Chương 409: Theo Dõi
Chương 409: Theo Dõi
Chương 409: Theo Dõi
Ba đêm sau, người cung cấp thông tin số một của Bổ đầu Trương cuối cùng cũng nhận được tin tức mà mình mong muốn, quả thực trong số những nạn nhân đúng là có người đang dụ dỗ họ đó đến đây quấy phá.
Không ngờ ngay khi vừa ổn định cuộc sống, thì bọn họ lại bắt đầu gây rắc rối mới với lí do là bọn họ đưa ra yêu cầu là muốn được chăn nuôi gia súc ở thôn Hạ Hà Trang Tử. Nhưng thật đáng tiếc là hắn ta lại không thể tìm thấy được nguồn gốc của thông tin này.
Để tránh tin tức bị lộ ra ngoài cho nên mọi người đều bị đề phòng, thế là đành phải đi tìm đồng bạn của mình để nói: "Lão đệ, ngươi có tin tức gì không?"
"Nó tương tự như thông tin mà ngươi vừa nhận được. Nếu ngươi lại hỏi thì sẽ không ai nói cho ngươi biết. Điểm mấu chốt cũng không dám hỏi, nếu có người chọc vào chỗ lông mao* rồi, vậy thì huynh đệ chúng ta hai người đã có thể bàn giao rồi." Người cung cấp thông tin số hai lắc đầu, nói.
*Ý nói là có người khai lối bí khi thông tin bị ép vào ngõ cụt
"Xem ra chúng ta chỉ có thể theo dõi vào ban đêm, sau này thủ lĩnh nhất định sẽ biết điều gì đó?" Người cung cấp thông tin số một nghe xong liền gật đầu.
"Chà, chúng ta hãy rời đi sau khi xem đó là ai. Trại tị nạn này đáng sợ quá." Người cung cấp thông tin số hai cũng gật đầu đồng tình.
Chẳng mấy chốc trời đã tối, nhưng phải đến nửa đêm, khi không có ánh trăng, những người tị nạn mới hành động.
Sau đó, họ nhìn thấy một nhóm người chạy vòng quanh núi về phía thôn Hạ Hà. Sau khi cả hai nhìn nhau, họ nhận ra mình bị ghét, hoặc không được tin tưởng. Rồi họ lập tức lặng lẽ đuổi theo. Mặc dù trời tối nhưng đội tuần tra đã tìm thấy họ và nhanh chóng xác định được tung tích của họ.
Nhưng bọn họ cũng biết ở Trang Tử có rất nhiều người nên không đến đó mà phái người lặng lẽ chuyển thư vào Trang Tử.
Vì vậy, vào thời điểm một nhóm người tị nạn đi đường vòng và lao đến Trang Tử, người dân ở Trang Tử đã nhận được thư và đang âm thầm phục kích gần đó.
Những người tị nạn không nhận thấy điều gì bất thường, nhưng khi họ nhìn thấy những chuồng gia súc và cừu ở Trang Tử, mắt họ sáng lên. Có những con gia súc và cừu này, họ sẽ không phải chịu đói.
"Mọi người đi xuống cẩn thận, nhất định sẽ có bẫy." Lúc này, có người thấp giọng nói.
Rồi từng người một, nó sớm đến tai hai người cung cấp thông tin. Sau khi hai người nhìn nhau, cả hai đều nhìn về phía người đứng trước mặt, nhưng vì quá tối nên chỉ nhìn thấy một đường nét thô sơ.
Ngay sau đó, nhóm người nhanh chóng đi lên núi. Người dò đường phía trước tuy dùng gậy dò nhưng không tính ra được chiều rộng của hào. Thế là hắn ngã xuống, trực tiếp rơi xuống chiến hào, liên tiếp phát ra hai tiếng kêu thảm.
"Đồ ngốc." Đội trưởng lớn tiếng mắng: "Mọi người nhanh chóng chạy tới đây. Chúng ta có rất nhiều người, đừng sợ. Nếu không, lúc bọn người Trang Tử phản ứng lại sẽ quá muộn."Nói xong, gã ta lùi lại vài bước, chạy nhanh tới, sải bước nhanh chóng vượt qua rãnh rộng sáu thước.
Khi những người khác nghe thấy điều này, họ cũng nhanh chóng làm theo. Cuối cùng, chỉ còn lại một số ít người rụt rè ở lại chỗ cũ.
Thấy vậy, đội trưởng vẫy họ lại. Sau đó, gã ta dẫn những người khác vào trong, đồng thời nói: "Nhớ kỹ, sau khi vào trong, trực tiếp cho tất cả trâu bò đi tạo náo loạn, sau đó mỗi người sẽ dắt một con bò hoặc cừu đi về phía cổng."
"Ta biết, Bằng Ca, chúng ta đều nghe theo ngươi." Lúc này có người hưng phấn nói.
"Ngươi định tìm cái chết à, nhanh lên đi." Người đội trưởng nói với vẻ mặt sát khí khi nghe thấy có người gọi tên mình.
Tuy nhiên, những người tị nạn không thèm quan tâm đến thái độ của anh ta, mà thay vào đó đã lao tới các chuồng gia súc và cừu.