Chương 425: Cố Thừa Nghiệp Thành Thân (1)
Chương 425: Cố Thừa Nghiệp Thành Thân (1)
Chương 425: Cố Thừa Nghiệp Thành Thân (1)
Sau đó cúi đầu xuống rồi bắt đầu uống từng muỗng từng muỗng.
Sau khi uống xong, chầm chậm đem bát đi ra ngoài, đúng lúc Cố Thừa Duệ đã dọn cơm xong.
Sau khi ăn cơm xong, hai người dọn dẹp không gian một chút.
Cố Thừa Duệ nói: "Ta đi một mình lên thôn là được, nàng ở nhà nghỉ ngơi đi, buổi trưa ta trở về nấu cơm ."
"Không cần, buổi trưa ta đi ăn mì là được, chàng không cần chạy đi chạy về". Chu Oánh lắc đầu nói.
"Được rồi, ở nhà cẩn thẩn một chút, có chuyện gì có thể nhờ Điền đại ca giúp đỡ."
Chính lúc Cố Thừa Duệ sắp ra ngoài, Chu Oánh nhớ đến chuyện hôm qua cha Cố đến, vội gọi hắn lại đem chuyện Cố Thừa Nghiệp thành thân nói với hắn.
"Biết rồi, sáng mai ta sẽ nói họ giết một con bò và một con dê". Cố Thừa Duệ trả lời một tiếng, đóng cửa quay người vội vàng đi lên thôn.
Sau khi hắn đi, Chu Oánh dọn dẹp trong phòng một chút, sau khi hoạt động triệt để, nàng đem chăn mền gối các loại cầm vào không gian dùng máy giặt giặt sạch, phơi ở trong sân.
Buổi trưa, sau khi ăn cơm xong liền đóng cửa lại, trở về phòng ngủ trưa.
Buổi sáng ngày thứ hai.
Sau khi ăn sáng xong, hai vợ chồng mỗi người thay một bộ áo bông thành thân, trước tiên vội đánh xe ngựa đi lên thôn, mỗi người cầm mười cân thịt bò, mười cân thịt dê.
Đương nhiên, lúc ở trên đường đi, đem một nửa bỏ vào trong không gian, đồng thời từ trong không gian lấy ra một miếng mỡ bò khoảng năm cân.
Hai người vừa đến cửa, cha Cố ra đón nói: "Mau, mau đem xe ngựa dọn dẹp một chút, phải nhanh chóng đi đón dâu.
"Được, ngay lập tức". Cố Thừa Duệ nói xong nhưng không có vội vàng làm.
Vén rèm xe lên, lấy gùi từ tay Chu Oánh, lấy thịt ra đưa cho cha Cố, sau đó đỡ nàng xuống xe.
Cha Cố nhìn thấy thịt bò, thịt dê và mỡ trong gùi, liền vui mừng hớn hở: "Có những thứ thịt mỡ này, bàn tiệc hôm nay sẽ cao cấp hơn, đúng rồi giá thịt bò dê hiện tại là bao nhiêu".
"Không cần đâu, coi như là quà chúc mừng bọn con tặng nhị ca". Cố Thừa Duệ lắc đầu nói.
Suy cho cùng mối quan hệ này của cha Cố, cho ít thì khó coi, cho nhiều thì người như Lưu Thị sẽ cảm thấy thiệt thòi.
Bây giờ đúng lúc có một lí do hợp lí, hắn chỉ mong sao vượt qua được.
"Được, vậy chính là chuyện giữa hai huynh đệ các ngươi, để ta nói với hắn một tiếng". Cha Cố nói xong xách thịt đi vào trong.
Sau đó Lưu Thị và Đào Thị đợi vài nữ nhân đi ra, quét dọn trong ngoài xe ngựa một lần.
Sau đó buộc một sợi dây đỏ lên cổ ngựa và cửa xe.
Tiếp theo bên trong xe trải một tấm chiếu lác, đặt một chiếc ghế đẩu, lúc này mới tính là đầy đủ.
Sau đó Lưu Thị nhiệt tình vẫy gọi Chu Oánh nói: "Đi, lão tam, hai chúng ta vào phòng nói chuyện".
Chu Oánh nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của bà ta, thành thật mà nói trong lòng không ngừng lo lắng, không biết bà ta vì cưới con dâu mà vui mừng, hay là có ý đồ khác.
Có điều bất cứ là loại nào, đều hi vọng bà ta đừng gây khó cho bản thân, nếu không nàng sẽ không ngại trở mặt.
Nghĩ đến đây cười cười gật đầu cùng bà ta đi vào trong.
Sau khi vào trong phòng và nói chuyện vài câu, nàng mới biết, hóa ra giữ nàng lại là muốn nàng nấu tiệc. Kiều Thị sợ nàng nghĩ nhiều, vội nói: "Ngươi chỉ cần lo xào thịt là được, cái khác cứ để bọn họ làm."
"Vậy thì nghe lời nãi nãi, thịt dê thì làm thịt dê thì là, thịt bò thì làm thăn bò tiêu đen, người thấy như thế nào?" Chu Oánh gật đầu.
"Không vấn đề gì, chúng ta nghe ngươi. Chúng ta có tổng cộng năm bàn, ngươi xem rồi tự sắp xếp là được."
Lưu Thị vừa nghe mặc dù có chút không vừa ý, nhưng cũng không dám nhiều lời, chỉ sợ Chu Oánh đến hai món này cũng không làm.
Sau đó, cùng Đào Thị đi ra ngoài bày bàn ghế.
Chu Oánh, Kiều Thị và vài chị em phục vụ nói chuyện một lúc, liền tới nhà bếp.