Chương 1050: Phân Chia 1
Chương 1050: Phân Chia 1
Chương 1050: Phân Chia 1
"Vậy ta sẽ làm theo sự sắp xếp của người." Tần mẫu mỉm cười đáp lại.
Chu Oánh gật đầu nói: "Hai ngày nữa, khi Thành Lâm nghỉ tắm gội, ta sẽ bảo hắn dẫn Tú Xu về nhà xem. Xem bọn họ nghĩ thế nào. Xem bọn họ có ý tưởng gì không.
Dù sao bọn họ cũng là người sống ở đây nên vẫn phải xem bọn họ có ý kiến như nào đã."
"Ồ, vậy thì phải thật sự cảm ơn tẩu tử của hắn rồi.
Vừa lúc lấy kích thước ngôi nhà để chuẩn bị nội thất cho họ." Tần phu nhân nói.
"Ta không phải đang khen ngợi đâu, nhưng Tú Xu của ngươi thật sự sẽ rơi vào vận may nếu có Chu Oánh làm tẩu tử đấy, ngày tốt của nàng còn sắp tới nữa cơ." An Vương Phi cười nói.
"Biểu thẩm nói rất đúng, Hầu phu nhân là người cân nhắc mọi phương diện rất cẩn thận, thật sự là phúc khí của Xu Nhi."
Trò chuyện vài câu, Chu Oánh và An Vương Phi rời đi sau khi ăn tối ở Tần phủ.
Ba ngày sau, Chu Oánh nhận được ý kiến của Tần Tú Xu và nhờ Ngưu Phú Quý tìm người bắt đầu sửa chữa phủ đệ bên kia.
Gần cuối tháng, Tôn Hoành Lương và Cố Tranh đều vội vã trở về.
Chiều hôm đó, Chu Oánh gọi Cố Thừa Duệ và Cố Thành Lâm về.
Và gọi Ngưu Phú Quý tới.
Ba người Ngưu Phú Quý đều không ngốc, khi nhìn thấy ba vị chủ tử ở đó, họ biết có chuyện gì lớn nên đều ngồi trên ghế chờ đợi cuộc họp.
Sau khi mọi người đến nơi, Chu Oánh nói: "Hôm nay ta gọi mọi người tới đây là vì có chuyện quan trọng muốn thông báo, mọi người phải cẩn thận nghe đây."
Nói xong, nàng nhìn Cố Thừa Duệ.
Cố Thừa Duệ gật đầu, lấy bản thỏa thuận do chính mình soạn thảo ra, lần lượt đưa cho bọn họ.
Khi Cố Thành Lâm nhìn thấy thỏa thuận phân chia tài sản, hắn đã rất sốc.
Đặc biệt là sau khi trở thành người hưởng lợi tiếp theo, trông hắn càng khó tin hơn.
Sau khi vội vàng trả lại, hắn ta nói: "Biểu huynh, các huynh có thể giúp đệ chuẩn bị lễ vật đính hôn, xây lại căn phủ đệ thì tiểu đệ đây đã rất biết ơn rồi. Làm sao mà đệ còn có thể đòi tài sản của huynh được?
Cho dù các huynh mang theo ba đứa nhỏ, thì chẳng phải vẫn còn cữu cữu và những người khác sao? Sẽ không đến lượt đệ nữa đâu."
Cố Thừa Duệ nói: "Bọn họ có việc làm riêng của mình.
Hơn nữa, bọn họ có thể không bảo vệ được búp bê vàng và Yên Chi Các.
Hơn nữa, ta dự định sau này sẽ để lại cho tỷ tỷ đệ cùng hai vị hoàng tử, còn đệ chỉ là thay bọn họ quản lý mà thôi."
Cố Thành Lâm nghe vậy, nghiêm túc đọc thỏa thuận.
Quả nhiên, chỉ có lợi nhuận từ tửu lâu, thôn trang và và xưởng bún thuộc về hắn, còn Yên Chi Các thuộc về tỷ tỷ hắn.
Tôn Hoành Lương ngẩng đầu nhìn Chu Oánh nói: "Hầu gia, phu nhân, các người định đi đâu vậy, sao lại phân chia tài sản?"
"Chúng ta dự định đi biển, không biết khi nào mới về, đành phải phân chia tài sản cho rõ ràng, để tránh xung đột nội bộ về những tài sản này trong tương lai."
Sau khi đọc thỏa thuận, Ngưu Phú Quý hỏi: "Hầu gia, còn lợi nhuận từ các xưởng thủy tinh, cao su và thép thì sao?"
"Ta sẽ giao hết những thứ ấy cho hoàng thường, ngoại trừ ngài ấy ra thì không ai có thể bảo vệ được."
Ngưu Phú Quý và những người khác nghe xong gật đầu đồng ý. Những thứ này không chỉ liên quan đến sinh hoạt của người dân và quân sự, mà mấu chốt là lợi nhuận rất cao, thực sự chỉ có rơi vào tay Hoàng thượng mới có thể bình an vô sự.
"Các ngươi còn có thắc mắc gì không? Nếu không thì các ngươi đều đặt dấu vân tay vào bản thỏa thuận. Từ tháng sau, các ngươi sẽ bắt đầu thực hiện việc phân chia trong thỏa thuận.
"Vậy cữu cữu và những người khác thì làm sao bây giờ, lỡ như. . ." Cố Thành Lâm lo lắng nói.
Hắn không muốn vì những chuyện này mà bất hòa với Cố gia, bởi vì như vậy sẽ mất nhiều hơn được.