Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 738 - Chương 744: Vượt Quy

Chương 744: Vượt Quy Chương 744: Vượt Quy Chương 744: Vượt Quy
"Nói như vậy Tuệ Vương sắp động thủ rồi."

"Tám phần là, để ngừa bọn họ tức nước vỡ bờ, cho nên dạo này nàng vẫn là đừng nên ra cửa ."

"Hiểu rồi, hiện tại bên phía Thụy Vương bố trí thế nào?"

"Cũng sắp xong rồi, ý của Thụy Vương chủ yếu là để cứu giá, mà nhiệm vụ của bọn ta là lỡ như xảy ra chuyện gì, bảo vệ an toàn cho Thụy Vương phi cùng với vài nhân vật quan trọng khác.

Cho nên kế tiếp, ta phải làm thêm một chút đạn khói cay, cùng với đạn mê dược dự phòng, nàng giúp ta mua nhiều bột ớt với phấn mù tạc một chút."

"Cái này không thành vấn đề, chuyện trong phút mốt." Chu Oánh gật đầu nói.

"Ừ, ta trấn thủ bây giờ nàng đi mua liền đi, một lát ta phải mang đi rồi."

"Được." Sau khi Chu Oánh nói xong trực tiếp đi vào phòng ngủ, sau đó đóng cửa sổ lại tiến vào không gian.

Tiếp theo ném bao tải đựng ớt ma quỷ mù tạc vào máy dập nát.

Chỉ chốc lát, đã cho ra hơn phân nửa túi bột phấn, kế tiếp lại xay thêm một lần, thu được một túi đầy, ra khỏi không gian đưa cho Cố Thừa Duệ.

Sau khi Cố Thừa Duệ đứng dậy nhận lấy túi nói: "Nếu buổi tối khoảng giờ Hợi ta vẫn chưa trở về, nàng cũng đừng chờ ta."

"Biết rồi. Chàng cẩn thận một chút." Chu Oánh gật đầu nói.

Đợi hắn đi rồi, Chu Oánh không thể đi ra ngoài liền nhàm chán lấy ra một cuộn vải bông sợi nhỏ, đan cho hai người họ hai chiếc áo trong.

Lúc ăn cơm trưa , sau khi Hạ Hương đặt đồ ăn xuống hỏi: "Phu nhân hôm nay không đợi lão gia trở về cùng nhau ăn sao?"

"Hắn có việc, buổi trưa sẽ ăn ở bên ngoài."

"Có chuyện gì vậy?"

Chu Oánh ngẩng đầu nhìn về phía nàng ta nói: "Ai là chủ ai là tớ còn nhớ rõ sao?"

"Là nô tỳ nhiều lời. Buổi sáng nô tỳ thấy lão gia chỉ là mang theo một túi ớt bột đi ra ngoài, nô tỳ cho rằng lão gia chỉ là đến đưa gia vị cho tửu lầu mà thôi."

"Biết thì, chúng ta là chủ ngươi là tớ, làm chuyện gì không cần phải báo cáo với ngươi."

"Không dám."

"Đi xuống đi, nếu có lần sau, đừng trách bổn phu nhân trở mặt không nhận người." Chu Oánh phất phất tay, tựa như đang đuổi ruồi bọ đuổi nàng ta đi.

Sau khi Hạ Hương trở lại phòng bếp nhỏ, vẻ mặt ủy khuất nhìn về phía Ngưu Lệ Vinh nói: "Ngưu tỷ, phu nhân có phải có ý kiến với muội muội ta rồi không."

Ngưu Lệ Vinh quay đầu nhìn về phía nàng ta nói: "Phu nhân vẫn luôn lương thiện, là ngươi hôm nay nói chuyện vượt quy rồi, nếu là đổi lại là chủ nhân khác, đều có thể đã giết ngươi."

"Nghiêm trọng như vậy?"

"Đương nhiên, không có chủ nhân nào nguyện ý bị hạ nhân nhìn chằm chằm hành tung, trừ phi nàng chủ động nhắc, nếu không ngươi không thể hỏi.

Lúc trước mụ mụ không phải đã dạy qua ngươi rồi sao?"

Hạ Hương ngẩn ra một chút, bộ dáng rõ ràng nhớ ra thứ gì đó, sau đó cười mỉa trả lời: "Trước kia chưa từng tiếp xúc qua người đã từng hầu hạ chủ nhân, thật đúng là không chú ý lắm."

Sau khi nghe xong Ngưu Lệ Vinh một chữ cũng không tin, nhưng mà cũng không có nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy nàng ta nghĩ rằng chủ nhân dễ nói chuyện, cho nên đắc ý vênh váo.

Bởi vậy cũng không có trả lời lại nàng ta, mà đi nấu trà khổ qua kim quất.

Hạ Hương thấy vậy nói một câu khách sáo, từ trong lửa hất ra một củ khoai nướng bắt đầu ăn.

Bên này Chu Oánh nghe bọn họ nói chuyện, hừ lạnh một tiếng, cho dù Hạ Hương đang cố gắng bù đắp, nhưng mà trong lòng nàng lại rất rõ, nàng ta là thật sự đang hỏi thăm hành tung của Cố Thừa Duệ.

Chẳng qua nàng ta cho rằng thân phận vẫn chưa bại lộ, suy nghĩ biện pháp xóa bỏ sự nghi ngờ của nàng đối với nàng ta mà thôi.

Đáng tiếc, nàng ta thực chất là đang vẽ rắn thêm chân, làm nàng càng thêm chắc chắn suy đoán trong lòng nàng.

Cũng không biết, nàng ta liên hệ với người phía trên của nàng ta từ lúc nào, nhiệm vụ mà nàng ta nhận được lại là gì.

Tiếp theo, Chu Oánh cũng không có việc gì, chỉ cần nàng ta rời khỏi chủ viện, nàng liền sẽ giám sát nàng ta.

Vào sáng ngày thứ ba, nàng cuối cùng cũng phát hiện phương thức liên hệ của bọn họ.

Hóa ra là Trịnh chưởng quầy đưa quần áo mùa đông cho hạ nhân, nàng ta chính là tổ trưởng của Hạ Hương phát hiện lúc trước.
Bình Luận (0)
Comment