Sau Khi Xuyên Không, Tôi Trở Thành Bác Sỹ Nổi Tiếng Toàn Cầu

Chương 99



Triệu Cương đã đợi Tô Hồng Hưng từ lâu, cuối cùng thấy Tô Hồng Hưng từ phòng tắm bước ra, Triệu Cương vội vàng tiến lên, vỗ nhẹ vào vai Tô Hồng Hưng.

"Lão Tô, cuối cùng cậu cũng trở về, thế nào, lần này suôn sẻ chứ?"

Vân Mộng Hạ Vũ

Tô Hồng Hưng vẩy vẩy nước trên tóc, lông mày kiếm nhíu lại, "Cậu không thấy là ai ra tay sao, dĩ nhiên là rất suôn sẻ."

Triệu Cương giơ ngón tay cái lên, "Người anh em, quá đỉnh, với tốc độ này, không bao lâu nữa cậu lại được thăng chức thôi."

"Đừng ghen tị, tôi đây là dùng mạng để đánh đổi, hơn nữa, tôi còn phải nuôi em gái, không nhanh chóng thăng chức tăng lương, lấy đâu ra tiền?" Tô Hồng Hưng nói.

Nhắc đến Tô Nguyệt Hi, Triệu Cương không nói gì nữa.

Trước đây, Triệu Cương không ít lần khuyên Tô Hồng Hưng nên gửi ít tiền hơn, một cô gái nhỏ như vậy, gửi nhiều tiền như thế cô ấy có tiêu hết được không? Đừng để lợi ích rơi vào tay người khác.

Hơn nữa, Triệu Cương cảm thấy, em gái của Tô Hồng Hưng cũng là người không có tâm, Tô Hồng Hưng hàng tháng gửi tiền cho cô ấy, nhưng em gái anh ấy lại chẳng bao giờ gửi lại một lá thư.

Một em gái như vậy, chẳng có tâm tí nào, Tô Hồng Hưng không cần phải lo lắng.

Triệu Cương tự cho rằng những lời anh ta nói là từ tận đáy lòng, có điều, Tô Nguyệt Hi chính là điểm nhạy cảm của Tô Hồng Hưng.

Không nhắc đến Tô Nguyệt Hi, họ vẫn là anh em tốt, nhưng nếu dám nói xấu Tô Nguyệt Hi, Tô Hồng Hưng sẽ lập tức nổi giận với mình.

Sau vài lần như vậy, Triệu Cương lười nói thêm gì nữa.

Đối mặt với em gái ruột, Tô Hồng Hưng lý trí trực tiếp trở thành hôn quân, chỉ có bản thân anh ấy mới có thể khiến mình tỉnh táo lại. Người ngoài không thể đánh thức được một người đang giả vờ ngủ.

Có điều khi nhắc đến Tô Nguyệt Hi, Triệu Cương bỗng nhiên nhớ ra, gần đây anh ta có nghe nói ở trạm truyền tin bên kia, có một bưu kiện do em gái Tô Hồng Hưng gửi đến.

Dù không ưa Tô Nguyệt Hi, nhưng Tô Nguyệt Hi hiếm khi gửi bưu kiện, có thể là chuyện quan trọng, mình không nên giấu anh em tốt.

"Lão Tô, nghe nói em gái cậu gửi bưu kiện cho cậu, cậu có muốn đi xem không?"

Tô Hồng Hưng dừng bước, quay người lại, không vui trợn mắt nhìn Triệu Cương, "Đồ của em gái gửi cho tôi, tôi làm sao có thể không đi lấy?"

Sau đó, Tô Hồng Hưng bất ngờ chạy đi, toàn thân toát ra niềm vui sướng.

Triệu Cương: "..." Xí, tęn cuồng em gái!

Có em gái thì giỏi lắm à!

Trong lòng Triệu Cương cảm thấy khó chịu, nhưng ai bảo Tô Hồng Hưng là anh em tốt của mình.

Dù anh em có bao nhiêu khuyết điểm, cũng chỉ có thể bao dung mà thôi!

Hai người cùng nhau vội vã chạy đến bưu điện, khi thấy hai gói hàng lớn, Triệu Cương ngạc nhiên nói: "Em gái cậu đổi tính rồi à, thế mà còn chịu khó gửi cho cậu nhiều thứ như vậy?"

Tên này lại bắt đầu rồi, dám nói xấu em gái mình, Tô Hồng Hưng liền đá một cú, nhưng bị Triệu Cương tránh thoát.

Triệu Cương núp ở xa hoàn toàn hết chỗ nói rồi, nói với giọng điệu đầu hàng: "Được được được, tôi sợ cậu rồi, tôi im miệng được chưa?"

Tô Hồng Hưng cho anh ta một cái nhìn kiểu như "biết điều đấy", vui vẻ ôm gói hàng trở về ký túc xá.

Về phần trọng lượng của gói hàng, ha! Ba bốn mươi cân đồ đạc, đối với Tô Hồng Hưng chỉ là chuyện nhỏ.

Hơn nữa, đây là tình yêu mà em gái dành cho anh trai mình, đừng nói là chỉ ba bốn mươi cân, dù có gấp đôi gấp ba, Tô Hồng Hưng cũng không thấy nặng.

Bước chân nhẹ nhàng trở về ký túc xá, Tô Hồng Hưng không thể chờ đợi mở gói hàng ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/sau-khi-xuyen-khong-toi-tro-thanh-bac-sy-noi-tieng-toan-cau/chuong-99.html.]

Anh ấy mở gói hàng lớn trước, sau đó thấy một bức thư và ba mươi cân lúa mì.

Tô Hồng Hưng: Thế mà còn kiếm được nhiều lúa mì như vậy, em gái mình không phải đi cướp đấy chứ?

Tô Hồng Hưng cảm thấy không ổn, vội vàng mở thư ra xem.

Khi thấy Tô Nguyệt Hi đã đổi lấy từ người dân địa phương, Tô Hồng Hưng mới thở phào nhẹ nhõm.

Cảm ơn trời đất, em gái mình không làm loạn, không làm ăn phi pháp, thật là tốt quá.

Nhưng mà, cô bé này gửi nhiều quá, một người đàn ông như anh ấy cần gì ăn thứ lương thực tinh khiết như vậy.

Nhiều lúa mì như vậy, cho anh ấy ăn, thật là lãng phí.

Trong lòng Tô Hồng Hưng cảm động vô cùng, trên mặt Triệu Cương cũng toàn vẻ ngạc nhiên.

Không ngờ, lần này em gái của Tô Hồng Hưng thực sự khác biệt, một lần gửi đi nhiều lương thực như vậy, thật là hào phóng!

Triệu Cương có chút ghen tị, nhưng khi thấy gói hàng thứ hai, anh ta ghen tị đến mức mắt đỏ hoe.

"Trời ơi! Đây là gà và vịt muối sao! Một lần lại gửi tới mười con, Tô Hồng Hưng, em gái cậu quá hào phóng rồi."

Triệu Cương say sưa ôm lấy gà muối ngửi, nói với vẻ dày dạn kinh nghiệm: "Em gái của chúng ta thật tuyệt, không chỉ rộng lượng mà còn làm ra gà vịt muối thơm lừng. Nhìn màu vàng óng ánh cùng với mùi hun khói đặc trưng của vịt muối này, chỉ nhìn thôi đã muốn cắn một miếng."

Tô Hồng Hưng thấy Triệu Cương chảy nước miếng, cố ý nói: "Lão Triệu, nước miếng cậu rơi xuống kìa."

Triệu Cương vô thức lau cằm nhưng chẳng lau được gì, mới nhận ra mình bị lừa.

Triệu Cương tức giận hừ hừ nói, "Bạn báo đời!"

Tô Hồng Hưng vẫn nhớ thù đấy!

"Cậu không phải nói em gái tôi không đáng tin sao? Nếu vậy, cậu đừng đụng vào đồ em ấy gửi!"

Thịt thơm như vậy, không ăn là không thể nào được.

Để thỏa mãn cơn đói, Triệu Cương không biết xấu hổ nói: "Ha ha! Là tôi mắt mù tâm chột, em gái chúng ta khéo léo thông minh, là em gái tốt nhất trên đời..."

Tô Hồng Hưng: "Biến, đó là em gái tôi, không liên quan gì đến cậu."

Tất cả anh em thối tránh ra xa, em gái chỉ có thể là của mình anh ấy.

Triệu Cương biết người bạn báo đời này lại bắt đầu nhỏ mọn, để tránh làm tức giận người nào đó, mất cơ hội thưởng thức đồ ngon, Triệu Cương vội vàng đổi chủ đề.

"Ôi! Lão Tô, cái lọ lớn này là cái gì vậy?" Triệu Cương chỉ vào cái lọ sứ to bằng đầu em bé hỏi.

Cái lọ sứ chỉ là lọ bình thường, không có dấu hiệu gì, Tô Hồng Hưng cũng không rõ.

Để giải đáp thắc mắc, Tô Hồng Hưng mở bức thư thứ hai.

Triệu Cương cũng nhìn theo, đọc đến nửa chừng, anh ta không thể tin nổi nói: "Tô Hồng Hưng, em gái cậu không phải đang khoác lác đấy chứ! Cái gì mà tam thất tán, có thể lập tức cầm máu, tăng tốc độ lành vết thương, có thật là có thuốc thần kỳ như vậy không?"

Có lẽ có, nhưng đó hẳn là bí phương của gia đình có truyền thống về y dược, một cô gái trẻ tuổi như Tô Nguyệt Hi, chỉ dựa vào việc đọc sách y học vài năm đã pha chế được loại thuốc thần kỳ như vậy, có thể sao?

"Em gái tôi không lừa người khác," Tô Hồng Hưng nói một cách không vui.

Sau đó, nhân lúc Triệu Cương không chú ý, Tô Hồng Hưng rút con d.a.o nhỏ từ eo ra rạch một vết dài bằng ngón tay cái trên cánh tay mình.

Con d.a.o sắc bén chỉ cần lướt nhẹ trên da thịt, m.á.u đỏ tươi liền chảy ra ào ạt.

Bình Luận (0)
Comment