Chương 448: Mẫu Thần Hiển Linh (1)
Chương 448: Mẫu Thần Hiển Linh (1)
Chương 448: Mẫu Thần Hiển Linh (1)
"Bây giờ Đại Minh rất loạn, trẫm thật sự không đi được, cho nên việc này chỉ có thể nhờ ngài và hoàng hậu dẫn đầu."
Thái hậu nghe xong liền hiểu ý của ông ấy, nhưng mà Hoàng Thượng muốn giữ danh tiếng thì bọn họ cũng muốn giữ danh tiếng.
Lúc trước thắp hương bái Phật khắp nơi, nói trắng ra là bái một cái tâm cảnh, cũng chỉ là tâm ý, hơn nữa cũng có thể tạm thời tìm được chốn thanh tĩnh cho nên tất nhiên là bà ta vui lòng.
Nhưng mà Mẫu thần này hiển linh, còn đối đãi khác biệt, ai biết bà ta có thân phận gì ở trong lòng Mẫu thần, vạn nhất không nhận được gì thì bà ta phải làm như thế nào.
Nhưng mà không thể không giữ danh tiếng cho hoàng thượng, sau đó thở dài nói: "Vốn là mẫu hậu không nên từ chối việc này, nhưng sức khỏe của mẫu hậu không được. Hôm nay nóng lên mà đã tâm hoảng ý loạn, nếu không thì cũng sẽ không đích thân chăm sóc cây cảnh, cho nên vẫn nên để hoàng hậu chủ trì chuyện này đi."
Đại hoàng tử nghe xong thì vui mừng nhìn về phía Hoàng Thượng, nếu việc này rơi xuống chỗ hoàng hậu thì không phải rơi xuống đầu của hắn ta sao.
Nếu lão tam có thể cầu được hạt giống khoai lang như vậy thì hắn ta cảm thấy mình cũng sẽ không kém.
Tứ hoàng tử thì để lộ ra chút nét mặt mỉa mai trong lúc không ai để ý.
Hoàng Thượng nghe xong thì mặc dù có chút thất lạc, nhưng vẫn vội vàng hỏi: "Cái gì, mẫu hậu gọi thái y chưa?"
"Đã gọi rồi, còn là Chu Viện Thủ xem, nói là cái gì mà khí huyết không đủ, lại thêm trời nóng, nếu tĩnh tâm bồi dưỡng một khoảng thời gian thì không có sao." Thái hậu trả lời.
"Vậy là tốt rồi, lát nữa nhi thân sẽ sai người mang chút đồ bổ đến cho người, người cứ tịnh dưỡng một khoảng thời gian, nếu có cái gì khó chịu thì nhớ thông báo cho nhi thần một tiếng."
Thái hậu cười gật đầu một cái nói: "Chút bệnh này của mẫu hậu không đáng để ngươi chú ý, chờ mẫu hậu thật sự cảm thấy khó chịu thì sẽ thông báo."
"Lời này cũng không đúng, dù sao thì người cũng là người lãnh đạo nhi thân, cho dù bị bệnh nặng hay bệnh nhẹ thì cũng không nên giấu trẫm."
"Thật tốt, đúng rồi, các ngươi ăn điểm tâm chưa, có muốn ở lại ăn không?"
"Không được, chúng ta còn phải đến chỗ hoàng hậu một chuyến, phải nhanh chóng hoàn thành việc bái tế mẫu thần." Hoàng Thượng đứng lên nói.
Thái hậu thấy vậy thì cũng không bảo bọn họ ở lại mà khách sáo nói hai câu rồi để cung nhân thiếp thân đưa bọn họ ra ngoài.
Sau đó một nhóm 3 người tìm đến chỗ hoàng hậu, hoàng hậu có chút chần chờ, mặc dù không tình nguyện nhưng vẫn đồng ý.
Nhưng ít nhiều gì thì bà ấy cũng có chút băn khoăn, cho nên cũng không để Đại hoàng tử lẫn vào mà thông báo cho tất cả mệnh phụ đi đến miếu Mẫu Thần một chuyến.
Cho nên sáng sớm hôm sau, nhóm người hoàng hậu tập hợp ở cửa cung rồi dẫn theo đám người mênh mông cuồn cuộn đi tới miếu Mẫu Thần.
Bởi vì đều đã được dặn dò cho nên ai ai cũng vô cùng thành kính.
Buổi tối, khi Chu Oánh nhìn thấy đoàn người các nàng thì quả thực lấy làm kinh hãi, nhất là khi nhìn thấy vầng sáng trên đầu bọn họ, thực sự là có đủ 7 màu sắc.
Trong đó có một lão phụ nhân đầy huyết khí trên người, xem ra là trong tay đã có không ít mạng người.
Còn hoàng hậu cũng tương đối bắt mắt, trên người bà ấy ngoại trừ tín ngưỡng cùng công đức chi quang thì cơ bản là những thứ khác đều có mà huyết khí cũng không nhạt.
Nhưng mà rõ ràng là thân phận của hai người này cũng không dễ bị động vào, nhất là hoàng hậu.
Cho nên nàng trực tiếp khơi dậy nỗi sợ hãi ở trong lòng bọn họ.
Còn về sở cầu của bọn họ, lại là hạt giống.
Nhưng mà mặc dù nhìn trong bọn họ vô cùng thành kính nhưng lại không có chút tín ngưỡng nào.
Cho nên nàng trực tiếp chuyển về bên ngoài cửa cung, thả sáu đàn gà giống quý phi, sau đó là vài loại hạt cây ăn quả chưa từng xuất hiện ở đây cùng một chút hạt giống hoa.