Chương 661: Quy Hoạch
Chương 661: Quy Hoạch
Chương 661: Quy Hoạch
Phương Trang Đầu nghe vậy thì cười nói: "Bánh xe nước, như vậy thì quá tốt rồi, có bánh xe nước thì có thể tiết kiệm được rất nhiều sức lực rồi."
"À, thúc hãy nhớ rằng phải quy hoạch thật tốt đường dẫn nước, nếu không việc tưới nước sẽ gặp khó khăn."
"Phu nhân yên tâm, cái này ta hiểu mà."
"Vậy thì tốt, mười ngày sau, ta sẽ cử người vận chuyển từng giống cây trồng chăn nuôi tới đây, thúc nhớ rằng hãy tìm người có kinh nghiệm để chăm sóc chúng.
Nếu không khi bệnh dịch xảy ra, tất cả có thể sẽ bị hủy hoại."
"Phu nhân, chuyện chăn nuôi, thật sự tiểu nhân không có ai có thể tin tưởng được."
"Chuyện này thúc không cần lo lắng, chúng ta sẽ tìm người, thúc nhanh chóng quy hoạch thôn trang thật tốt là được." Chu Oánh nói xong thì đưa cho ông ấy một ngàn lượng bạc và nói: "Mua thêm một ít gia súc và nông cụ, chúng ta cần phải đưa thôn trang chính thức vào hoạt động trước vụ thu hoạch mùa thu."
"Tiểu nhân đã nhớ."
"À, vậy chúng ta quay về đây, có chuyện gì thì nhớ gửi thư tới." Chu Oánh nói xong thì quay người cùng Thạch Trúc trở về thôn trang.
Sau khi ăn cơm xong, nàng cùng với những người ở thôn trang ngồi dưới đất gieo mầm con.
Trở về vào buổi tối, Chu Oánh trực tiếp leo lên trên nhuyễn tháp, đến ngón tay cũng không muốn động.
Cố Thừa Duệ thấy vậy thì rửa tay đi tới, hắn vừa xoa bóp cho nàng vừa nói: "Khi bọn họ đang cuốc đất là buổi trưa, mồ hôi chảy xuống nền đất. Có lẽ không phải chỉ là nói chuyện xuông.
Việc làm nông này thật sự khác so với việc làm ruộng trong không gian, vậy nên, sau này nàng đừng ở dưới đất nữa, ta nhìn mà thấy đau lòng."
"Chủ yếu là công việc này quá mệt lưng rồi, còn những việc khác thì vẫn ổn."
"Ngày mai nàng thức dậy thì sẽ biết, với công việc này thì thắt lưng chính là chỗ mệt nhất." Cố Thừa Duệ nói đến đây thì hỏi: "Đúng rồi, khoai lang đỏ sớm có thể đưa đi rồi, chúng ta nên giữ lại bao nhiêu đây?"
"Không phải Thụy Vương muốn có giống khoai lang đỏ này sao, vậy thì đừng giữa lại, để cho tất cả mọi người nếm thử, sau đó mang tất cả trồng ở thôn trang."
"Cũng tốt, nếu không thì chúng ta để trống một nửa thôn trang, có thể tận dụng để trồng nhiều loại khác nhau."
"Hay là trồng các loại dưa trên khoảng đất trống đó đi, dưa đông, dưa hấu, còn có bí đỏ nữa.
Đặc biệt là loại bí ngô khổng lồ, có thể trồng để nuôi gia súc như cừu và lợn, như vậy còn có thể tiết kiệm được rất nhiều lương thực."
"Có thể, khi trời tối, chàng hãy lấy hạt giống ra đi." Cố Thừa Duệ gật đầu đồng ý sau khi nghe điều này.
Buổi tối, sau khi làm xong công việc, Chu Oánh chuẩn bị nửa bao hạt giống đưa cho Cố Thừa Duệ.
Ngay khi nàng chuẩn bị đưa hắn ra khỏi không gian.
Cố Thừa Duệ trực tiếp ôm lấy nàng rồi nói: "Ta đã chuẩn bị sẵn thuốc tắm cho nàng rồi, nàng đi tắm đi, nếu không ngày mai nàng sẽ không thể rời giường được."
Chu Oánh sửng sốt một chút rồi nói: "Vậy đi chung đi."
"Cũng được." Sau khi Cố Thừa Duệ nói xong thì cùng nàng đi tới phòng tắm.
Thế nhưng cho dù đã dùng thuốc tắm nhưng khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, Chu Oánh vẫn cảm thấy toàn thân đau nhức khó chịu, đặc biệt là các gân từ mu bàn chân đến lòng bàn chân.
Sau đó nàng tập yoga trên giường, giãn cơ trước khi rời giường đứng dậy.
Sau khi dùng bữa xong, nàng gọi một người hộ viện tới cùng nàng đi tới chợ ngựa, nàng đã mua một chiếc xe ngựa tương đối sang trọng ở đó.
Ngay khi họ chuẩn bị rời khỏi chợ ngựa, đột nhiên có người hét lên: "Cố phu nhân, Cố phu nhân, đợi Tiêu mỗ với."
Chu Oánh quay người lại nhìn xung quanh, nàng sửng sốt, lúc này nàng mới nhớ ra đó chính là người trước đây đã giúp nàng mua cửa hàng.
Sau đó nàng ra lệnh cho hộ viện dừng xe dưới bức tường, nàng bước xuống xe và đợi ở một bên.
Đợi tới khi ông ấy đi tới đây, nàng mỉm cười hỏi: "Tiêu chưởng quỹ cũng tới mua ngựa sao?"
"Mua xe ngựa, xe ngựa trước của ta đã hỏng rồi, đây không phải là muốn mua xe mới sao." Tiêu chưởng quỹ nói tới đây thì hỏi: "Không biết trong phủ của người hiện còn thiếu người không?"
"Chỗ của người có người mới tới không?"
"Coi như là vậy, đó là người bạn lần trước tới đây."
"Lai lịch như thế nào?"
"Có một số là nạn dân của khu vực thiên tai, còn có một số là gia nô có tử khế được bán từ miền Nam tới đây."
"Từ miền Nam tới, có phải là phạm tội gì không?"