Chương 687: Kiếm Tiền Từ Người Chết
Chương 687: Kiếm Tiền Từ Người Chết
Chương 687: Kiếm Tiền Từ Người Chết
Chu Oánh thật ra cũng đã phát hiện ra đối phương rồi, hơn nữa nàng cũng phát hiện ra Hạ Hương cũng xông tới, muốn thay nàng đỡ một đao.
Nàng biết mục đích của nàng ta, sao có thể để nàng ta được như ý nguyện, nếu không sau này nàng ta lấy ơn cứu mạng ra đòi cắn nàng thì chẳng phải nàng sẽ chịu thiệt lớn sao.
Vì vậy, cố ý xoay người một cái chặn đường nàng ta lại, sau đó nhanh chóng ấn bình xịt.
Hắc y nhân thấy phản ứng của đồng bọn lúc trước cũng không khó đoán được thứ đồ này sẽ làm mắt bị thương, lập tức nhắm mắt lại, trốn qua bên cạnh.
Chu Oánh liền nhân lúc hắn ta nhắm mắt, trực tiếp bắn một mũi tên qua, lại một tên hắc y nhân nữa triệt để gục xuống.
Chu Oánh thấy vậy nói với Hạ Hương: " Cầm đao lên tự bảo vệ đi."
" Vâng." Hạ Hương đáp lại một tiếng lập tức nhặt lấy đao, cùng với hai nàng hình thành nên đội ba người.
Hắc y nhân thấy vậy cũng không dám lên từng người một nữa, mà hai người một trái một phải bao vây bọn họ lại.
Nhưng mà còn chưa đợi bọn họ động thủ, đột nhiên liền nghe thấy người hét: " Rút."
Hắc y nhân nghe xong lập tức xoay người rút lui, Chu Oánh và Cố Thừa Duệ sao có thể cam tâm, hai người đồng thời bắn ra mũi tên, lập tức liền có thêm hai người gục xuống.
Tên cầm đầu thấy cậy, quay đầu thâm trầm nhìn hai người, rồi nhanh chóng chạy mất.
Hạ Hương vẫn còn muốn đuổi theo, Chu Oánh phì cười nói: " Giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo, vẫn nên lục soát chút đi, xem trên người đám hắc y nhân này có thứ gì chứng minh thân phận hay không."
Nói đến đây ngưng lại một chút rồi nói tiếp: " Tiền bạc gì cũng đừng bỏ qua, ngoài ra cũng thu hết mũi tên về."
Hạ Hương nghe xong giật mình một cái, đây là muốn kiếm tiền từ người chết sao, có thật sự ổn không vậy?
Thạch Trúc ngược lại không nghĩ nhiều, lập tức theo lệnh nàng mà làm.
Mà Chu Oánh bên này quét mắt một cái toàn bộ chiến trường, phát hiện có 6 hắc y nhân bỏ mạng, nhưng vết thương của Lâm Nhất Thiên có vẻ hơi nặng, Cố Thừa Duệ đang giúp hắn ta cầm máu.
Chu Oánh lập tức chạy tới, đồng thời lấy ra một gói thuốc Cố Thừa Duệ thự mình điều chế đưa cho hắn nói: " Thương thế của Lâm Nhất Thiên thế nào rồi, có trụ được đến kinh thành không?"
" Có thuốc bột trắng này là không sao rồi, chúng ta cũng mau chóng đi thôi." Cố Thừa Duệ nhận lấy rồi vội vàng đứng dậy.
" Vậy thì tốt." Chu Oánh nói xong liền quay người dắt hay cái xe ngựa đã chạy xa trở về.
Nhưng mà chỉ có xe ngựa của Thạch Trúc lái là còn khoang xe thôi.
Lúc này Thạch Trúc với Hạ Hương cũng đã lục soát xong, hai người đối mắt với nhau xong, Hạ Hương liền đem túi tiền giao cho Thạch Trúc.
Sau đó Thạch Trúc nói: " Hồi bẩm Phu nhân, những thứ có thể chứng minh thân phận của bọn chúng thần không tìm ra.
Nhưng mà lại phát hiện, vị trí sau hông của mỗi người bọn chúng đều có một hình xăm hình cái lá."
" Là lá của cây ngân hạnh." Hạ Hương bổ sung.
" Còn có nữa là số bạc thu được này tổng cộng có khoảng một trăm lượng bạc trắng." Thạch Trúc nói xong liền đem túi tiền trong tay giao cho nàng.
" Ta chỉ lấy tên thôi, bạc các ngươi cầm lấy tự chia đi." Chu Oánh nói xong thu lại sáu mũi tên rồi nói: " Thạch Trúc, lát nữa ngươi lái xe, đưa Lão gia với Lâm Nhất Thiên về Kinh trước."
" Nhưng mà Phu nhân ..."
" Đừng có nhưng mà nữa, vết thương của Lâm Nhất Thiên quan trọng."
" Vậy thôi." Thạch Trúc tuy rằng có chút không yên tâm, nhưng mà vẫn bước tới.
Sau đó hai cái xe ngựa một trước một sau nhanh chóng khởi hành về Kinh Thành.
Còn chỗ thi thể trên mặt đất, thì thôi xin lỗi, bọn họ cũng chả có sức mà thu dọn đâu, xem lương tâm của chủ tử bọn họ đi vậy.
Cũng may đoàn người thuận lợi về đến Kinh Thành rồi.
Sau khi về phủ, Cố Thừa Duệ trực tiếp đỡ Lâm Nhất Thiên đến chỗ hắn, sau đó trở về chủ viện lấy rương y dược tới đích thân giúp hắn ta băng bó.
Thậm chí vì vết thương ở phần bụng quá sâu, còn khâu vết thương cho hắn ta nữa.