Sau Khi Xuyên Không, Tôi Trở Thành Bác Sỹ Nổi Tiếng Toàn Cầu

Chương 20

Bởi vì Tô Nguyệt Hi có trái tim sắt đá, Trịnh Hạng Nam tự mình giận dỗi với Tô Nguyệt Hi, không thèm để ý đến cô.

Điều này lại đúng ý Tô Nguyệt Hi, cô bận rộn lắm, không có thời gian để ý đến Trịnh Hạng Nam.

Chớp mắt ba ngày trôi qua, vì đã lạnh lòng với Tô Đại Vĩ, Hứa Đình quyết tâm phải dạy cho Tô Đại Vĩ một bài học, cho nên dù Tô Đại Vĩ có tức giận hay van xin, Hứa Đình đều không đồng ý cho Tô Đại Vĩ ở lại nhà.

Dù sao nếu ông ta không muốn đi thì chỉ có một lựa chọn, đó là bảo Tô Hiểu Mai cút đi, không chịu thì cùng Tô Hiểu Mai cút luôn.

Tô Đại Vĩ không nỡ đuổi đi cô cháu gái yêu quý, chỉ có thể đi xin ở một mình.

Còn về Tô Hiểu Mai, Tô Đại Vĩ tìm một gia đình có nhiều con gái, trả tiền thuê nhà để Tô Hiểu Mai ở.

Từ phòng hai người chuyển sang phòng năm người, Tô Hiểu Mai dĩ nhiên rất không tình nguyện, dọn đồ đạc với bộ mặt cau có.

Ngược lại với Tô Hiểu Mai, Tô Nguyệt Hi thì hoàn toàn khác hẳn, cuối cùng chỉ còn mình cô, có thể tạm thời độc chiếm một phòng, có thể vào không gian bất cứ lúc nào, thật sự quá thoải mái.

Vân Mộng Hạ Vũ

Dù Tô Nguyệt Hi không cười, nhưng Tô Hiểu Mai vẫn cảm thấy khuôn mặt sáng sủa, răng trắng mắt sáng của cô quá chói lọi.

Trong lòng thực sự không thoải mái, Tô Hiểu Mai không nhịn được mà chọc một câu: “Nguyệt Hi, lần sau chúng ta gặp lại, có lẽ là hơn mười ngày sau khi chị lên xe, lúc đó nếu chị khóc, tôi nhất định sẽ an ủi chị thật tốt."

Tô Nguyệt Hi: "Ha ha, không cần đâu, có cô theo tôi, tôi khóc cái gì."

"Chị nói bậy bạ cái gì?" Giọng của Tô Hiểu Mai lập tức cao hơn nhiều, giọng còn run rẩy.

Vì lời của Tô Nguyệt Hi, cô ta có linh cảm không lành.

Tô Nguyệt Hi nhướng mày, úp mở nói: “Đến lúc đó cô sẽ biết."

Thấy không hỏi ra được gì, Tô Hiểu Mai tức giận đến nghiến răng, nói: “Tô Nguyệt Hi, đừng có dọa tôi, dù chị có bày ra bao nhiêu mưu mẹo quỷ kế, cũng không thắng nổi tôi."

Tô Nguyệt Hi nghe xong, cười chế nhạo: “Ồ, quạ còn dám chê người khác đen nữa kìa!"

"Chị..." Tô Hiểu Mai tức đến nỗi lòng dạ nghẹn lại, nhất thời lại không nghĩ ra lời đáp trả.

Tô Nguyệt Hi lợi dụng cơ hội đẩy Tô Hiểu Mai ra ngoài, đóng cửa đuổi khách.

Cô để lộ ra là muốn Tô Hiểu Mai sống trong sợ hãi những ngày tiếp theo, chứ không phải để giải đáp thắc mắc cho Tô Hiểu Mai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-toi-tro-thanh-bac-sy-noi-tieng-toan-cau/chuong-20.html.]

Tô Hiểu Mai không ngờ Tô Nguyệt Hi lại quá đáng như vậy, nhìn cánh cửa đóng chặt, cô ta thực sự muốn mắng toáng lên.

Nhưng với quá nhiều ánh mắt tò mò xung quanh, vì hình ảnh của mình, Tô Hiểu Mai vẫn nhịn.

Và cũng vì câu nói của Tô Nguyệt Hi, ban đầu Tô Hiểu Mai còn định khóc lóc để thể hiện sự yếu đuối, giờ cũng không còn tâm trạng làm những chuyện đó nữa.

Cô ta vội vàng rời đi, chuẩn bị tìm Trịnh Hạng Nam để hỏi về chuyện của Tô Nguyệt Hi, rốt cuộc Tô Nguyệt Hi đã làm gì?

Nghe thấy tiếng bước chân rời đi, Tô Nguyệt Hi cong môi, trở về phòng viết thư.

Cô muốn trước khi rời đi, cho Tô Hiểu Mai và Trịnh Hạng Nam một đòn chí mạng.

Một ngày mới, lại là một khởi đầu mới.

Hắc Kim đi lang thang đã vài ngày chưa về, người không ngờ tới lại đột nhiên đến.

Người đến chính là vợ chồng Chu Thành Dũng, hai người đến từ sáng sớm, tay còn mang theo đủ thứ đồ.

Tô Nguyệt Hi không hề biết gì mở cửa, không ngờ đến người vợ của Chu Thành Dũng, Trịnh Ái Phương, vừa vào cửa, lại định quỳ xuống trước mặt Tô Nguyệt Hi.

Tô Nguyệt Hi và mẹ Tô sợ hãi đến nỗi tim đập dừng lại một giây, khi vợ của Chu Thành Dũng đang định quỳ xuống, Tô Nguyệt Hi vội vàng kéo chị ấy dậy nói: "Chị này, chị làm vậy là muốn giảm tuổi thọ của em sao?"

Trịnh Ái Phương mặt tái nhợt đầy biết ơn, chị ấy nắm c.h.ặ.t t.a.y Tô Nguyệt Hi, chân thành nói: "Em gái à! Nếu không có em, chị đã gặp Diêm Vương rồi, ân đức lớn lao của em chị tạm thời không thể báo đáp, chỉ có thể quỳ xuống để bày tỏ lòng biết ơn của mình."

Tô Nguyệt Hi sợ hãi đến mức đầu lắc như cái trống bỏi: “Chị, thực sự không cần đâu, cứu một mạng người hơn xây bảy tầng tháp, em cứu chị hoàn toàn vì lòng tốt, không cần bất kỳ sự báo đáp nào."

Hứa Đình tỉnh táo lại, vội vàng kéo Trịnh Ái Phương ngồi xuống ghế: “Đúng vậy, đồng chí này, dưới đầu gối người có vàng, dù ân tình lớn đến mấy cũng không cần phải quỳ, biết không?"

Tô Nguyệt Hi và mẹ cô liên tục ngăn cản, Chu Thành Dũng thấy vẻ mặt kinh hoàng trên khuôn mặt mẹ con họ, liền vội vàng khuyên vợ của mình: “Tiểu Phương, cứ nghe lời đồng chí Tô đi!"

"Vậy được!" Trịnh Ái Phương rất tiếc, chị ấy còn muốn quỳ xuống vái vài cái nữa cho Tô Nguyệt Hi! Nhưng tiếc là đồng chí Tô không đồng ý.

Mời vợ chồng họ ngồi xuống, nhìn những thứ Chu Thành Dũng mang đến như thuốc lá, rượu, bánh kẹo, thịt muối, cá muối, vải, Hứa Đình cảm thấy bất an.

Đây... quá nhiều rồi...

Nguyệt Hi rốt cuộc đã cứu người như thế nào?

Bình Luận (0)
Comment