm rung động trái tim và màng nhĩ của mọi người.

Bây giờ, trảm mã đao (*) này sẽ dùng để —— 

Diệt rồng!

Mũi dao xiên xuống đất, khuôn mặt của kỵ sĩ ẩn sau chiếc mũ sắt đen giống như mặt nạ. Hắc long nhận ra được nguy cơ đang đến gần, không còn cố gắng thoát khỏi xiềng xích mà quay cái cổ thật dài, bắt đầu phun lửa vào các kỵ sĩ xung quanh.

Lửa đỏ và nước biển lăn trên mặt đất, nhiệt độ không khí tăng lên ngay lập tức, dường như hình dáng của kỵ sĩ cũng bị biến dạng trong làn sóng nhiệt.

Răng rắc răng rắc, tiếng máy móc liên tiếp vang lên, gai giáp trên người kỵ giả giả kim cầm trảm mã đao nhô ra.

Đối mặt với lửa rồng nóng rực, họ ngang nhiên lao về phía trước.



Bụi mù cuồn cuộn, tiếng rồng ngâm rung chuyển cả trời đất.

Illinor một người một ngựa, cầm trường đao, đứng trước cổng thành.

Bà chỉ dẫn theo những kỵ sĩ giả kim thức tỉnh trong giấc ngủ sâu từ Bomari chạy đến, ngoài ra, không một binh một tốt (*). Lúc này một mình bà đối mặt với tất cả quân phản loạn ngoài tường thành, lửa cháy khắp trời, mái tóc dài đen nhánh bay múa trong gió.

(*) 一兵一卒: Trong cờ vua, lính và tốt là cùng một ý nghĩa, tức là lính. Một binh một tốt là chỉ binh lực rất ít, thậm chí là một binh sĩ cũng không cần cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ.

“Lá gan thế này mà cũng muốn làm phản?’

Illinor thản nhiên cười, ánh mặt trời rơi xuống đao trong tay bà, lưỡi đao và mũi đao sáng chói mắt.

Rõ ràng chỉ có một mình bà đứng ngoài cổng thành, nhưng không ai dám xông lên trước. Trận chiến giữa ác long và kỵ sĩ giả kim diễn ra cách đó không xa, ngoài kẻ điên thì ai dám ở gần chiến trường khủng khiếp đó? Dù đó là lính đánh thuê Ballinle, hay là bộ hạ cũ của bá tước Pritani, hầu như đều liều mạng chạy trốn ra xa.

Một nhóm nhỏ còn lại thì đứng sau người huấn luyện rồng và cục trưởng cục Thẩm Phán, nhưng bọn họ lại bị kinh sợ trước khí thế của vương hậu Illinor một mình ngăn cản thiên quân vạn mã, không dám liều lĩnh bước tới.

Người huấn luyện rồng áo choàng trắng sát cánh cùng cục trưởng cục Thẩm Phán, cả hai đều không quan tâm đến những người lính phía sau, khoảnh khắc kẻ thù hùng mạnh gặp nhau, ai cũng rõ, ai mới là đối thủ thực sự.

“Nữ hoàng Kehya, Illinor.’

Cục trưởng cục Thẩm Phán cảm thán, ông ta đã từng thấy cái tên này trong danh sách tàn sát bí mật của Thánh Đình, đặt ngang hàng với William III. Thậm chí ông ta còn tự gạch bỏ cái tên khỏi danh sách đó, nhưng hôm nay cái tên bị gạch bỏ lại lần nữa đi ra từ trong bóng tối.

“Bà chưa chết.’

Ông ta chậm rãi rút ra phối kiếm, không có chút khinh thường nào.

Theo lý mà nói, đánh nhau với phụ nữ là trái với tinh thần kỵ sĩ, sẽ bị người ta chế nhạo. Nhưng, nữ hoàng của Kehya, người phụ nữ đã từng lãnh đạo người dân Kehya thành lập quốc gia trong máu và lửa, được người dân đội vương miện bằng gai thì chắc chắn bà không nằm trong phạm vi đó.

Bà không chỉ là một người đẹp lộng lẫy, mà còn là một vị vua đầy uy nghiêm!

Ai dám khinh thường vị vua uy danh hiển hách như vậy?

“Được chiến đấu với ngài là vinh dự của bọn ta.’

Từ khi đặt chân lên Legrand tới nay, người huấn luyện rồng vốn thờ ơ cao ngạo cũng trở nên nghiêm túc, ông ta hành lễ của kỵ sĩ, rút ra kiếm của mình từ sau lưng.

Illinor cười khẩy, bà giơ cao hồ đao trong tay.

“Dũng sĩ Kehya đâu?’

Cầu treo sau lưng nữ hoàng tóc đen ầm ầm hạ xuống, xạ thủ Kehya khoác áo choàng xám chạy băng băng ra từ sau cửa thành. Chiến mã xuyên qua bụi cát vàng, một lần nữa đứng ngay ngắn sau lưng Illinor.

Thủ lĩnh xạ thủ Kehya nắm chặt tay, đánh vào tim: “Dũng sĩ Kehya luôn sát cánh bên người!’

Tất cả xạ thủ cùng hét lên.

Trong đôi mắt của họ lóe lên ánh nước và tinh thần chiến đấu, hệt như trước đây, họ theo nữ hoàng tóc đen chống lại các lãnh chúa xâm lược. Chỉ cần nữ hoàng của họ đứng ở trước mặt họ, dù xông vào chiến trường giết thần thì họ cũng không hề do dự.

Kehya! Kehya! Nữ hoàng Illinor của Kehya!

“Chiến!’

Illinor phóng ngựa ra ngoài.



Người bình thường đã không còn tiếp cận được chiến trường ngập trong biển lửa này, dòng chảy dữ dội hoành hành, nanh vuốt của ác long và xích sắt đang xoắn lại chói tai khiến người ta phát điên.

Nhưng ngọn lửa rồng có thể đốt cháy cả một thành phố, đã mất đi uy lực của nó trước mặt kỵ sĩ giả kim. Một ngàn năm trước, nhiệt độ của ngọn lửa được các nhà giả kim dùng để tạo ra những bộ giáp này vô cùng gần với nhiệt độ của ác long nguyên thủy, nhưng bây giờ hắc long đang tấn công thành Puton nhưng chỉ là hậu duệ của nó.

Trong ngọn lửa, áo giáp của các kỵ sĩ giả kim được mạ một lớp đỏ sẫm, nhưng họ đã vô tri vô giác.

Bây giờ họ không còn đau đớn, không còn sợ hãi.

Một ngàn năm trước, các nhà giả kim bước vào lò luyện kim bằng xương bằng thịt, họ đã phải chịu đựng nỗi đau khủng khiếp nhất và ngọn lửa nóng bỏng nhất thế giới từ hàng ngàn năm trước. Họ ép bản thân từ người sống thành đao kiếm.

Không còn ngọn lửa nào có thể thiêu rụi họ nữa.

Trảm mã đao vung vẩy, tạo thành một vòng cung dài trong không trung, ánh sáng lạnh lẽo trên mũi dao chói mắt. Những chiếc vảy cứng rắn của hắc long trước mặt họ yếu ớt như tờ giấy mỏng, trận pháp thuật giả kim lóe lên trên lưỡi đao, cuối cùng cắt vào thịt xương của hắc long với tiếng gió bén nhón.

Một luồng máu đen như mực bắn lên cao, hắc long gầm lên đầy căm hận và tuyệt vọng.

Từng thanh trảm mã đao khổng lồ rơi xuống, cố định cái cổ dài của hắc long trên mặt đất.

Hệt như gông cùm quanh cổ tội nhân sắp bị chặt đầu!

Hắc long coi nhân loại là con kiến hôi và thức ăn, hôm nay đã biến thành tù nhân bị hành quyết.

Hai tay kỵ sĩ nắm chặt chuôi trảm mã đao, ấn mạnh xuống để ngăn hắc long dốc toàn bộ sức lực phản công đánh bật trảm mã đao. Còn những kỵ sĩ vẫn giữ chặt xích sắt trước đó thì quấn xích sắt quanh tấm khiên khổng lồ cắm trên đất, buộc chặt nó bằng gai xương trên tấm khiên.

Ngay sau đó, họ vươn tay, lấy từng cây cung đen nhánh nặng nề từ sau lưng.

Không biết dây cung được làm bằng gì, việc lấy nó ra có vẻ hơi chậm chạp với sức của một kỵ giả kim đã vặn xích sắt để trói hắc long. Mà cùng với những mũi tên dài có xương trắng làm đầu mũi tên, khi kéo dây cung, dường như loáng thoáng có tiếng uy nghiêm khẽ kêu trong không khí.

Hắc long như cảm nhận được cái chết đang đến gần.

Nó cố sức đập cánh, mạnh mẽ rút lên tấm khiên khổng lồ c.ắm vào trong đất, cánh rồng thu lại để bảo vệ đầu mình.

Khoảnh khắc xích sắt kéo khiên bay lên, mũi tên xương b.ắn ra từ không trung.

(*) 斩马刀: Khi xưa người Trung Hoa dùng loại đao bản rộng này để đánh trên ngựa nên gọi là mã đao (馬刀), người Việt Nam đọc chệch ra là mã tấu; về sau này, mã tấu được sử dụng đánh dưới đất và còn được gọi là trảm mã đao. Trảm mã đao thời kỳ nhà Tống năm 1072. Loại đao dài này dùng trong chiến trận cổ, để chặt chân ngựa, và thảo phạt tướng lĩnh mặc giáp trụ nặng. Chuôi “Thượng Đế phù hộ nữ hoàng! Thượng Đế phù hộ nữ hoàng!”

Binh sĩ quận Puton nghe thấy tiếng hò hét tự hào của xạ thủ Kehya, cuối cùng cũng nhận ra nữ hiệp sĩ tóc đen đang đứng trong khói lửa là ai.

Đó là Illinor! Nữ hoàng Illinor của Kehya! Nữ hoàng đầu tiên thành lập một quốc gia ở vùng đất Legrand! Nữ hoàng do chính người Kehya chọn!

Khi bà khoác giáp và cõng ánh sáng, mang theo trường đao phóng ngựa đến từ phía chân trời, nhân vật chính của trận chiến này đã thay đổi ngay lập tức. Khoảnh khắc bà giương đao cưỡi ngựa, người dân hò hét hoan hô vì bà. Phút chốc, binh lính thủ thành quận Puton đã hiểu tại sao lòng trung thành của những xạ thủ Kehya lạnh lùng và kiêu ngạo này đến từ đâu.

Bụi bốc lên, lửa đỏ kéo dài, nữ hoàng tóc đen xông pha chiến trường

“Giết!”

Bà vung đao lên, lớn tiếng ra lệnh.

Binh lính đứng trên tường thành cảm giác tường thành dày nặng lập tức chấn động, bộ xương vốn đứng yên sau lưng nữ hoàng thoáng chốc đã phát động tấn công.

Gió thổi qua giáp nặng dữ tợn, mang theo một tiếng rít dài, như tiếng tù cũng như hát vang. Dường như trong không khí có một vạn quân đoàn đang rút kiếm, hồn anh hùng rống to trong âm thanh này. Dưới mỗi một chiếc mũ giáp nặng, đôi mắt xương khô đều loé lên ngọn lửa sáng ngời, rực rỡ đến mức dường như đủ để đốt cháy cả thời đại.

Ngàn năm trước, nhà giả kim dấn thân vào lửa, hóa thành đao kiếm của nhân loại, họ gửi gắm bản thân cho kẻ diệt rồng, an giấc trong đêm vĩnh hằng của người phàm, chỉ vì để thức tỉnh vào hôm nay, chỉ vì tiếp tục bước ra chiến trường giữa người phàm và thần linh.

Họ đã chờ cả một ngàn năm!

Chiến giáp nặng nề khiến họ lao vụt như thú dữ viễn cổ, cùng với một loạt âm thanh chói tai, lớp giáp trên người kỵ binh giả kim biến dạng sắp xếp lại, hết cái này đến cái khác, những pháp trận phức tạp kỳ diệu liên tục kích hoạt. Khi họ vừa lao ra, đám lính đánh thuê vừa kêu gào vừa dốc cả sức rút lui, không ai dám đứng trước một quái vật mặc giáp sắt như vậy! Người chạy chậm bị móng sắt nặng nề giẫm đạp, trong nháy mắt hóa thành bùn máu dưới đất, không còn phân biệt được hình dáng ban đầu.

Kỵ binh giả kim tách ra thành hai trăng lưỡi liềm, thoáng chốc bao vây hắc long ở giữa.

Từng thanh kỵ thương như ngọn giáo khổng lồ được một nửa kỵ sĩ ném ra ngoài.

Tiếng vảy vỡ, tiếng vũ khí sắc bén xuyên qua da thịt, tiếng máu tươi bắn tung tóe.

Hắc long vỗ cánh, muốn rời khỏi mặt đất, nhưng trước khi nó bay được lên không trung, cây thương do kỵ binh giả kim ném ra đã xuyên qua đôi cánh và cơ thể rồng của nó. Khoảnh khắc những cây thương đó cắ.m. vào cơ thể rồng, chúng tách ra và sắp xếp lại, biến thành những móng vuốt sắt như móng vuốt đại bàng, cắm sâu vào sống lưng cứng rắn của hắc long, thân cây thương cũng tách ra từng đoạn, trong nháy mắt từ ngọn giáo khổng lồ biến thành xích sắt thật dài.

Xích sắt đan chéo nhau, đan thành tấm lưới nhốt hắc long tại chỗ.

Tiếng gầm đinh tai nhức óc của hắc long khiến màng nhĩ của mọi người ù đi, thậm chí có mấy binh lính trên tường thành chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng trong tiếng gầm của nó, mà sau này sẽ không bao giờ nghe thấy được âm thanh của thế giới này nữa. Hắc long lần đầu tiên bị thương điên cuồng lắc cánh, di chuyển cơ thể lao về phía trước, cố gắng phá vỡ xích sắt gắn trên người nó.

Cánh tay phải của kỵ sĩ giả kim đã ném cây thương quấn chặt xích sắt, họ giống như những tay câu cá giỏi nhất thế giới, không có đọ sức với hắc long ngay từ đầu, mà trước tiên theo hắc long chạy về phía trước một khoảng cách, rời khỏi khu vực chật hẹp trước cổng thành, đi tới chiến trường trống trải bên phải. Khi hắc long vỗ cánh, định mang theo cả xích sắt bay lên không trung, tay trái của các kỵ sĩ tháo những chiếc khiên khổng lồ nặng nề đeo ở trên lưng, đùng, đùng, đùng cắm xuống đất như từng cây đinh cố định trên mặt đất.

Lúc này xích sắt cũng co rút lại! Siết chặt!

Một âm thanh nặng nề vang lên, hắc long vừa mới rời khỏi mặt đất thì đã bị kéo xuống từ trên bầu trời, ngã mạnh xuống đất.

Hai cánh của nó vỗ xuống đất, sỏi đá và xác chết bị gió mạnh cuốn lên, hệt như một cơn bão cát bất thình lình. Trong vòng xoáy cát vàng và gió mạnh, vô số pháp trận đồng thời sáng lên trên bộ giáp hạng nặng của kỵ sĩ giả kim, đồ sộ bất động.

Trong tiếng gầm gừ của Hắc Long không còn phẫn nộ đơn thuần, mà bắt đầu xen lẫn chút đau đớn dữ dội.

Khi nó vỗ cánh định thoát ra, những móng vuốt sắt xuyên qua lớp vảy rồng ăn sâu hơn vào da thịt, cắm sâu hơn vào xương rồng. Máu rồng tanh hôi nóng bỏng b.ắn ra, rơi xuống đất lập tức biến thành từng bãi máu.

Đùng, đùng, đùng.

Hệt như chiếc trống khổng lồ thời tiền sử được gõ vang, làm rung động trái tim và màng nhĩ của mọi người.

Bây giờ, trảm mã đao (*) này sẽ dùng để ——

Diệt rồng!

Mũi dao xiên xuống đất, khuôn mặt của kỵ sĩ ẩn sau chiếc mũ sắt đen giống như mặt nạ. Hắc long nhận ra được nguy cơ đang đến gần, không còn cố gắng thoát khỏi xiềng xích mà quay cái cổ thật dài, bắt đầu phun lửa vào các kỵ sĩ xung quanh.

Lửa đỏ và nước biển lăn trên mặt đất, nhiệt độ không khí tăng lên ngay lập tức, dường như hình dáng của kỵ sĩ cũng bị biến dạng trong làn sóng nhiệt.

Răng rắc răng rắc, tiếng máy móc liên tiếp vang lên, gai giáp trên người kỵ giả giả kim cầm trảm mã đao nhô ra.

Đối mặt với lửa rồng nóng rực, họ ngang nhiên lao về phía trước.



Bụi mù cuồn cuộn, tiếng rồng ngâm rung chuyển cả trời đất.

Illinor một người một ngựa, cầm trường đao, đứng trước cổng thành.

Bà chỉ dẫn theo những kỵ sĩ giả kim thức tỉnh trong giấc ngủ sâu từ Bomari chạy đến, ngoài ra, không một binh một tốt (*). Lúc này một mình bà đối mặt với tất cả quân phản loạn ngoài tường thành, lửa cháy khắp trời, mái tóc dài đen nhánh bay múa trong gió.

(*) 一兵一卒: Trong cờ vua, lính và tốt là cùng một ý nghĩa, tức là lính. Một binh một tốt là chỉ binh lực rất ít, thậm chí là một binh sĩ cũng không cần cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ.

“Lá gan thế này mà cũng muốn làm phản?”

Illinor thản nhiên cười, ánh mặt trời rơi xuống đao trong tay bà, lưỡi đao và mũi đao sáng chói mắt.

Rõ ràng chỉ có một mình bà đứng ngoài cổng thành, nhưng không ai dám xông lên trước. Trận chiến giữa ác long và kỵ sĩ giả kim diễn ra cách đó không xa, ngoài kẻ điên thì ai dám ở gần chiến trường khủng khiếp đó? Dù đó là lính đánh thuê Ballinle, hay là bộ hạ cũ của bá tước Pritani, hầu như đều liều mạng chạy trốn ra xa.

Một nhóm nhỏ còn lại thì đứng sau người huấn luyện rồng và cục trưởng cục Thẩm Phán, nhưng bọn họ lại bị kinh sợ trước khí thế của vương hậu Illinor một mình ngăn cản thiên quân vạn mã, không dám liều lĩnh bước tới.

Người huấn luyện rồng áo choàng trắng sát cánh cùng cục trưởng cục Thẩm Phán, cả hai đều không quan tâm đến những người lính phía sau, khoảnh khắc kẻ thù hùng mạnh gặp nhau, ai cũng rõ, ai mới là đối thủ thực sự.

“Nữ hoàng Kehya, Illinor.”

Cục trưởng cục Thẩm Phán cảm thán, ông ta đã từng thấy cái tên này trong danh sách tàn sát bí mật của Thánh Đình, đặt ngang hàng với William III. Thậm chí ông ta còn tự gạch bỏ cái tên khỏi danh sách đó, nhưng hôm nay cái tên bị gạch bỏ lại lần nữa đi ra từ trong bóng tối.

“Bà chưa chết.”

Ông ta chậm rãi rút ra phối kiếm, không có chút khinh thường nào.

Theo lý mà nói, đánh nhau với phụ nữ là trái với tinh thần kỵ sĩ, sẽ bị người ta chế nhạo. Nhưng, nữ hoàng của Kehya, người phụ nữ đã từng lãnh đạo người dân Kehya thành lập quốc gia trong máu và lửa, được người dân đội vương miện bằng gai thì chắc chắn bà không nằm trong phạm vi đó.

Bà không chỉ là một người đẹp lộng lẫy, mà còn là một vị vua đầy uy nghiêm!

Ai dám khinh thường vị vua uy danh hiển hách như vậy?

“Được chiến đấu với ngài là vinh dự của bọn ta.”

Từ khi đặt chân lên Legrand tới nay, người huấn luyện rồng vốn thờ ơ cao ngạo cũng trở nên nghiêm túc, ông ta hành lễ của kỵ sĩ, rút ra kiếm của mình từ sau lưng.

Illinor cười khẩy, bà giơ cao hồ đao trong tay.

“Dũng sĩ Kehya đâu?”

Cầu treo sau lưng nữ hoàng tóc đen ầm ầm hạ xuống, xạ thủ Kehya khoác áo choàng xám chạy băng băng ra từ sau cửa thành. Chiến mã xuyên qua bụi cát vàng, một lần nữa đứng ngay ngắn sau lưng Illinor.

Thủ lĩnh xạ thủ Kehya nắm chặt tay, đánh vào tim: “Dũng sĩ Kehya luôn sát cánh bên người!”

Tất cả xạ thủ cùng hét lên.

Trong đôi mắt của họ lóe lên ánh nước và tinh thần chiến đấu, hệt như trước đây, họ theo nữ hoàng tóc đen chống lại các lãnh chúa xâm lược. Chỉ cần nữ hoàng của họ đứng ở trước mặt họ, dù xông vào chiến trường giết thần thì họ cũng không hề do dự.

Kehya! Kehya! Nữ hoàng Illinor của Kehya!

“Chiến!”

Illinor phóng ngựa ra ngoài.



Người bình thường đã không còn tiếp cận được chiến trường ngập trong biển lửa này, dòng chảy dữ dội hoành hành, nanh vuốt của ác long và xích sắt đang xoắn lại chói tai khiến người ta phát điên.

Nhưng ngọn lửa rồng có thể đốt cháy cả một thành phố, đã mất đi uy lực của nó trước mặt kỵ sĩ giả kim. Một ngàn năm trước, nhiệt độ của ngọn lửa được các nhà giả kim dùng để tạo ra những bộ giáp này vô cùng gần với nhiệt độ của ác long nguyên thủy, nhưng bây giờ hắc long đang tấn công thành Puton nhưng chỉ là hậu duệ của nó.

Trong ngọn lửa, áo giáp của các kỵ sĩ giả kim được mạ một lớp đỏ sẫm, nhưng họ đã vô tri vô giác.

Bây giờ họ không còn đau đớn, không còn sợ hãi.

Một ngàn năm trước, các nhà giả kim bước vào lò luyện kim bằng xương bằng thịt, họ đã phải chịu đựng nỗi đau khủng khiếp nhất và ngọn lửa nóng bỏng nhất thế giới từ hàng ngàn năm trước. Họ ép bản thân từ người sống thành đao kiếm.

Không còn ngọn lửa nào có thể thiêu rụi họ nữa.

Trảm mã đao vung vẩy, tạo thành một vòng cung dài trong không trung, ánh sáng lạnh lẽo trên mũi dao chói mắt. Những chiếc vảy cứng rắn của hắc long trước mặt họ yếu ớt như tờ giấy mỏng, trận pháp thuật giả kim lóe lên trên lưỡi đao, cuối cùng cắt vào thịt xương của hắc long với tiếng gió bén nhón.

Một luồng máu đen như mực bắn lên cao, hắc long gầm lên đầy căm hận và tuyệt vọng.

Từng thanh trảm mã đao khổng lồ rơi xuống, cố định cái cổ dài của hắc long trên mặt đất.

Hệt như gông cùm quanh cổ tội nhân sắp bị chặt đầu!

Hắc long coi nhân loại là con kiến hôi và thức ăn, hôm nay đã biến thành tù nhân bị hành quyết.

Hai tay kỵ sĩ nắm chặt chuôi trảm mã đao, ấn mạnh xuống để ngăn hắc long dốc toàn bộ sức lực phản công đánh bật trảm mã đao. Còn những kỵ sĩ vẫn giữ chặt xích sắt trước đó thì quấn xích sắt quanh tấm khiên khổng lồ cắm trên đất, buộc chặt nó bằng gai xương trên tấm khiên.

Ngay sau đó, họ vươn tay, lấy từng cây cung đen nhánh nặng nề từ sau lưng.

Không biết dây cung được làm bằng gì, việc lấy nó ra có vẻ hơi chậm chạp với sức của một kỵ giả kim đã vặn xích sắt để trói hắc long. Mà cùng với những mũi tên dài có xương trắng làm đầu mũi tên, khi kéo dây cung, dường như loáng thoáng có tiếng uy nghiêm khẽ kêu trong không khí.

Hắc long như cảm nhận được cái chết đang đến gần.

Nó cố sức đập cánh, mạnh mẽ rút lên tấm khiên khổng lồ cắ.m vào trong đất, cánh rồng thu lại để bảo vệ đầu mình.

Khoảnh khắc xích sắt kéo khiên bay lên, mũi tên xương bắ.n ra từ không trung.

(*) 斩马刀: Khi xưa người Trung Hoa dùng loại đao bản rộng này để đánh trên ngựa nên gọi là mã đao (馬刀), người Việt Nam đọc chệch ra là mã tấu; về sau này, mã tấu được sử dụng đánh dưới đất và còn được gọi là trảm mã đao. Trảm mã đao thời kỳ nhà Tống năm 1072. Loại đao dài này dùng trong chiến trận cổ, để chặt chân ngựa, và thảo phạt tướng lĩnh mặc giáp trụ nặng. Chuôi đao dài 37 cm, lưỡi đao dài 114 cm. Trảm mã đao là loại đao dài nặng, là tiền đề cho miêu đao rất nổi tiếng của các môn phái võ thuật Bắc Trung Hoa sau này. Và cũng là tiền đề cho kiếm Nhật Bản (Katana) về sau, thế kỷ 16 – 17.
Bình Luận (0)
Comment