Chương 1048: Không Giữ Được
Chương 1048: Không Giữ Được
Chương 1048: Không Giữ Được
Cố Thừa Duệ thấy vậy cười nói: "Đại khái là chúng thần sẽ ở lại thêm một tháng nữa, nếu như người có chuyện gì cần thu xếp hay giải quyết, xin hãy mau chóng báo cho chúng thần biết. Nếu có thể, chúng thần nhất định sẽ giúp đỡ."
Cố Uyển Ninh đo dự nói: "Nơi này của ta tạm thời không cần, xin nhờ biểu ca hãy chỉ dẫn thêm cho Thành Lâm đi.
Ta sợ sau khi huynh rời đi, đệ ấy sẽ không làm trụ cột được một gia đình."
"Chuyện này thì người không cần phải lo lắng. Khi đệ ấy có tên trong danh sách vàng, chúng thần đã cố ý làm đệ ấy bắt đầu học tập quản lý gia đình rồi.
Tuy nhiên, nên cưới cho đệ ấy một người vợ tốt, nếu không nó sẽ rất mệt và khó chịu với công việc từ trong ra ngoài."
"Vậy huynh có ứng cử viên phù hợp không?"
Cố Thừa Duệ lắc đầu nói: "Việc này chủ yếu phải xem xét ý nghĩ của người và Hoàng thượng, còn muốn xem ý nghĩ của chính đệ ấy nữa.
Lần này chúng thần ra ngoài, không biết khi nào sẽ trở về, cho nên ý kiến của chúng thần không quan trọng, nhân tiện, thần cũng đã nghĩ tới nơi ở của đệ ấy, nên để đệ ấy ở trong Vương phủ ban đầu đi, chúng ta có thể giữ cái hiện tại."
"Huynh có ý định quay lại không?" Cố Uyển Ninh ngẩng đầu lên và nghiêm túc hỏi sau khi nghe điều này.
"Sao có thể, chỉ là ngày trở về không xác định thôi."
Cố Uyển Ninh nghe xong liền im lặng, một lúc sau, nàng thở dài nói: "Ầy, ta sẽ sắp xếp hôn nhân cho Thành Lâm càng sớm càng tốt."
"Được rồi, sau khi giải quyết xong nói cho chúng thần biết một tiếng, chúng thần sẽ giúp đưa sính lễ, sau khi định ra hôn sự sẽ xuất phát." Cố Thừa Duệ nói xong, đứng dậy cáo từ rồi rời đi.
Hắn rời đi được một lúc, Hoàng thượng bước vào, nhìn thấy Hoàng hậu ngồi trên ghế, và đang trầm ngâm, bước tới hỏi: "Nàng không ngăn cản hắn sao?"
"Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng." Cố Uyển Ninh lập tức nói rồi đứng dậy hành lễ.
Hoàng thượng đỡ nàng đứng dậy, nói: "Mau đứng dậy."
Cố Uyển Ninh đứng dậy nói: "Biểu ca, rõ ràng bọn họ đã chuẩn bị từ lâu, chỉ sợ ngay cả ngăn cản cũng ngăn không được."
"Thật đáng tiếc." Hoàng thượng thở dài.
Mặc dù hắn nhận thấy giữa hai phu thê có một số điểm bất thường, chẳng hạn như pha lê, công nghệ luyện thép, lốp cao su và các công nghệ khác không chỉ có thể hoàn thành bằng khả năng của một hoặc hai người.
Ngoài ra còn có toán học, vật lý, hóa học, y học có độ chính xác cao và các môn học thuật cao cấp khác mà một người không thể nghiên cứu kỹ lưỡng.
Tuy nhiên, ngoài tình yêu tiền bạc, phu thê họ luôn thờ ơ với danh lợi.
Điều quan trọng nhất là hắn cũng tận tâm với mình, sử dụng rất thoải mái và trung thành.
Cho nên mặc dù trong lòng có nghi vấn, nhưng vì sự phát triển của Đại Minh, hắn cũng chưa từng hỏi qua.
Hắn chỉ mong họ có thể ở lại mà không hề oán hận và giúp hắn hoàn thành một sự nghiệp lớn lao.
Không ngờ cuối cùng hắn lại không giữ được họ.
"Quả thực, những năm qua họ đã giúp đỡ thiếp rất nhiều, họ không hơn gì ca ca, tẩu tử ruột thịt hay của thiếp cả.
Nhưng... thiếp thực sự không nỡ rời xa họ."
"Vậy chúng ta phải sống thật tốt, chờ cái ngày mà bọn họ quay trở lại." Hoàng đế nói, ôm vai nàng.
"Vâng." Cố Uyển Ninh đáp, tựa đầu vào vai hắn.
Một lúc sau, nàng mới ngẩng đầu lên nói: "Biểu ca của thiếp vừa nói là nên tìm thê tử cho Thành Lâm càng sớm càng tốt, để bọn họ có thể yên tâm đi xa."
Hoàng thượng bất ngờ một lát, và ngay lập tức hiểu Cố Thừa Duệ có ý gì.
Lần này hắn lại càng thấy luyến tiếc hơn.
Sau đó lại hỏi: "Vậy nàng có thấy thích ai không?"
"Thật sự là thiếp không để ý tới, Hoàng thượng ngài có thấy ai thích hợp không?"
"Cả triều văn võ cũng chỉ có những người đó thôi. Tại sao hai ngày nay nàng không gọi Thành Lâm vào cung, để cẩn thận hỏi xem hắn có thích người nào không.
Nếu vậy thì chỉ cần người đó đáng tin cậy là được.
Nếu không thì chúng ta sẽ quyết định sẽ lập danh sách để hắn lựa chọn thật kỹ."