Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 173 - Chương 176: Tôn Hoành Lương

Chương 176: Tôn Hoành Lương Chương 176: Tôn Hoành Lương Chương 176: Tôn Hoành Lương
Chu Oánh chần chờ một chút rồi chấp nhận, nhưng vẫn cảnh cáo nói: "Bây giờ ở đây không phải Đông Hưng lâu cho nên không thể tiếp tục giống trước kia, nếu như muốn ở lại chỗ này thì phải làm việc chăm chỉ, nếu không đừng trách ta không cho các ngươi mặt mũi."

"Yên tâm đi chủ nhân, chúng ta hiểu, chúng ta nhất định sẽ làm tốt."

"Được, cơ hội chỉ có một lần, cố mà trân trọng đi."

Chạng vạng tối, một đoàn người bắt đầu chuẩn bị ăn lẩu dê thì Tiền Tráng cùng Cố Nhị Giang chạy đến.

Chu Oánh cùng đám người giới thiệu làm quen lẫn nhau một phen rồi bảo hai người họ cùng ngồi xuống ăn tối.

Sau bữa ăn, 4 người cùng nhanh ngồi xe lừa quay về nhà.

Gió thổi một cái, Cố Nhị Giang được ăn no bụng hài lòng chẹp chẹp nói: "Đệ muội, sao ngươi lại nghĩ ra cách dùng xương dê hầm nấu đồ ăn, nhưng ngươi làm như thế thực sự rất ngon, còn khiến ta ăn quá no."

"Mùa đông chính là mùa ăn thịt dê, nhưng mà dê vốn không có bao nhiêu thịt, nếu như vứt hết xương cốt của chúng thì đúng là đáng tiếc cho nên chỉ có thể nghĩ ra cách ăn này." Chu Oánh Hồ nói.

"Cũng đúng rồi, dê không phải heo, đúng là một con cũng không có bao nhiêu thịt." Cố Nhị Giang tán đồng gật đầu nói.

"Ha ha, hai ngày này là lúc thử nghiệm thức ăn, chúng ta có thể qua đó ăn mỗi ngày không, không trả tiền công cũng được." Lúc này Tiền Tráng mở miệng nói.

"Có thể, nhưng mà các ngươi không thể chỉ ăn mà sau khi ăn xong thì phải đưa ra ý kiến." Chu Oánh nói đến đây thì dừng một chút nói: "Đúng rồi, vào lúc các ngươi thu mua thức ăn thì nhớ mua chút mộc nhĩ, nấm hương, trà nấm các loại lâm sản, còn có vừng trắng, có bao nhiêu thì cứ thu bấy nhiêu."

"Được, việc này cứ giao cho chúng ta."

"Có bán măng mùa đông thì cũng có thể thu." Cố Thừa Duệ phụ họa nói.

"Ta hiểu rồi." Tiền Tráng gật đầu nói.

Buổi tối Điền Gia Vượng trả lời, ngày thứ hai liền có thể bắt đầu bắt đầu làm việc.

Cho nên ngày hôm sau khi đi qua thì 3 người đi vòng qua trang tử mang theo một con dê đến tửu lâu.

Hai ngày kế tiếp, cơ bản là Chu Oánh ở tửu lâu hướng dẫn bọn họ nấu nướng, định thực đơn vào ban ngày.

Đồng thời huấn luyện đơn giản cho mấy tiểu nhị, cũng chia quần áo và mũ màu đỏ cho bọn họ, đương nhiên phụ bếp cũng có đồ, chỉ có điều là toàn bộ bọn họ mặc đồ màu trắng.

Trong lúc đó, nồi đồng, thẻ cùng than đều lần lượt được đưa tới, Chu Oánh dạy cho đám người cách dùng xong thì chỉ dạy Điền Gia Vượng cách xâu thịt và nướng chúng lên.

Chỉ là mắt thấy sắp khai trương mà vẫn không tìm được chưởng quỹ thích hợp.

Ngay khi Chu Oánh chuẩn bị tự thân vận động thì Lưu chưởng quỹ lại đưa một nam nhân khoảng 20 tuổi đến nói: "Chu nhóc con, tìm được chưởng quỹ thích hợp chưa?"

"Còn chưa, ngài có người thích hợp muốn giới thiệu chưa?"

Chu Oánh nhìn lướt qua nam nhân tới cùng.

Đồng thời lại có hơi kinh ngạc, không nghĩ tới người còn trẻ như vậy mà làn da đã bị nứt nẻ.

"Nhóc con, đây là cháu trai vợ ta tên là Tôn Hoành Lương, lúc trước từng là nhị chưởng quỹ ở một tửu lâu ở phía Bắc, nhưng mà trong nhà gặp họa cho nên đến nhờ vả tôi, không biết ngươi có nhìn trúng không."

"Phương bắc gặp hoạ, cái hoa gì?" Chu Oánh kinh ngạc hỏi.

"Thiên tai tuyết, tuyết sâu 1m, ngươi nói xem, trước đó người ta nói hạn hán nửa năm, ai biết đột nhiên lại có tuyết rơi, không phải muốn mạng người sao"

"Thời tiết này đúng là khác thường." Chu Oánh nói đến đây thì nhìn về phía Tôn Hoành Lương nói: "Tôn đại ca, làm sổ sách như thế nào?"

"Đây là sổ sách lúc trước ta từng làm, ngài xem qua một chút." Tôn Hoành Lương nói xong thì lấy một quyển sách từ trong túi ra đưa cho nàng.

Chu Oánh mở ra liếc mắt nhìn, trong đó là hoạt động hàng ngày của một tửu lâu nào đó, nhìn rất rõ ràng, cũng có sổ cái.
Bình Luận (0)
Comment