Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 785 - Chương 791: Đậu Tiến Sĩ

Chương 791: Đậu Tiến Sĩ Chương 791: Đậu Tiến Sĩ Chương 791: Đậu Tiến Sĩ
"Ta biết, mặc dù trong ký ức của Thánh Mẫu không có liên quan đến luyện công pháp, nói thẳng ra là vẫn chưa đến lúc."

Cố Thừa Duệ nghe xong liền ôm chặt lấy nàng, đồng thời trong lòng tràn đầy sự lo lắng, lỡ như bản thân nàng có thể tu luyện, vậy con của bọn họ phải làm sao.

Hắn không thể để nàng tiễn bọn hắn hết lần này đến lần khác, điều đó thật sự quá tàn nhẫn với nàng.

Sau khi Chu Oánh cảm nhận được sự bất an của hắn, nàng quay lại hôn hắn và nói: "Đừng lo lắng, nếu chúng ta không thể tu luyện cùng nhau, vậy thì chúng ta sẽ cùng nhau già đi."

"Xem tình hình như nào đã, nói không chừng hai phòng còn lại còn có nhiều đồ tốt đang chờ chúng ta." Cố Thừa Duệ xoa mặt nàng.

"Ừm, cho dù Thánh Mẫu có nắm chắc đến đâu cũng không thể tính hết được mọi thứ, ta nghĩ có lẽ bà ấy vẫn còn đang giấu nghề."

Cố Thừa Duệ nghe xong, trong lòng cũng cảm thấy như vậy, gật đầu, nhưng không trả lời.

Chớp mắt đã đến ngày thi hội cuối cùng, Cố Thừa Duệ và Cố Thừa Ân đã đến điểm thi từ rất sớm, nhìn thấy Lưu Thị đang đứng đợi ở ngoài điểm thi, hai người đưa mắt nhìn nhau.

Phải nói rằng Lưu Thị thực sự là một người mẹ tốt đối với Cố Thừa Nghiệp.

Ngay sau đó, các thí sinh bắt đầu bước ra ngoài.

Có người tiếc nuối, có người than khóc, tất nhiên cũng có người hưng phấn, nhưng số lượng đó rất ít.

Ngoài ra còn có một số người bị quan binh dẫn ra.

Sau khi Cố Thừa Nghiệp và Cố Thừa Tự đi ra, tuy sắc mặt không đẹp nhưng cũng xem như ổn, Cố Thừa Duệ đến đón bọn họ rồi đưa về phủ.

Sau đó hắn sai người hầu chuẩn bị nước tắm rồi nói: "Hai người tắm rửa sạch sẽ rồi ăn chút gì đó, sau đó ngủ một giấc. Nếu có chuyện gì thì ngày mai chúng ta sẽ nói chuyện."

"Cảm ơn huynh." Cố Thừa Tự chắp tay hành lễ.

Cố Thừa Nghiệp thì gật đầu, sau đó quay vào phòng rửa mặt.

Về phần Cố Thừa Ân và Lưu Thị, nhìn khi thấy Cố Thừa Duệ không hỏi gì về bài thi, bọn họ cũng không có dũng khí để hỏi, người thì đi vào bếp bưng đồ ăn.

Người thì thu dọn đồ đạc sắp xếp lại gọn gàng.

Thấy mình không có chuyện gì làm, Cố Thừa Duệ trở về nhà nghỉ ngơi.

Năm ngày sau, danh sách công bố kết quả được dán lên, Cố Thừa Tự đậu Tiến sĩ nhưng lại là đệ tam giáp Tiến sĩ, xếp hạng bốn mươi ba.

Cố Thừa Nghiệp thi rớt.

Cố Thừa Duệ nhận được tin, đầu tiên là chúc mừng Cố Thừa Tự, sau đó lại nói với Cố Thừa Nghiệp: "Đừng để trong lòng, cố gắng hết sức là được rồi."

Cố Thừa Nghiệp cười nói: "Đệ không cần an ủi ta." Kỳ thật ta đã nghĩ tới việc này từ lâu rồi, dù sao khi ta trúng cử, ta cũng chỉ là một người trung lưu, chỉ là tới đây thử vận may mà thôi."

Sau đó hắn ta nhìn Cố Thừa Tự nói: "Chúc mừng ngươi, quay về nhớ đãi ta, chúng ta cùng nhau uống một bữa."

"Không thành vấn đề gì, nghe nói tửu lâu của đệ và muội đang kinh doanh rất tốt, chúng ta qua đó ăn một bữa thật ngon."

"Cứ quyết định vậy đi." Cố Thừa Nghiệp mỉm cười gật đầu.

Lưu Thị mặc dù có chút thất vọng, nhưng thấy Cố Thừa Nghiệp cũng không có bị đả kích gì nên bà cũng không muốn nhiều lời.

Sau kỳ thi hoàng gia, thứ hạng của Cố Thừa Tự đã tăng lên tám bậc, tên tuổi của cậu ta cũng không còn quá hổ thẹn.

Ngày hôm sau, các quan binh báo tin mừng đến.

Cố Thừa Tự đích thân ra đón tiếp và nhận phần thưởng.

Buổi tối, Cố Thừa Tự mời mọi người đến tửu lâu ở Đông Thành dùng một bữa vui vẻ, đương nhiên Chu Oánh yêu cầu Ngưu Phú Quý giảm giá 40% cho bọn họ và chỉ tính giá vốn.

Ngay lúc mọi người đang thưởng thức bữa ăn thì đột nhiên nghe thấy có người gây rối.

Chu Oánh đang định đứng dậy thì Cố Thừa Duệ đè nàng ngồi xuống rồi trực tiếp đứng lên nói: "Để ta, mọi người cứ ăn đi."

Sau khi hắn đi rồi, Lưu Thị ngạc nhiên hỏi: "Với thân phận của ngươi bây giờ, sao lại có người dám đến tửu lâu gây sự chứ?"
Bình Luận (0)
Comment