Chương 777: Đầy Tháng 2
Chương 777: Đầy Tháng 2
Chương 777: Đầy Tháng 2
"Giống như hoa vậy, trên đời có hàng ngàn hàng vạn loại hoa, nhưng mà mỗi loại đều có đặc sắc riêng.
Tựa như mẫu đơn ung dung hoa quý, hoa nhài hương thơm tràn ngập khắp nơi, thược dược xinh tươi nhiều vẻ vâng vâng.
Chỉ cần bản thân muội có đặc sắc, Hoàng Thượng liền sẽ không quên được muội.
Bất quá nhắc nhở muội lần nữa, muốn tranh sủng, không cần chủ động đi trêu chọc nữ nhân khác, mà là đến hạ công phu trên người Hoàng Thượng.
Chỉ cần, trong lòng ngài ấy có muội, những thứ khác đều không quan trọng."
"Ta nhớ rồi."
"Còn nữa, muội phải chủ động thăm hỏi, làm nũng, ghen vâng vâng, dùng chút thủ đoạn nhỏ không ảnh hưởng đến cục diện.
Làm ngài ấy cảm thấy ngươi để ý ngài ấy, thích ngài ấy, cần ngài ấy.
Nếu không muội muốn mạnh mẽ lại thế nào, chờ ngài ấy đã quên muội, vậy thì cái gì cũng không phải."
"Biểu ca, có phải chính là bị tỷ mê hoặc như vậy không?"
"Tình huống của bọn ta không giống nhau.
Bọn ta đã cùng nhau đã trải qua rất nhiều, hiện tại giống như người thân không ai rời bỏ ai được hết."
"Các ngươi ở chỗ này, nhỏ giọng nói thầm cái gì vậy?" Minh Ngọc lúc này đã đi tới, vỗ bả vai hai nàng.
"Người hù chết bọn ta rồi, không thể chào hỏi bình thường được à." Cố Uyển Ninh nói.
Chu Oánh ngẩng đầu nói: "Vui như vậy, chuyện chung thân đại sự có tin tức rồi?"
"Đáng ghét, cứ đam dao về phía ngực của người ta." Minh Ngọc nói tới đây, nhìn về phía Cố Uyển Ninh nói: "Đúng rồi, Hoàng Hậu với tiểu công chúa đâu, các nàng hôm nay chính là vai chính, sao vẫn chưa xuất hiện vậy?"
"Nghe nói, lúc sáng tiểu công chúa khóc nháo, Hoàng Hậu dỗ con bé ngủ rồi."
"Hèn gì." Sau khi Minh Ngọc nói xong nhét mình ngồi vào giữa hai nàng, bắt đầu cùng các nàng nói chuyện phiếm.
Chu Oánh rất nhanh liền phát hiện, ngoại trừ nhà bọn họ cùng với Tôn gia, những người khác đến đều là thành viên trong hoàng thất, xem ra này chỉ là cái tiệc đầy tháng nhỏ.
Chỉ chốc lát, Tôn Diệu có thể đi ra ngoài.
Sau khi cùng mọi người hàn huyên một phen, bắt đầu ngồi xuống nói chuyện phiếm.
Khi mọi người người biết được tiểu công chúa ngủ rồi, âm thanh nói chuyện lập tức nhỏ lại.
Trong ngự thư phòng, Hoàng Thượng thấy Cố Thừa Duệ tiến vào hỏi: "Thừa Duệ, toàn bộ hạt bắp giống đều đã phát xuống chưa?"
"Đã phát, quan viên cùng gia đình giàu có mỗi nhà chỉ phát một trăm mẫu đất hạt giống.
Bá tánh bình thường, là dựa vào số người mà phát, cứ hai người, một mẫu hạt bắp giống.
Cứ như vậy, trên cơ bản mọi nhà đều có thể trồng được rồi."
"Khá tốt, quan viên cùng gia đình giàu có, chủ yếu loại vẫn là lúa với tiểu mạch.
Đặc biệt là hạt giống tiểu mạch mới, kém nhất mà cũng được mỗi mẫu 500 cân đó.
Theo trẫm thấy, mai này vấn đề lương thực của Đại Minh có thể hoàn toàn giải quyết." Hoàng Thượng cười nói.
"Chúc mừng Hoàng Thượng."
"Ha ha, chủ yếu vẫn là công lao của Mẫu thần.
Đúng rồi, còn có ngươi, nếu không phải có khoai lang làm nền, Đại Minh cũng sẽ không khôi phục nhanh như vậy." Hoàng Thượng nói tới đây hỏi: "Thi hương sắp tới rồi, ngươi có muốn tham gia hay không?"
Cố Thừa Duệ vừa nghe liên tục lắc đầu nói: "Không được, mục đích của ta không ở quan trường, cũng không ứng phó được với những thứ nghi kỵ lẫn nhau, nhìn xem bệnh buôn bán đã khá tốt."
Hoàng Thượng thấy ánh mắt kiên định của hắn, liền biết hắn không phải tìm lý do thoái thác, tức khắc cảm thấy có chút đáng tiếc.
Bởi vì hắn là người có đầu óc linh hoạt, tâm địa chính trực, đối xử với người khác lại chân thành, lúc dùng thật đúng là tiện tay lại yên tâm.
Đành phải nói: "Vậy ngươi cứ luôn treo chức vụ tư nông đi, cũng hy vọng ngươi có thể ở phương diện này có được công lao.
"vẫn giống với trước kia, không cần mỗi ngày lên triều sao?"
"Đúng vậy, ta có việc cần ngươi, sẽ phái người thông báo cho ngươi.
Ngày thường ngươi có việc có thể trực tiếp tiến cung tìm ta, những lúc khác ngươi tự do." Hoàng Thượng không bằng lòng trả lời.
"Tạ Hoàng Thượng săn sóc." Cố Thừa Duệ cười nói.
"Sao rồi, Hoàng Thượng.
Lần này thần thắng rồi đúng chứ, thần nói rồi hắn sẽ không tham gia thi hương, càng không thích làm quan." Chu Hoài Minh lúc này từ bên trong thiên điện bước ra.