Chương 441: Mẫu Thần Hiển Linh (14)
Chương 441: Mẫu Thần Hiển Linh (14)
Chương 441: Mẫu Thần Hiển Linh (14)
"Nếu dựa vào thân phận của chúng ta thì không dễ làm việc này, hơn nữa chúng ta cũng không biết vị trí cụ thể." Cố Thừa Duệ nói đến đây thì dừng một chút rồi nói: "Đúng rồi, nếu nàng sử dụng thân phận Mẫu Thần nhắc nhở thì sao?"
"Trước mắt còn chưa được, để sau này ta làm thử." Chu Oánh gật đầu nói.
"Ừ, cũng không cần quá gấp. Ta cảm thấy không nên hành động gì trước khi bọn họ hoàn toàn thay thế huyện lệnh Khổng, nếu như bị lộ tẩy thì đây sẽ là chuyện lớn, có thể mất đầu." Cố Thừa Duệ nói xong thì cười cười, trực tiếp ôm nàng vào trong ngực.
Bên kia người của Lưu chưởng quỹ cũng nhanh chóng phát hiện ra chuyện huyện lệnh Khổng mất tích.
Nhưng mà chờ đến khi bọn họ tìm thấy thì chỉ nhìn thấy hai người bịt mặt đang kéo huyện lệnh Khổng hôn mê lên xe ngựa.
Sau khi xông đến vận lộn một phen thì cũng 'cứu' được huyện lệnh Khổng, sau đó đem đưa 'huyện lệnh Khổng' về huyện nha.
Sau khi Lưu chưởng quỹ nhận được tin thì cũng hoài nghi người bị đổi mà chỉ tăng cường bảo hộ.
Đồng thời cũng nhận được tin trong các huyện các trấn đều lặng lẽ có những chuyện vụn vặt xảy ra, ông ấy lập tức dùng bồ câu đưa tin truyền thư nói cho tam hoàng tử biết chuyện này.
Sau khi tam hoàng tử biết tin thì cảm thấy kinh ngạc, hắn ta thật sự không ngờ lại có chuyện ly kỳ như vậy.
Sau khi xác nhận đó không phải chuyện do con người làm thì hắn ta phở phào một hơi.
Sau đó nhìn về phía Chu Hoài Minh nói: "Biểu ca, ngươi thấy việc này thế nào?"
"Mặc dù phía nam đưa một nhóm lương thực và khoai lang đến nhưng mà phần lớn đều đã được chở đến phía bắc, chỉ sợ là chúng ta sẽ không kiên trì được bao lâu, không bằng chúng ta cũng thử xem." Chu Hoài Minh nói.
Tam hoàng tử trầm tư một lát rồi lắc đầu nói: "Hương hỏa của Mẫu thần ở đây đã hoàn toàn bị đoạn mất, cho nên nếu muốn nhận được tín ngưỡng từ dân chúng thì cần một quá trình. Như vậy đi, ngươi đi tìm hai vị lão bá trước đây, bảo bọn họ dẫn tộc nhân đến bên kia bái tế một chút, chờ đến khi thực sự có tin truyền đi thì chúng ta bắt đầu."
"Nếu chúng ta trực tiếp đi qua thì không phải sẽ lấy được càng nhiều đức tín của người dân hơn sao?"
"Đừng quên, lúc trước Lưu thúc đã đề cập qua vấn đề của một người trung thực đáng kính. Nếu ngươi không để dân chúng biết mẫu thần thật sự quan tâm, thật sự cho mọi người lợi ích thực tế thì cho dù họ có bị chúng ta cưỡng ép đưa đi thì cũng sẽ không thờ phụng Mẫu thần."
"Hiểu rồi, vậy bây giờ ta sẽ đi sắp xếp."
"Đi thôi, thuận tiện điều tra xem xung quanh miếu Mẫu Thần ở đây có an toàn hay không."
"Vâng." Chu Hoài Minh lên tiếng rồi lui ra ngoài.
Sau khi ăn điểm tâm xong thì hắn ta mang theo mấy chục thân tín ra khỏi quân doanh, bảo bọn họ đi điều tra hoàn cảnh chung quanh miếu Mẫu Thần.
Mà chính hắn ta thì đi tìm hai vị trưởng tộc.
Bên kia, hai người Chu Oánh mới vừa dậy thì đã nghe tin huyện lệnh hạ lệnh tu sửa miếu Mẫu Thần, bọn họ lập tức cảm thấy vui mừng.
Cứ như vậy, miếu Mẫu Thần liền hoàn toàn đặt chân ở huyện Vận Hà.
Vào lúc ban đêm, Chu Oánh liền phát hiện lại có thêm một cái miếu Mẫu Thần được thắp sáng, nhưng mà nàng cũng không biết rõ vị trí cho nên chỉ dựa vào điểm tín ngưỡng theo đầu người mà cho bọn họ chút đồ.
Hai ngày kế tiếp, rõ ràng là điểm tín ngưỡng ở bên kia đang gia tăng.
Đồng thời lại có ba chiếc miếu Mẫu Thần được thắp sáng, hai người Chu Oánh hoàn toàn trở nên bận rộn, chỉ cần có thời gian rảnh rỗi thì sẽ vào trong không gian làm mì.
Mà Chu Oánh cũng cảm thấy may mắn vì nàng đã cho mì ngay từ đầu, nếu không thì cho dù có cho hết lương thực cũng không đủ.
Hôm nay, Chu Oánh hấp thu đám mây vừa nặng vừa dày trên đầy trời.