Chương 1039: Chuẩn Bị Đường Lui 1
Chương 1039: Chuẩn Bị Đường Lui 1
Chương 1039: Chuẩn Bị Đường Lui 1
Cố Thừa Duệ tiến lên, ôm nàng vào lòng nói: "Đừng buồn, ta vẫn là ta, sớm muộn gì chúng ta cũng phải đối mặt."
Chu Oánh gật đầu, sau đó ôm chặt lấy hắn.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Nhất Thiên thấy Cố Thừa Duệ sắc mặt vẫn ổn, lo lắng hỏi: "Hầu gia, ngài hiện tại thế nào rồi? Có cần mời đại phu đến khám một chút không?"
“Không sao, bệnh cũ thôi, sau khi nghỉ ngơi thật tốt thì đã ổn rồi." Cố Thừa Duệ vỗ vỗ vai hắn ta, mỉm cười đáp lại.
"Nếu ngài cảm thấy có gì khó chịu, nhớ nói ngay đấy." Nói đến đây, Lâm Nhất Thiên lại đề nghị: "Nếu không được, hay là chúng ta ngồi thuyền hồi kinh đi.
Về rồi thì cố gắng chăm sóc cơ thể thật tốt."
"Đi thuyền cũng được, nhưng đã ra ngoài rồi thì ta nghĩ nên về quê một chuyến đi. Quả Quả và những người khác vẫn chưa về lần nào."
"Được, tiểu nhân sẽ đi sắp xếp ngay." Lâm Nhất Thiên nói xong liền vội vã đi làm.
Cố Thừa Duệ tự kê cho mình một ít thuốc, thứ nhất là để làm chậm quá trình thoái hóa của cơ thể, thứ hai là để tránh cho người khác nhìn ra manh mối.
Tối hôm đó, cả nhóm thuê thuyền quay về.
Tuy nhiên, khi đi được hơn nửa đường, cả nhóm lại phải chuyển sang ngồi xe ngựa vì mặt sông đã bị đóng băng.
Trên đường đi, Chu Oánh nói: "Duệ ca, chúng ta hãy mua một chiếc thuyền lớn, sau đó lấy danh nghĩa mất tích khi đi biển.
Một là để de dọa Hà gia, đề phòng bọn họ gây khó dễ cho Cố Uyển Ninh nương và những người khác.
Hai là để lại cho Quả Quả chúng nó một còn đường lui. Nếu chúng muốn quay lại đây luyện tập cũng có một lý do."
"Phụ thân, mẫu thân, hai người đang nói gì vậy, nữ nhi tại sao lại không hiểu gì hết? Cái gì biến mất, cái gì là đường lui?" Quả Quả đang chơi xếp gỗ với Tam Béo, quay đầu lại hỏi.
Ngay cả Thần Thần đang đọc một cuốn sách nhỏ, cũng ngước lên nhìn họ.
Cố Thừa Duệ vén rèm lên nhìn ra ngoài, xác định xung quanh không có người, mới nhỏ giọng nói: "Hai người các con hãy hứa với ta, lát nữa mặc kệ nghe được cái gì cũng đừng kinh động, thì ta sẽ nói cho các con biết."
Tỷ đệ hai người nhìn nhau, gật đầu nói: "Chúng ta nhất định sẽ kiềm chế."
Cố Thừa Duệ thấy vậy, vẫy tay với chúng, sau đó lại nhìn sang Chu Oánh.
Chu Oánh gật đầu, sau đó đổi chỗ với Quả Quả, sang chơi xếp gỗ với Tam Béo, đồng thời cũng mở ra thần tức để nhìn ra bên ngoài.
Để đề phòng tin tức bị rò rỉ.
Lần này Cố Thừa Duệ không có giấu diếm gì cả, đem toàn bộ thân phận ban đầu và kinh nghiệm từng trải của hai người bọn họ, kể hết cho tỷ đệ bọn họ biết.
Sau khi cả hai nghe xong, cũng không có sợ hãi, dù sao bọn chúng cũng đã biết về không gian và con đường tu tiên.
Bọn họ chỉ không ngờ rằng hai người họ đều có kinh nghiệm xuyên thông.
Sau đó Quả Quả tò mò hỏi: "Vậy thời hiện đại như thế nào? Có khác biệt gì so với Đại Minh không?"
"Rất nhiều." Cố Thừa Duệ đã mở lời thì cũng không giữ lại điều gì, kể cho chúng nghe về mọi chuyện ở hiện đại.
"Cho nên, tất cả những thành tựu của người, kỳ thực đều là từ hiện đại mang tới." Quả Quả kinh ngạc hỏi.
"Gần như vậy, nhưng đó cũng là kết quả của việc học tập chăm chỉ của chúng ta. Nếu chúng ta không biết gì ở thời hiện đại, thì sẽ chẳng làm được gì ở đây cả."
Sau khi Quả Quả nghe xong điều này, chỉ còn lại vẻ mặt đầy khao khát.
Nhưng Thần Thần lại hỏi: "Phụ thân, trong kho hàng có cái nhà kho bằng gỗ hay mấy cái như máy bay và xe tăng mà người đã nhắc tới không?"
Cố Thừa Duệ lắc đầu nói: "Có máy bay không người lái, máy bay thật chúng ta không thể mua nổi. Quan trọng nhất là chúng ta chưa có bằng lái.
Về phần kho gỗ và xe tăng, chúng sẽ không được mua bán bởi các cá nhân.
Nếu con muốn xem nó, có lẽ phải đợi sau khi ta và mẫu thân của con khôi phục lại hình dạng thật sự mới được.
Hoặc là sau khi các con tu luyện thành tiên."