Chương 779: Đầy Tháng 4
Chương 779: Đầy Tháng 4
Chương 779: Đầy Tháng 4
"Ta cảm thấy xinh đẹp nhất là tiểu nhân khiêu vũ ở trên cùng kia, trông giống như tiểu công chúa vậy." Hiền vương phi nói xong còn tiến lại gần, nhìn kỹ một lúc rồi nói: "Không nhìn nhầm, quả nhiên là một tiểu nhân."
"Đó là một tiểu đường nhân." Chu Oánh cười nói.
"Thật là quá xinh đẹp, nhìn mà không nỡ ăn." Hoàng hậu tràn đầy kinh ngạc nói.
"Quả thực, thật sự khiến Cố phu nhân hao tâm tổn trí rồi." Tôn phu nhân nói.
"Vui vẻ là tốt rồi, làm ra là để cho người khác ăn, tiểu công chúa không ăn được, chỉ có thể để hoàng hậu nương nương thay thế."
"Đúng vậy." Hoàng hậu nói xong, liền sai Thanh Đào gọi hoàng thượng và mọi người đến, để mọi người cũng được mở mang tầm mắt.
"Nhân tiện cũng chia một miếng để nếm thử hương vị như thế nào."
Rất nhanh, Thái thượng hoàng, hoàng thượng và mọi người bước vào, nhìn thấy chiếc bánh ngọt lớn cao ba tầng, ai nấy cũng vô cùng ngạc nhiên.
Khi Thái Thượng Hoàng hiểu ra chuyện gì, ông ấy nhìn về phía Chu Oánh nói: "Sang năm sinh nhật trẫm, còn phải phiền toái Cố phu nhân giúp trẫm làm một cái."
"Không thành vấn đề, lúc đó người cử người đến nói trước nửa ngày một tiếng."
Sau đó, Chu Oánh trợ giúp hoàng hậu, cắt bánh ngọt thành từng miếng nhỏ, đặt lên giấy dầu, để cho tất cả mọi người đều nếm thử.
Những người thích ăn ngọt, tự nhiên là một khuôn mặt hưởng thụ, ăn một miếng lại muốn ăn tiếp.
Những người không thích ăn ngọt, cũng vì mới lạ mà ăn hết trong tay.
Vì vậy, một chiếc bánh lớn rất nhanh đã được chia hết cho mọi người.
Sau khi yến hội kết thúc, hai phu thê vừa trở về nhà, Chu Hoài Minh đã đuổi theo sau nói: "Đệ muội, thương lượng một chuyện không?"
"Chẳng lẽ lại đang đánh chủ ý bánh ngọt chứ?" Cố Thừa Duệ lắc đầu hỏi.
"Đồ ngon phải biết chia sẻ chứ, có hôm nay rồi, chỉ cần chúng ta mở cửa hàng, lập tức sẽ có người đến mua." Chu Hoài Minh cười nói.
"Không hổ là người làm ăn, đầu óc quả thật quay rất nhanh." Chu Oánh nói đến đây hỏi: "Huynh định làm thế nào, mua công thức hay là chúng ta song phương hợp tác?"
Chu Hoài Minh nghe xong, ngẩng đầu nhìn về phía nàng, nghĩ đến những công thức nấu ăn mới ra liên tục của nàng, nói: "Hợp tác như thế nào?"
Ta lo vốn và muội, muội lo công thức, chúng ta chia bốn sáu, ta sáu muội bốn."
"Được, nhưng không cần bốn sáu, ba bảy là được, chúng ta mở một cửa hàng đồ ngọt cao cấp."
"Vậy cứ quyết định như vậy đi, ta sẽ đi tìm cửa hàng, muội nghĩ thêm vài công thức."
"Được, nhưng cửa hàng đừng quá nhỏ."
"Yên tâm, điểm ấy ta trong lòng hiểu rõ." Chu Hoài Minh nói xong cũng không uống nước, vội vàng đi ra ngoài.
"Thật là gấp gáp." Cố Thừa Duệ lắc đầu nói.
"Vậy nên, huynh ấy có thể kiếm được bạc."
"Đúng rồi, nàng nói ta có nên mở một tiệm thuốc không?"
"Muốn mở thì mở đi, nhưng mở tiệm thuốc thì thôi, muốn mở thì mở một phòng khám giống như y quán.
"Như vậy nàng không cần đi khám bệnh, còn có thể giảm bớt phiền phức, cũng không cần nhìn sắc mặt người khác làm việc."
Cố Thừa Duệ sửng sốt nói: "Vẫn là nha đầu tốt với ta."
Nói đến đây, nghĩ đến bộ dạng đáng yêu của tiểu công chúa lúc phun bong bóng nói: "Nha đầu, chúng ta cũng nên có con hay không?"
"Sao lại thèm tiểu công chúa?"
"Đúng vậy, ta cũng muốn có một nữ nhi xinh đẹp như nàng."
"Chúng ta đành tùy duyên vậy."
"Cảm ơn nha đầu." Cố Thừa Duệ cười nói.
Sáng sớm hôm sau, Chu Oánh vừa đặt bát cơm xuống, đã nhìn thấy Chu Hoài Minh đưa đến hai gã trung niên học đồ, một nam một nữ, đến học làm bánh ngọt.
Người vừa đưa đến, liền sốt ruột chạy ra ngoài.
Chu Oánh thấy vậy lắc đầu, sau đó dẫn hai người đi phòng bếp, bước đầu tiên tự nhiên là dạy bọn họ cách đánh kem.
"Phu nhân, đường trắng của người mua ở đâu vậy, nô tỳ chưa bao giờ thấy đường trắng trắng như vậy." Nữ học nghề lúc này hỏi.
Chu Oánh sững lại một lúc, sau đó đành phải mặt dày nói: "Ta tự làm, mua ở bên ngoài cũng được."