Chương 644: Của Hồi Môn
Chương 644: Của Hồi Môn
Chương 644: Của Hồi Môn
Cố Uyển Ninh nghe xong lắc đầu nói: "Nếu bọn muội vào ở, thì thật xem mọi người làm huynh tẩu, mọi người cứ sắp xếp, bọn muội không có ý kiến."
"Đúng, đúng, mọi người cứ sắp xếp đi." Cố Thành Lâm phụ họa theo nói.
Dương phủ diệt vong, làm hắn ta rõ ràng nhận thức được tầm quan trọng của hai phu thê Cố Thừa Duệ đối với hai tỷ đệ bọn họ.
Nếu không phải bọn họ vẫn giúp hai tỷ đệ, bọn họ cho dù đoạn tuyệt quan hệ với Dương gia, kết quả sợ rằng không thể tốt hơn đám người Dương Thành Sâm bao nhiêu.
Ít nhất hắn ta sẽ bị dính líu không tham gia khoa cử được.
Cố Thừa Duệ hài lòng cười đưa danh sách cho Dương Thành Lâm nói: "Vậy đệ chọn ba món mình thích đi, để làm kỷ niệm."
Dương Thành Lâm sửng sốt, tiếp theo nhìn lướt danh sách, sau đó chọn một miếng ngọc bội, một cái nghiên mực, một bộ tranh vẽ.
Cố Thừa Duệ gật đầu một cái, chọn một cái tượng gỗ phi ưng, sau đó trả lại cho Chu Oánh nói: "Nàng xem gom đủ sáu mươi sáu món của hồi môn của Uyển Ninh. Còn dư tì giữ lại cho Thành Lâm cưới vợ, còn ít cũng được."
"Được." Chu Oánh nhận lấy rồi nhìn về phía Tôn Nương nói: "Tôn Nương lát nữa giúp ta nghĩ kế hoạch, ta vẫn là lần đầu tiên chuẩn bị sính lễ, sợ xảy ra sơ suất."
"Vâng, phu nhân." Tôn Nương lập tức gật đầu nói.
Đồng thời trong lòng cũng hết sức bội phục phu thê hai người, khoản sính lễ lớn như vậy, bọn họ mắt cũng không chớp mà trả về, thật sự là quá khó tin.
Buổi chiều, thừa dịp sính lễ còn chưa nhập kho, Chu Oánh cùng Tôn Nương trực tiếp mang người, đem ba mươi rương sính lễ, trừ thức ăn, lựa chọn ra, tại chỗ đổi thành hai mươi lăm món của hồi môn.
Cộng thêm trước bọn họ chuẩn bị hơn bốn mươi đài rương đồ cưới, chọn một phen sau, đem sáu mươi sáu mang thứ thiệt đồ cưới phong tồn.
Đến tối, Chu Oánh và Cố Thừa Duệ thương lượng một phen, lại cho Cố Uyển Ninh quyên góp thêm sáu món của hồi môn.
Hai cân tổ yến, một cây nhân sâm trăm năm, cuộn vải, trà cụ lá trà, một hộp trân châu, còn lại chính là toàn bộ xà phòng thơm, son phấn Cố Thừa Duệ tự mình làm.
Mặc dù bọn họ không tốn một lượng bạc.
Nhưng nếu muốn mua những thứ này, không mất mười ngàn lượng bạc cũng khó cầm được trên tay.
Khiến bọn họ không nghĩ tới là, buổi sáng trước ngày lập gia đình, nhà mẹ đẻ của Lưu Thị và nhà mẹ đẻ của Diêu Thị vẫn không lộ diện, lại đồng thời xuất hiện, mỗi người đưa tới hai món của hồi môn.
Khi Chu Oánh biết, các bà ấy phân biệt là tẩu tử của Diêu Thị và tẩu tử của Lưu Thị, lập tức mời các nàng đi vào nói: "Hai vị cữu mẫu mau ngồi đi, thích uống trà gì."
"Tùy tiện đi, cái gì cũng được, chúng ta không kén chọn." Diêu cữu mẫu nói.
Chu Oánh quan sát hai người, thấy sắc mặt của các bà ấy cũng không quá tốt, người cũng gầy gò, cũng biết cuộc sống các bà ấy cũng không khá hơn chút nào.
Sau đó rót cho các bà ấy mỗi người một ly trà hoa hồng nói: "Vậy thì uống ly trà hoa hồng đi, tốt cho sức khỏe nữ nhân chúng ta."
"Cám ơn." Hai người chia ra nhận lấy trà rồi nói cám ơn.
Chu Oánh thấy bọn họ có chút bức rức, liền hỏi: "Hai vị cữu mẫu, trong nhà có khỏe không?"
"Tạm được đi, không trên không dưới, vẫn sống ổn." Lưu cữu mẫu nói.
"Lúc mới bắt đầu mặc dù bị liên lụy một chút, nhưng bây giờ đã không sao rồi, hơn nữa còn dính không ít ánh sáng của các ngươi." Diêu gia cữu mẫu cười nói.
"Là bởi vì Cố gia năm đó sao?"
"Đúng, nhưng cũng đã được một thời gian rồi."
Sau đó hai người cặn kẽ kể lại tình huống trong nhà.
Chu Oánh cũng biết, năm đó hai nhà nói trắng ra chính là chi thứ của Cố gia.
Cố gia vừa ngã, cuộc sống hai nhà tự nhiên không tốt được, nhưng Diêu gia ca ca làm quan trong triều, nhát gan cẩn thận, khi bị giảm hai cấp cũng vẫn ổn.
Bây giờ bởi vì Cố Thừa Duệ đến, lại khôi phục chức cũ, thành quan tứ phẩm của Lễ bộ.