Chương 775: Được Không Ít Lợi
Chương 775: Được Không Ít Lợi
Chương 775: Được Không Ít Lợi
"Hoàng Thượng, người đừng quên, toàn bộ Đại Minh hôm nay đều đang tế bái mẫu thần.
Mà phương nam mới là khu sản xuất lúa nước chủ yếu, thần hoài nghi Mẫu thần phát hạt lúa nước giống đến phía nam rồi." Cố Thừa Duệ trả lời.
Hoàng Thượng nghe xong, như có suy nghĩ gì đó cầm lấy giấy in nghiêm túc nhìn một lần, chú trọng nhìn thoáng qua hòn cảnh sinh trưởng của bắp, quả nhiên là ruộng cạn, hoặc là vùng núi, quả thật càng thích hợp với phương bắc.
Tức khắc trong lòng thả lỏng một chút.
Kế đó hiện trường, đem Hiền Vương thế tử, An Vương thế tử, cùng với mấy đứa con cháu hoàng thất nhỏ tuổi phái ra bên ngoài, bảo bọn họ dọc đường tách ra xem xét hạt giống, đồng thời phân phát hạt giống đến tay mọi người.
Sau khi mọi người nhận lệnh, trở về nhà một chuyến trước, mang theo lộ phí cùng người làm liền xuất phát.
Trái lại Hoàng Thượng và những người khác trở lại trong cung.
Buổi tối, Cố Thừa Duệ về đến nhà thấy Chu Oánh rõ ràng không giống thường ngày, sau khi vây quanh nàng một vòng hỏi: "Có chuyện gì vậy, ăn linh đan diệu dược rồi?"
"Chàng có à?" Chu Oánh hỏi ngược lại, tiếp theo cẩn thận nói: "Hôm nay, ta là được không ít lợi, phạm vi thần thức có thể bao trùm toàn bộ kinh thành."
Cố Thừa Duệ hiểu ngay gật gật đầu, lúc ấy hiện trường hạt giống từ trên trời rơi xuống, ngay cả người hiểu rõ mọi chuyện như hắn đều vô cùng chấn động, chứ đừng nói những người khác, tưởng không tin tưởng cũng rất khó nha.
Tiếp đó hôn trán của nàng một cái nói: "Chúc mừng."
"Cùng mừng, cùng mừng." Chu Oánh cười nói.
Bảy ngày sau, Hiền Vương thế tử trả lời thư, quả nhiên đã tới khu sản xuất lúa nước chủ yếu, Mẫu thần phát hạt giống tất cả đều là lúa nước.
Hoàng Thượng xem xong thư hoàn toàn thở ra một hơi nhẹ nhõm, sau đó báo tin tức cho Thái Thượng Hoàng, liền đi xem nữ nhi của mình.
Vào nhà nghe thấy bên trong, tiếng cười giòn tan, sửng sốt một chút nói: "Hiền phi cũng ở nha?"
Tôn Diệu Khả cùng Cố Uyển Ninh nghe được giọng nói của hắn ta, lập tức đứng dậy hành lễ.
"Miễn đi, hai người các nàng vừa mới nói gì vậy, vui vẻ như vậy." Sau khi Hoàng Thượng nói xong đi tới trước giường nhỏ, nhìn thoáng qua nữ nhi.
Thấy con bé còn ngủ, lúc này mới trở lại ngồi.
Bất quá hai người Tôn Diệu Khả và Cố Uyển Ninh nhìn nhau một cái, rõ ràng không có ý muốn nói tiếp đề tài lúc nãy, mà là lấy ra một bộ quần áo nhỏ nói: "Hoàng Thượng, nhìn xem cái bộ quần áo nhỏ này có đẹp hay không."
Hoàng Thượng nhìn bộ quần áo nhỏ kia không lớn hơn bao nhiêu so với tay hắn ta, sửng sốt một chút nói: "Đẹp, đây là quần áo của tiểu công chúa."
"Đúng vậy, Hiền phi tặng, đáng yêu đúng không, mặt trên còn thêu nhiều bướm nhiều như vậy, thật là có lòng mà." Tôn Diệu Khả nói.
"Đúng vậy, bất quá con bướm này sao lại béo như vậy."
"Thần thiếp đây là học theo biểu tẩu, nói là cách thêu khoa trương, rất thích hợp cho tiểu hài tử dùng." Cố Uyển Ninh nói.
"Đúng vậy, nhìn như vậy, đáng yêu hơn rồi." Hoàng Thượng gật đầu tán đồng.
Lúc sau ba người nói chuyện phiếm một hồi, chờ sau khi Tôn Diệu Khả mệt mỏi, Hoàng Thượng cùng Cố Uyển Ninh liền rời đi.
Sau khi bước ra, Hoàng Thượng sửa lại tóc cho Cố Uyển Ninh nói: "Buổi tối chờ ta."
Cố Uyển Ninh sửng sốt một chút, sau đó đỏ mặt gật đầu nói: "Có cần thần thiếp tự mình xuống bếp, làm vài món ăn?"
"Không cần đâu, ăn tối xong rồi đến sau."
"Thần thiếp cáo lui." Sau khi Cố Uyển Ninh hành lễ xoay người trở về cung của chính mình.
Tiền công công nhìn bóng dáng của Hiền phi nói: "Hoàng Thượng phúc khí thật tốt nha, Hoàng Hậu nương nương cùng Hiền phi nương nương đoàn kết như vậy, thật là khó có được mà."
"Đúng thật rất khó có được." Hoàng Thượng gật đầu tán đồng.
Bất quá hoàng cung chính là một cái thùng nhuộm lớn, cũng không biết các nàng về sau có tiếp tục đoàn kết như thế hay không.
Còn có chính là, mặc dù hắn ta vừa lòng loại trạng thái này, nhưng mà ở chung với các nàng cứ cảm thấy thiếu chút gì đó.
Rốt cuộc là cái gì hắn ta cũng nói không rõ, chỉ hy vọng loại cân bằng này, cả đời không phải đập vỡ vậy.