Chương 681: Tiểu Chính
Chương 681: Tiểu Chính
Chương 681: Tiểu Chính
"Đó là do họ tự chuốc lấy."
Được sinh ra trong dòng dõi hoàng gia thì việc ngươi tranh ta đấu là rất dễ hiểu, ngay cả chuyện Cố phủ bị tiêu diệt cũng là vì nguyên nhân này.
Ban đầu là ai đã khiến cho Bình Dương đứng nhầm chiến tuyến?
Nhưng việc không nên làm nhất là ép một người đứng về phía nào đó, nếu họ không tuân theo thì ra tay giết người và tìm một kẻ khác vào thay thế.
"Lần này còn cực đoan hơn nữa, việc dùng mạng sống của dân thường làm con bài thương lượng để đe dọa đối phương quả thực là không thể chấp nhận được."
"Chi bằng nói là thần tiên đánh nhau, tiểu quỷ chịu tội mà thôi." Chu Oánh nói đến đây liền lắc đầu ngán ngẩm rồi im lặng.
Tiếp theo hai người cùng nhau trồng cây dưa, đến gần trưa trồng xong cây dưa cuối trên tay mới dừng lại.
Sau đó, họ gọi Hạ Hương và Thạch Trúc cùng nhau quay trở lại.
"Bái kiến Cố đại nhân, Cố phu nhân." Lúc này một thanh niên tầm hai mươi tuổi mỉm cười chạy tới chào hỏi.
Cố Thừa Duệ thấy vậy giới thiệu: "Đúng rồi, phu nhân, đây là Tiểu Chính được Khang Vương phái tới học kỹ thuật nhà kính, thậm chí còn dành thời gian giúp chúng ta rất nhiều công việc đồng áng."
"Vậy sao, vậy thì thực là làm khó Tiểu Chính rồi."
"Phu nhân quá khách khí rồi, dù sao ta cũng đang học, nếu ta giúp phu nhân làm nhiều việc hơn thì ta có thể học được nhiều hơn." Khi Tiểu Chính nói lời này, hắn ta nhìn Chu Oánh với ánh mắt ngưỡng mộ và tiếp tục: "Chỉ là không ngờ tới phu nhân còn có thể làm được việc đồng áng, quả là một người hiếm có."
"Chúng ta cũng đã ở nông thôn hơn ba năm nên cũng từng làm, nếu không thì làm sao trồng được khoai lang cứ chứ?"
"Cũng đúng, tiểu tử ta thật sự là quá ngu ngốc, nhất thời không nghĩ tới chuyện này."
"Bình thường thôi, không ai là có thể nghĩ chu toàn được mọi thứ."
"Phải rồi, ngươi đã làm gì trước khi đến đây?"
"Trước đây tiểu nhân từng trồng rau ở thôn trang, sau khi nghe nói Khang Vương muốn phái người đến học kỹ năng nên tiểu nhân đã được cha mình tiến cử."
"Cha của ngươi được quá nhỉ, có thể làm thân tín bên cạnh Khang Vương."
"Không phải vậy, cha ta là trang đầu của suối nước nóng ở thôn trang."
"Vậy cũng tính là không tồi. Phải rồi, gia đình ngươi có bao nhiêu người?"...
"Họ bao nhiêu tuổi?"
Trên đường đi, Chu Oánh liên tục đặt câu hỏi nhưng cũng không cho hắn ta có cơ hội trả lời.
Đồng thời nàng cũng nắm được rất nhiều tin tức về hắn ta nhưng tất nhiên tin tức sâu xa hơn nữa thì hắn ta không dám nói ra.
Khi về tới thôn làng, Tiểu Chính quay người và trở về nhà của mình.
Chu Oánh và nhóm người của nàng quay trở lại tiểu viện của họ.
Ngô thị đang hái rau, bà ấy vừa thấy bọn họ đi vào đã đứng dậy hành lễ rồi nói với Thạch Trúc: "Nha đầu Thạch Trúc này, trên bếp có nước nóng, mọi người muốn dùng thì dùng."
"Ta biết rồi, sau khi đun xong ta sẽ giúp bà nấu ăn." Thạch Trúc nói xong liền xoay người đi vào phòng bếp.
Hạ Hương thấy thế cũng đi theo vào.
Chu Oánh và Cố Thừa Duệ đang ngồi dưới bóng cây trong sân.
Bây giờ trời không quá nóng nên chỉ cần tới chỗ có bóng râm là rất nhanh sẽ thấy mát.
Rất nhanh sau đó Thạch Trúc và Hạ Hương đã rửa tay xong, mỗi người bưng một chậu nước ấm ra giúp hai phu phụ rửa tay, rửa mặt xong mới bước vào nhà.
Sau khi vào phòng ngủ, Cố Thừa Duệ ngồi trên ghế nói: "Nha đầu, lấy mấy quả dâu tây ra, cổ họng ta gần như bốc khói rồi."
"Vậy thì chàng canh cửa đi." Chu Oánh nói xong mới bước vào không gian rồi hái mấy quả dâu tây lớn ra, nàng rửa đầy một đĩa rồi bưng ra đặt lên bàn.
Cố Thành Thụy cầm lấy một quả rồi đưa lên miệng vừa ăn vừa nói: "Buổi chiều mặt trời sẽ chói hơn nên nàng đừng đi nữa, nàng về nấu mấy món rồi gọi Trần Hách và những người khác tới đây tụ tập đi."
"Sao thế, họ vẫn chưa quay lại sao."
"Không phải vậy mà do trong khoảng thời gian này Trần Hách thông qua việc trông chừng mà ngày càng yêu thích nghề nông. Cách đây một thời gian ta đã gợi ý rằng việc cày sâu và ủ phân có thể làm tăng năng suất, hắn cũng đã làm theo."
"Có vẻ như là một người rất chăm chỉ. Nàng có thể cho ta một số hướng dẫn không, như vậy thì việc thực hiện nghiên cứu nông nghiệp sẽ đạt được một thành tựu to lớn."