"......"
Thiên Nhận Hề khóe mắt co giật, đau lòng sờ sờ linh thạch còn chưa cầm nóng.
Nhưng máu thú cấp hai này, nếu bỏ qua thì rất đáng tiếc.
"Một ngàn rưỡi, lại đưa cho ta thêm hai tấm phù cấp hai."
Nàng ngửa đầu, sắc mặt bình tĩnh nói.
"Không được không được, ít nhất cũng phải một ngàn tám, dù sao đây chính là máu thú cấp hai."
Điếm tiểu nhị lắc đầu, lấy lại cái bình trên tay, mở nắp ra.
Lập tức có một cỗ mùi máu tươi nồng nặc chui vào trong mũi của Thiên Nhận Hề, khiến tim nàng lỡ một nhịp.
Nhưng trên mặt nàng vẫn không có bất kỳ biểu lộ gì, chỉ nhàn nhạt nhìn điếm tiểu nhị một cái, đem linh thạch bỏ vào vòng tay trữ vật, sau đó xoay người rời đi.
"Ai, chớ vội đi!"
Không thể ngờ tới nàng sẽ phản ứng như vậy, điếm tiểu nhị lập tức luống cuống, sau đó ngăn cản nàng lại.
"Được rồi được rồi, thấy ngươi còn nhỏ như vậy, ta liền bán cho ngươi tiện nghi một chút vậy."
"Lần sau nhớ lại đến cửa hàng của chúng ta mua nha!"
Hắn đem cái bình đưa cho Thiên Nhận Hề, sau đó vươn tay cười tủm tỉm nhìn nàng.
"Phù lục."
Thiên Nhận Hề nhìn phù lục ở bên cạnh.
"...... Ngươi.... nha đầu này, thật đúng là tinh ranh!"
Điếm tiểu nhị buồn cười trừng Thiên Nhận Hề, tiện tay cầm lấy hai tấm phù lục kín đáo đưa cho nàng.
Thiên Nhận Hề tiếp nhận đồ vật, sau đó lấy ra một ngàn năm trăm khối linh thạch hạ phẩm đưa cho điếm tiểu nhị.
Điếm tiểu nhị hài lòng nhận lấy linh thạch, sau đó lại há miệng ra.
"Tiểu nha đầu, chúng ta ở đây còn......"
Chỉ là hắn còn chưa nói xong câu, tiểu cô nương tựa như một trận gió chạy đi.
"......"
Hắn còn nghĩ lại kiếm thêm một khoản nữa!!!
Thiên Nhận Hề chạy ra cách thật xa cửa hàng mới chậm lại bước chân, quay đầu nhìn thoáng qua cửa hàng linh phù kia.
Cũng may nàng chạy nhanh, nếu không linh thạch bên trong vòng tay trữ vật liền không còn giữ được.
Nàng giả bộ như lơ đãng nhìn xung quanh để chắc chắn là mình không bị người để mắt tới, sau đó mới tiếp tục đi dạo trong trấn.
Nàng hiện tại muốn tìm chỗ ở lại, nếu không căn bản không có địa phương nào có thể chế linh phù.
Khách điếm đều đã tràn ngập khách, vì vậy cũng chỉ có thể thuê nhà ở lại nơi này.
Nghĩ nghĩ, Thiên Nhận Hề đi tới gặp người môi giới, dưới sự giới thiệu của bọn hắn nàng liền thuê một gian phòng ở của phàm nhân, thanh toán hai khối linh thạch hạ phẩm, còn phải trả thêm hai mươi khối tiền thuê.
Thiên Nhận Hề đi vào bên trong gian phòng, thả một cái trận phòng ngự ngay tại cổng, sau đó liền lấy ra lá bùa cùng máu yêu thú cấp hai.
Đợi cho tâm bình tĩnh lại và bổ sung tốt linh lực, nàng mới mở ra một tấm lá bùa, lấy phù bút của mình ra.
Lần này, nàng dự định thử chế tạo Ẩn Thân Phù cấp hai, thứ này kết hợp với liễm tức phù sẽ giúp giấu đi tung tích vô cùng tốt chỉ cần không động thủ là được.
Chỉ là nếu đối thủ có tu vi cao hơn Linh phù cấp hai hai cấp, vậy thì sẽ bị nhìn thấu.
Thiên Nhận Hề nhắm mắt lại, nàng đầu tiên ở trong đầu lướt qua từng nét một phương pháp vẽ Ẩn Thân Phù, đợi đến khi xác định không còn phạm sai lầm mới mở mắt ra nâng bút, nhúng vào thú huyết vẽ xuống tấm bùa.
Chế phù đối với linh lực của tu sĩ có yêu cầu tương đối cao, thời điểm khắc hoạ không thể dừng lại dù chỉ một chút và mỗi thời mỗi khắc linh lực đuoẹc vận chuyển đều phải giống nhau, không thể có chút sai lầm nào.
Nàng vẽ một cách nghiêm túc, khi thấy mình sắp thành công, thời điểm nàng thu bút thì dùng lực mạnh hơn một chút.
"Hô ~"
Lá bùa trong nháy mắt bốc cháy lên, biến thành một mảnh tro bụi tiêu tán trong không khí.
Thiên Nhận Hề đứng thẳng lên, hơi nhíu nhíu mày, tổng kết lại một phen sai lầm của mình, sau đó lại lấy ra lá bùa khác, cẩn thận vẽ.
Sau khi trải qua vài chục lần thất bại, nàng rốt cục đã tìm được cảm giác, thành công hoàn thành tấm Ẩn Thân Phù cấp hai đầu tiên của mình.