Chương 736: Cưỡng Ép 2
Chương 736: Cưỡng Ép 2
Chương 736: Cưỡng Ép 2
"Nhưng ta không có cảm giác gì với nàng ta." Cố Thừa Duệ thẳng thắn từ chối.
Khuôn mặt của Khang Vương cứng đờ một lúc rồi nói: "Chuyện tình cảm cứ từ từ vun đắp là được, miễn là..."
Cố Thừa Duệ lắc đầu: "Có những thứ tình cảm có thể vun đắp, có những thứ không thể vun đắp.
Giống như đám cường hào cậy mạnh cưỡng ép dân nữ.
Dù chúng có muốn cưỡng ép thì cũng chỉ cưỡng ép những cô gái mà chúng nhìn trúng.
Còn những cô gái mà chúng không nhìn trúng, thì cứ thế ép buộc thì chưa biết sẽ bị đánh thành ra sao."
Cố Thừa Duệ nói đến đây, nhìn về phía Chu Oánh nói: "Hơn nữa, thần và phu nhân là vợ chồng sống chết có nhau, chúng ta đã cùng nhau trải qua bao nhiêu lần sinh tử, Vương gia cũng biết rõ một phần.
Vì vậy, với tư cách là một người đàn ông, thần không thể phụ bạc nàng ấy."
"Nhưng nàng ta đến nay vẫn chưa sinh cho ngươi một mụn con."
"Thần đã nói rồi, không phải không sinh được, mà là không muốn sinh.
Mà dù không sinh được thì sao, chỉ cần chúng ta có thể sống đến đầu bạc răng long, không gì sánh bằng.
Còn con cái, gặp phải đứa không hiếu thảo, còn không bằng không sinh."
"Tại sao, ta lại khiến chàng ghét ta đến vậy sao?" Lúc này, Lục Ý mang vẻ mặt đầy nước mắt chất vấn.
"Không ghét, nhưng cũng không thích, giống như ta chưa bao giờ thích hoa hồng vậy.
Ngươi nói nó không tốt sao, cũng không phải, nhưng ta chính là không coi trọng nó.
Có lẽ đây chính là điều mà người ta vẫn thường nói, củ cải trắng rau muống, mỗi người có sở thích khác nhau."
"Cố Thừa Duệ, ngươi đây là muốn gây sự với ta sao?" Lúc này, Khang Vương lạnh mặt chất vấn.
Hắn ta chưa từng gặp qua người nào như vậy, lại không muốn cho mình có con, thật là khiến hắn ta tức chết.
"Câu này nói thật, chuyện nam nữ, từ xưa đến nay đều là do hai bên đồng ý, điều này liên quan gì đến mặt mũi của chúng ta chứ?"
"Ngươi..." Khang Vương tức giận đứng dậy nói: "Nếu ta ép ngươi ở lại thì sao?"
Cố Thừa Duệ vừa định mở miệng, Chu Oánh đứng dậy nói: "Nếu Vương gia muốn giữ lại thì cũng không phải là không thể..."
Lục Ý nghe xong, nhìn Chu Oánh với vẻ mặt kinh ngạc, nàng ta chưa từng gặp qua người nào chủ động giữ lại tình địch của mình, trong chốc lát không biết nàng đang tính toán gì.
Khang Vương cũng có chút tò mò hỏi: "Điều kiện là gì?"
"Tử khế, chỉ cần nàng ta đồng ý ký Tử khế, người có thể ở lại." Chu Oánh ngẩng đầu nói.
"Các người thật là giỏi." Khang Vương nghe xong suýt chút nữa bị tức chết, hắn ta chỉ phái một nô lệ thì còn cần phải tốn công tốn sức như vậy sao.
"Quá khen rồi, đây cũng là để có một ràng buộc, nếu không thì truyền ra những lời đồn đại khó coi, hối hận cũng đã muộn rồi." Chu Oánh mỉm cười đáp.
Sau đó nhìn về phía Lục Ý nói: "Có cần ta chuẩn bị khế bán thân không.
Nhưng ngươi đã có thể yêu thích phu quân nhà ta ngay từ cái nhìn đầu tiên, còn có thể chủ động cầu Vương gia đưa đến cửa, e là cũng sẽ không coi trọng một tấm khế ước này đâu nhỉ."
Lục Ý nghe xong, mặt lập tức xanh lại nhưng nàng ta không nổi giận, mà nắm chặt tay, nhìn về phía Khang Vương cũng đang có sắc mặt tối sầm.
Khang Vương thấy vậy, lập tức dẫn Lục Ý đi ra ngoài.
Chu Oánh thấy vậy, nói: "Thì ra không phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên, mà là ham sắc đẹp.
Nhưng cũng đúng, chín phần mười tình yêu sét đánh đều là ham sắc đẹp."
Khang Vương nghe vậy, quay đầu nhìn Chu Oánh với ánh mắt sát khí, Lục Ý cũng tức giận đến mức vung túi của mình về phía Chu Oánh.
Châu Anh kéo Cố Thừa Duệ né sang một bên, chiếc túi đập thẳng vào bàn.
Chu Oánh kéo Cố Thừa Duệ tránh sang một bên, chiếc túi đập thẳng vào bàn.
Làm cho bàn lắc lư hai cái, cốc trà trên bàn lập tức đổ xuống, cốc trà trước đó của Khang Vương cũng rơi xuống đất vỡ thành tám mảnh.
"Chà, lực như vậy, không biết là đang gửi phụ nữ cho phu quân ta hay là đang gửi gián điệp." Chu oánh nói xong, lập tức cầm chiếc xách ném cho Lục Ý.
Lần này, nàng đã dùng hết sức.
Lục Ý loạng choạng mấy bước mới dừng lại.