Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 539 - Chương 544: Đến Nhà Thăm Hỏi (6)

Chương 544: Đến Nhà Thăm Hỏi (6) Chương 544: Đến Nhà Thăm Hỏi (6) Chương 544: Đến Nhà Thăm Hỏi (6)
Sau đó nàng ấy lại hỏi: "Biểu ca, tiểu muội có thể theo ngươi học một chút y thuật cơ bản để phòng thân không?"

"Trước đây không phải cô cô đã từng cho người dạy cho ngươi sao?"

"Bọn họ chỉ dạy một số loại thông dụng, nhưng chưa từng thấy qua loại dược liệu quý hiếm này."

"Được rồi, về sau lúc ta nghỉ ngơi, ngươi có thể tới, học được bao nhiêu thì học." Cố Thừa Duệ do dự một chút, nhưng cuối cùng cũng gật đầu đồng ý.

Nhưng hắn vẫn không yên lòng cảnh cáo: "Nhưng ngươi không thể tùy tiện giết người vô tội, nếu không thì đừng trách ta diệt ngươi."

"Ta cam đoan với ngươi, sẽ không bao giờ tuỳ tiện giết người vô tội, càng sẽ không chủ động đả thương người khác."

Cố Thừa Duệ nhẹ gật đầu không tiếp tục trả lời, mà đưa cho nàng ấy phần cỏ hàn băng còn lại, nói: "Vậy trước tiên hãy học từ cỏ hàn băng này, ngươi thử phân biệt một chút, nhớ kỹ phải cẩn thận, không chỉ có hình dạng, còn phải phân biệt được hương vị và màu sắc."

Dương Uyển Ninh nhẹ gật đầu, sau khi nhận lấy, nàng ấy và Xuân Hi cùng nhau nghiên cứu.

Chu Oánh thấy vậy lắc đầu, xem ra nữ nhân dưới chế độ phong kiến này muốn sống sót cũng thật không dễ dàng.

Xem ra sau này nàng cũng phải học thêm vài thứ mới được, nếu không ngày nào đó bị gài bẫy sẽ rất rắc rối.

Cố Thừa Duệ nhìn thấy vẻ mặt nặng nề của nàng, trực tiếp nắm lấy tay nàng, mỉm cười nói: "Chúng ta vĩnh viễn ở bên nhau."

Chu Oánh mỉm cười gật đầu mà không trả lời.

Trong xe nhất thời trở nên yên tĩnh một lúc, chẳng mấy chốc bọn họ đã đến An Vương Phủ.

Sau khi bốn người xuống xe, để người gác cổng thông báo một tiếng.

Gần một khắc sau hắn ta mới ra ngoài, còn có một lão ma ma đi cùng.

Lão ma ma nhìn thấy bọn họ liền hành lễ nói "Lão thân Trương thị khấu kiến Cố đại nhân, Cố phu nhân, Dương tiểu thư, vương phi nhà ta đang chờ ở trong viện, mấy vị đi theo ta."

"Làm phiền Trương ma a dẫn đường cho chúng ta." Chu Oánh mỉm cười nói.

Sau đó một đoàn người đi theo bà ấy theo hướng vào trạch viện.

Sau khi bước vào, bọn họ mới biết tại sao người gác cổng lại đi chậm như vậy.

Năm người bọn họ tiến vào tòa nhà, chỉ đi một lần đã phải mất thời gian một khắc mới có thể đi tới nội viện chỗ An lão vương phi.

Vừa bước vào nội viện, bọn họ đã nhìn thấy công chúa Minh Ngọc tiến tới nói: "Thật đúng là hai người các ngươi đến rồi, mau vào bên trong."

Sau khi nói xong, nàng ấy nhẹ gật đầu với Cố Thừa Duệ, sau đó dẫn bọn họ vào trong nhà.

Sau khi vào nhà, bọn họ nhìn thấy An lão vương phi đang nằm nghiêng trên giường, Châu Oánh sửng sốt một chút, bước tới hỏi: "Dân phụ Chu Oánh thỉnh an lão vương phi, người đây là..."

"Thất lễ rồi, mấy ngày nay ban đêm ta luôn mất ngủ, ban ngày lại buồn ngủ đến không mở mắt ra nổi, ta thật sự lo lắng." An lão vương phi vừa nói vừa ngồi dậy.

buồn ngủ đến ban ngày không mở mắt được, ta thực sự lo lắng." An lão vương phi ngồi dậy. khi cô ấy nói.

Sau đó bà ấy nói: "Các người mau ngồi xuống đi, ta không sao."

Cố Thừa Duệ nghe xong nhìn về phía An lão vương phi đánh giá một chút, thấy sắc mặt bà ấy đỏ bừng dị thường, do dự một lúc lại nói: "Lão vương phi, trước đây người có từng tìm ngự ý kê đơn thuốc phải không?"

"Đã từng kê đơn, nhưng không có hiệu quả gì cho nên ta cũng lười không uống thứ nước thuốc đắng đó nữa."

"Không biết thần có thể xem mạch cho ngài được không?"

"Ngươi biết y thuật sao?" An lão vương phi kinh ngạc hỏi.

"Trước đây lúc ở kinh thành, thần từng theo học ở viện đại phu. Mấy năm nay ở nông thôn cũng theo học một vị đại phu được hai năm, chỉ cần bệnh không quá phức tạp hay có triệu chứng kỳ lạ đều không thành vấn đề."

"A, vậy ngươi xem thử xem." Lão vương phi mặc dù không tin vào y thuật của hắn, nhưng mấy ngày nay bà ấy thật sự bị giày vò không nhẹ cho nên vẫn có một tia hy vọng.
Bình Luận (0)
Comment