Tô Nguyệt Hi và anh trai tranh thủ từng giây từng phút để về nhà.
Hứa Đình thấy Điền Vũ có vẻ lo lắng, bèn đứng ra nói: "Chị dâu, nhà mình còn trứng không? Em muốn nấu một quả trứng cho Tiểu Nhu, để con bé bồi bổ."
Con trai út nhà họ Hứa, Hứa Quang Lượng, vội vàng nói: "Cô ơi, có, chấu lấy cho cô."
"Sau đó lấy thêm một ít đường đỏ," sau khi nhắc nhở câu này, Điền Vũ không yên lòng, bước vào phòng của con trai hỏi: "Tiểu Nhu, con có khó chịu không?"
Triệu Bích Nhu nở một nụ cười xấu hơn cả khóc, "Còn... ổn."
Bề ngoài Triệu Bích Nhu vẫn cố gượng cười, nhưng thực tế, trong lòng chị ấy đã sắp khóc thành nước mắt rồi.
Chị ấy mong ngóng đứa bé này đã nhiều năm như vậy rồi.
Trông sao, trông trăng, chỉ hy vọng có một đứa bé, đứa bé quý giá của chị ấy, nhất định không thể có chuyện gì!
Mọi người đều lo lắng không yên, mười mấy phút sau, Tô Nguyệt Hi cuối cùng cũng trở về.
Triệu Bích Nhu thấy cô, giống như thấy được cứu tinh.
Tô Nguyệt Hi cũng không nói nhảm, trực tiếp đưa một gói thuốc cho Hứa Quang Minh, "Anh họ, anh nhanh chóng pha ba bát nước, sắc thuốc nửa giờ, em sẽ châm cứu cho chị dâu."
"Nguyệt Hi, nhờ cậy em."
Tô Nguyệt Hi gật đầu, bảo Hứa Quang Minh yên tâm, sau đó tiến hành khử trùng kim châm cứu và bắt đầu hành động.
Các huyệt vị hiệu quả nhất trong việc giữ con chính là Túc Tam Lý, ngoài ra cần phải kết hợp với các huyệt vị như Tỳ Du, Thận Du, Nội Quan.
Bụng của Triệu Bích Nhu ban đầu cứ âm ỉ đau, nhưng sau khi Tô Nguyệt Hi châm cứu, cảm giác đã đỡ hơn nhiều.
Tiếp theo, chị ấy thấy Tô Nguyệt Hi bắt đầu xoa bóp cho mình.
Dù động tác của Tô Nguyệt Hi có vẻ tùy tiện, như thể đang ấn lung tung xuống, nhưng Triệu Bích Nhu lại cảm nhận được sự ấm áp từ những chỗ được ấn, cùng với các bộ phận khác từ từ hòa quyện, khiến bụng của mình cũng ấm lên.
Khi bụng ấm lên, cảm giác nặng trĩu dưới bụng như đã biến mất.
Quá là thần kỳ, Triệu Bích Nhu không nhịn được khén: "Nguyệt Hi, bây giờ chị thoải mái hơn nhiều rồi, không đau chút nào nữa, em quá lợi hại, thuốc chưa tới mà đã loại trừ bệnh xong cho chị."
Tô Nguyệt Hi vừa khử trùng kim bạc, vừa nói: "Cũng là do chị dâu không nghiêm trọng, hơn nữa châm cứu không thì không đủ, chị còn phải uống hai ngày thuốc mới có thể khỏi hẳn."
Điền Vũ ở bên cạnh chắp hai tay lại:
"Có thể khỏi thì phải cảm ơn trời đất, uống vài ngày thuốc cũng không lo. Nguyệt Hi, hôm nay may nhờ có cháu, cháu lại vừa cứu nhà anh họ một lần, mợ cũng không biết phải cảm ơn cháu thế nào nữa."
Tô Nguyệt Hi cất kim bạc đi, giận dỗi: "Mợ ơi, mợ còn khách sáo với cháu, còn nói những lời như vậy nữa, cháu sẽ giận đó."
Điền Vũ không chịu nổi nhất chính là Tô Nguyệt Hi nũng nịu, vẻ mặt biến thành đầu hàng:
"Được được, mợ sai rồi."
Lúc này, thuốc dưỡng thai đã sắc xong.
Tận mắt nhìn Triệu Bích Nhu uống thuốc, mọi người mới yên tâm.
Sau khi bị dọa sợ, lại thấy đứa trẻ được an toàn, mọi người đều vô cùng vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-toi-tro-thanh-bac-sy-noi-tieng-toan-cau/chuong-183.html.]
Đây chính là lứa cháu đầu tiên của hai nhà họ Tô và họ Hứa, chỉ cần nghĩ đến nhóc con mềm mềm trắng trắng, mọi người đều lộ ra nụ cười vui sướng.
Hứa Trường Xuân rất mừng, lấy rượu mà Tô Nguyệt Hi biếu ra, nói với Điền Vũ: "Mẹ bọn trẻ, bà rang thêm ít lạc, để tôi nhắm rượu."
"Đúng rồi, bà xem thịt cừu xong chưa, hiện giờ cũng không còn sớm nữa, mọi người đều đói rồi, ăn cơm thôi."
"Được rồi!" Điền Vũ lanh lảnh đáp lại, niềm mừng vui không hề che giấu trong giọng, ai cũng có thể nghe ra đã sắp sung sướng đến điên rồi.
Tiếp theo là thời gian nhậu nhẹt, cả bà bầu Triệu Bích Nhu cũng vui vẻ ăn một bát thịt cừu rồi mới yên tâm đi ngủ dưỡng thai.
Ngày hôm sau đi làm, Hứa Quang Minh mang một nụ cười rạng rỡ như người trúng độc đắc.
Đồng nghiệp nhìn thấy anh ấy như thế không nhịn được mà hỏi, "Nhà anh có chuyện gì vui lắm à, thấy miệng anh cười tới tận mang tai."
Hứa Quang Minh nghĩ tới việc mình sắp làm bố, lại không kìm được mình mà cười, lời nói chẳng rõ ràng: "Tạm thời chưa thể nói, mấy người đi trước chắc cũng hiểu."
"Ôi!" Là những người đã có con, mọi người lập tức hiểu ra.
Chắc chắn là vợ Hứa Quang Minh có bầu, còn về lý do tại sao không nói, là vì người già nói rằng, ba tháng đầu của thai kỳ không nên cho người khác biết.
Người ta nói nếu để người ngoài biết, bà bầu dễ sảy thai.
Mọi người cũng không chắc chuyện này đúng hay sai, nhưng cứ cẩn tắc vô áy náy, làm theo chắc chắn không sai. Nếu không tin, đi nói lung tung, bà bầu thật sự xui xẻo sảy thai, đến lúc đó hối hận cũng muộn.
Mọi người hiểu ý không đề cập tới chuyện mang thai, nhưng đều mở lời chúc mừng.
Lúc này Hứa Quang Minh càng vui vẻ hơn, cười như một kẻ ngốc, liên tục nói "cảm ơn."
Ngoài lời chúc, còn có người chuẩn bị hỏi Hứa Quang Minh dùng phương pháp gì.
Hiện nay không chỉ mỗi Hứa Quang Minh có vấn đề về sinh sản.
Không bao lâu sau, đồng nghiệp của Hứa Quang Minh là Trịnh Trí, không nhịn được mà thầm hỏi anh ấy, "Lão Hứa, có phải anh có bí quyết gì không? Nếu có thì chia sẻ với anh em đi! Nhà tôi vì vợ tôi không sinh được con, đến nỗi bắt tôi ly dị cô ấy rồi đây."
Hứa Quang Minh nhớ nhà Trịnh Trí, anh ấy ngậm một cây tăm, hỏi một cách kỳ lạ: "Không phải anh đã có hai cô con gái rồi sao? Làm sao lại nói là không có con?"
Trịnh Trí bĩu môi, "Con gái lại không phải con trai."
Hứa Quang Minh nghe vậy, hơi không vui, "Trịnh Trí, con gái cũng là con, anh có thể nói anh muốn con trai để nối dõi, điều này tôi có thể hiểu. Nhưng làm sao anh có thể nói nhà không có con, hai cô con gái của anh không phải người sao? Bây giờ lãnh đạo cũng nói nam nữ bình đẳng, suy nghĩ này của anh không nên có."
Trước đây Hứa Quang Minh cũng nghĩ, anh ấy nhất định phải có con trai.
Có điều, sau ba năm chưa có con cái, bây giờ Hứa Quang Minh cảm thấy, không quan trọng là con trai hay con gái, chỉ cần có con là tốt rồi.
Hơn nữa, con gái cũng rất tốt, nhìn em họ của anh ấy, vừa hiếu thảo vừa có thành tựu, nếu anh ấy có một cô con gái như vậy, thì đang ngủ anh ấy cũng phải cười đến tỉnh giấc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trịnh Trí ban đầu chỉ muốn tìm bí pháp, không ngờ lại bị Hứa Quang Minh giáo huấn một trận, rất không hài lòng.
"Lão Hứa, nếu anh không muốn nói thì thôi."
Anh ta giận dữ bỏ đi, chỉ khi đã đi xa mới nói: "Đứng nói chuyện không đau lưng, chúc anh sinh một đống con gái, lúc đó xem anh có coi con gái là con người không."
Hứa Quang Minh cũng bị Trịnh Trí làm ảnh hưởng đến tâm trạng tốt, nói một câu "xui xẻo".
Hai người bất hoà mà tan, nhưng đến trưa, lại có một người cùng làm nói rằng người nhà họ cũng mấy năm chưa có con, muốn hỏi Hứa Quang Minh dùng cách nào để có con.
Hứa Quang Minh hỏi về tình hình, biết rằng người nhà thực sự không thể có thai, họ đã kết hôn được năm năm, không phải là không sinh được con trai.