Sau Khi Tu Tiên Mãn Cấp Ta Liền Trọng Sinh.

Chương 51 - Lực Lượng Kỳ Quái

Thu Nguyệt Bạch nhìn đống quần áo xinh xắn trước mặt chép miệng, quay đầu nhìn không nỡ rời xa pháp y xinh đẹp kia.

Xuyên qua đến thế giới tu tiên có ý nghĩa gì?

Điều đó có nghĩa là có thể mặc pháp y tiên khí bồng bềnh, làm một tiểu tiên nữ mỗi ngày bay tới bay lui trên trời đó!

Đống pháp y cho tiểu hài tử trước mặt kia, màu sắc sặc sỡ, làm sao có thể đẹp mắt như bộ pháp y kia?

Thế nhưng nàng chỉ có thể khuất phục trước uy thế của sư tỷ, đôi mắt rưng rưng chọn hai kiện pháp y.

" Chưa đi nữa à? Còn lề mề cái gì ?"

Ngôn Hoàng đợi ở bên ngoài cửa hàng pháp y, sốt ruột lên tiếng hỏi.

Người đến người đi trên đường này nhiều như vậy, hắn đứng bên ngoài cửa hàng pháp y nữ tu nhìn trông giống cái gì ?

Không thấy tu sĩ đi ngang qua đều dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn hắn hay sao ?

" Chọn được sao ?"

Thiên Nhận Hề mang theo hai kiện pháp y mà Thu Nguyệt Bạch đã chọn, lạnh giọng hỏi.

" Vâng, chọn xong rồi. "

Thu Nguyệt Bạch bĩu môi, nhẹ gật đầu, khóe mắt còn không ngừng liếc nhìn về phía pháp y màu đen kia.

Thấy nàng chọn xong rồi, Thiên Nhận Hề liền cầm pháp y đi ra quầy hàng.

Các nàng còn chưa về tông môn nên tiểu sư muội cũng chưa nhận được phục sức của tông môn, chỉ có thể ở bên ngoài mua mấy món trước đã.

Lúc sắp đến chỗ quầy tính tiền, Thiên Nhận Hề nhớ tới ánh mắt kinh diễm của cô nhóc, dừng một chút.

" Lấy thêm kiện pháp y màu đen trong đại sảnh. "

" Vâng, đạo hữu chờ một lát một lát. "

Chưởng quỹ cười đáp ứng, đi ra gian phòng lấy y phục từ đại sảnh vào.

" Ah ?"

Thu Nguyệt Bạch thấy pháp y bị lấy đi, lập tức hoảng sợ.

Nàng vẫn đang suy nghĩ đợi tới tương lai có tiền liền đến mua nó, bây giờ lại bị người khác mua mất?

Thiên Nhận Hề cầm túi trữ vật ra, nhìn thấy Thu Nguyệt Bạch ủ rũ.

Nàng nhíu nhíu mày, tiểu sư muội tinh lực dư thừa vậy mà cũng có thời điểm như này ?

Nàng đem túi trữ vật đưa cho Thu Nguyệt Bạch, sau đó trực tiếp đi ra khỏi cửa hàng.

Thu Nguyệt Bạch đem túi trữ vật treo ở bên hông, cũng không có vội mở ra nhìn, liền đi theo đi ra ngoài.

" Thật sự là phiền phức. "

Ngôn Hoàng nhìn hai người chậm rãi đi ra, lẩm bẩm một câu, hất lên ống tay áo liền đi đến khách sạn gần nhất.

Thu Nguyệt Bạch nhăn nhăn cái mũi, thành thành thật thật đi theo bên người Thiên Nhận Hề, trong đầu nàng đều là bộ quần áo xinh đẹp đó.

Kiếp trước của nàng có gia cảnh cực kì phú quý, từ bé đến lớn đều được nuông chiều như một nàng công chúa, muốn mua gì cũng không bao giờ do dự.

Hiện tại loại cảm giác khó chịu này, nàng thật đúng là chưa từng cảm thụ qua.

" Hôm nay nghỉ ngơi một đêm, ngày mai đi bái phỏng một vị cố nhân. "

Đến khách sạn, Ngôn Hoàng bàn giao một câu, liền đóng cửa phòng lại thật mạnh.

" Sư tỷ, ngươi chọn gian phòng nào?"

Thu Nguyệt Bạch nhìn hai căn phòng ở hai bên gian phòng sư tôn, lên tiếng hỏi.

Thiên Nhận Hề tùy ý chọn một gian, cũng phanh một tiếng đóng cửa phòng lại.

Thu Nguyệt Bạch: "……"

……

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Thiên Nhận Hề vừa mới thu công, liền nghe được âm thanh kích động gõ cửa.

Nàng nhướng mày, cũng không có phản ứng Thu Nguyệt Bạch đang hưng phấn ở ngoài cửa, ngược lại quan sát linh căn của chính mình.

Trải qua tái tạo, nàng bây giờ chính là ngũ linh căn Thiên cấp, tư chất có thể nói là tuyệt hảo.

Nhưng điều khiến nàng lo lắng là viên hạt châu không biết tên kia tựa hồ cũng dung nhập vào bên trong linh căn, dẫn đến có một tia lực lượng kỳ quái xen lẫn vào bên trong .

Tối hôm qua nàng muốn tìm hiểu ngọn ngành, lại suýt nữa bị đả thương thần hồn, cũng không dám thử nữa.

Nàng đứng lên, sửa sang lại tóc một chút, sau khi rửa mặt mới mở cửa phòng ra.

" Ôi !"

Cửa phòng vừa mở, Thu Nguyệt Bạch liền bởi vì dùng sức quá mạnh liền đâm đầu vào trong ngực Thiên Nhận Hề.

" Hắc hắc, sư …… sư tỷ ……"

Nàng ngẩng đầu, hướng về Thiên Nhận Hề cười ngượng ngùng hai tiếng.

Ps: dạo này mình hơi bận nên lịch truyện post k đều, đợi qua mấy ngày nữa mình hết bận thì sẽ dịch đều lại, cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Bình Luận (0)
Comment