Chương 786: Đến Chơi
Chương 786: Đến Chơi
Chương 786: Đến Chơi
"Cũng đúng, gia đình của huynh thế nào rồi? Mọi người đều khỏe chứ?" Chu Oánh hỏi.
"Cũng tốt, nhưng sức khỏe của bà nội thì hơi yếu, nhị thẩm và những người khác đang túc trực ở nhà."
Sau khi vào nhà, Chu Oánh bảo Thu Hương đi lấy nước, để bọn họ tắm rửa một lát rồi đưa cho mỗi người họ một bát hoành thánh, mấy cái bánh hấp cùng mấy món ăn kèm, nói: "Mọi người ăn nhẹ trước, buổi tối chúng ta ăn một bữa thật no nê."
"Nhiêu đây cũng đã đủ rồi." Cố Thừa Ân trả lời.
"Đúng vậy, vậy bọn ta không khách sáo nữa." Cố Thừa Nghiệp nói xong, cầm đũa bắt đầu ăn.
Lưu Thị mặc dù có chút chán ghét, nhưng ai cũng biết bọn họ đến không đúng lúc, nên cũng không có lý do gì trách móc.
Sau khi bọn họ ăn xong, Chu Oánh hỏi: "Mọi người định ở chung với nhau hay tách riêng ra?"
"Ở cùng nhau đi, cần gì thì có thể bàn bạc với nhau."
"Cũng được." Chu Oánh gật đầu, sau đó đích thân dẫn bọn họ đến khách viện nói: "Nơi này vẫn luôn được dọn dẹp trong mười lăm năm, bên trong mọi thứ đều mới, mọi người xem có thiếu cái gì, thì ta sẽ phái người chuẩn bị cho mọi người."
"Đây là khách viện sao, không thể sống ở hai viện riêng biệt sao? Lưu Thị liếc nhìn xung quanh và bất mãn nói.
Nói đi nói lại, mặc dù bọn họ là người một nhà, nhưng ở chung một khách viện cũng cảm thấy không được tự nhiên.
"Hai cái viện này quá nhỏ để có thể ở. Hơn nữa, Thành Lâm sống ở viện phía tây, mặc dù Thành Lâm không có ở nhà nhưng vẫn có chút khó xử."
"Như này là tốt lắm rồi, yên tĩnh, thích hợp để đọc sách." Cố Thừa Nghiệp nói xong, nhìn sáng Lưu Thị với ánh mắt cảnh cáo.
Bây giờ vợ chồng lão tam cũng không còn như xưa nữa, nếu tiếp tục làm ầm ĩ nữa không chừng bọn họ sẽ bị đuổi ra ngoài.
"Quả thực khá yên tĩnh, vậy thì huynh đệ chúng ta sẽ ở ở phòng phía đông." Cố Thừa Tự nói xong liền đi thẳng đến dãy nhà phía đông.
Mặc dù nhà chính tuy có năm gian phòng nhưng lại không thoải mái khi ở chung với Lưu Thị.
Thấy vậy, Cố Thừa Nghiệp dẫn Lưu Thị vào nhà chính, vừa khéo có gian đông gian tây.
Sau khi ổn định xong, Chu Oánh gọi hai người phụ nữ lớn tuổi và hai thằng nhỏ đến để đi cùng với họ.
Sau đó nàng vào bếp dặn dò, bảo người làm buổi tối làm thêm vài món nữa.
Trời tối, Cố Thừa Duệ bước vào nhà với vẻ mặt mệt mỏi, sau khi Chu Oánh nhờ Ngưu Ly Vinh làm cho hắn một ấm trà Phổ nhĩ, nàng liền kể cho hắn nghe về chuyện Cố Thừa Nghiệp và những người khác đến kinh thành.
"Kỳ thi phải đến cuối tháng 2 mới bắt đầu, bọn họ đến hơi sớm." Cố Thừa Duệ vừa rửa mặt vừa nói.
"Có lẽ bọn họ muốn đến đây để làm quen, kết vài người bạn trước."
"Cũng đúng. Ngoài đồ ăn, thức uống và chỗ ở, những chuyện khác chúng ta không cần quan tâm, cứ để bọn họ muốn làm gì thì làm."
"Ta biết rồi." Chu Oánh gật đầu đồng ý.
Sau khi Cố Thừa Duệ uống một chén trà khôi phục lại tinh thần, Chu Oánh bảo Thu Hương thông báo cho bọn họ tới ăn tối.
Trong lúc chờ đợi, Xuân Hương bắt đầu chuẩn bị các món ăn.
Các món ăn vào buổi tối phong phú đa dạng hơn rất nhiều, gồm sườn heo tỏi, gà nướng hạt dẻ, thịt heo om, cá vược hấp, thịt ba chỉ xào tỏi xanh, thịt heo xào, cải dầu xào tỏi và đậu phộng bóc vỏ luộc.
Cuối cùng là tô canh trứng gà hấp.
Cố Thừa Nghiệp nhìn đồ ăn trên bàn, kinh ngạc nói: "Đồ ăn phong phú quá, đều là người một nhà, không cần khách sáo quá đâu."
"Đúng đó, Thừa Duệ, chỉ cần mấy món thường ngày là được rồi." Cố Thừa Ân phụ họa nói.
"Mọi người từ phương xa tới, sao ta có thể tiếp đãi sơ sài được, mau ngồi xuống đi, đồ ăn nguội sẽ không ngon đâu." Cố Thừa Duệ mời mọi người ngồi xuống, hỏi: "Mọi người có muốn uống mấy ly không?"
"Đệ và Thừa Ân ca uống đi, hai người bọn ta còn phải thi hội, không nên uống rượu." Cố Thừa Nghiệp nói xong, nhìn Cố Thừa Duệ hỏi: "Đúng rồi, lão Tam, sao đệ không tham gia thi hương vậy?"