Chương 793: Vào Cung
Chương 793: Vào Cung
Chương 793: Vào Cung
Đến tối, trước khi rời đi, Cố Thừa Duệ nói cho bọn họ nghe phương pháp trồng tía tô.
Ngày hôm sau, Cố Thừa Duệ mang hạt giống dược liệu đến trang trại nuôi trồng mà hắn đã mua của quan phủ, sau đó rải hạt giống dược liệu lên trên núi.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa việc ở trang trại, Chu Oánh hỏi: "Trước đây, Cố Thừa Tự có hỏi ta lần này chúng ta có định về quê không, chàng nghĩ sao?"
Cố Thừa Duệ trầm mặc một lúc rồi nói: "Sức khỏe của lão thái thái không được tốt lắm, ta với Thành Lâm định quay về một chuyến.
Còn về phía nàng, giao thông bất tiện, lại đang mang thai nên tốt nhất không cần đi, cứ an tâm dưỡng thai là được."
"Cũng được, lúc chàng quay về nhớ mang theo nhiều quà để tặng cho mỗi nhà.
Ngoài ra, chàng nhớ kêu Tôn Hoành Lương nên bắt tay xây dựng xưởng sau khi ngươi trở về. Đầu tiên hãy cho xây dựng xưởng bún và xưởng đậu phụ trước. Ta dự định chủ yếu làm đậu phụ khô/ trúc và chao làm từ đậu phụ."
"Thực ra cũng có thể làm dầu cay, hoặc nước sốt bò hoặc nước sốt làm từ các loại nấm.
Ở thị trấn Thanh Thủy có rất nhiều tàu thuyền, trên tàu độ ẩm cao, vận chuyển đồ đạc không tiện, chỉ cần bán ở thị trấn Thanh Thủy là có thể bán được rất nhiều."
"Cũng đúng, sau khi quay về chàng hãy đi xem xem chúng ta có thể cho mọi người trồng thêm ớt được hay không, nếu không được thì chúng ta chỉ có thể đợi đến năm sau."
"Ta biết rồi, chuyện này cứ giao cho ta."
Trong vài ngày tiếp theo, Chu Oánh bắt đầu chuẩn bị nhiều món quà để mang về quê, trong đó có quà tặng cho ông Lưu chưởng quỹ và những người bạn thân quen khác.
Sau khi hai người bận rộn một phen, Cố Thừa Duệ đi vào cung tìm hoàng đế, hy vọng Cố Uyển Ninh cho Cố Thừa Nghiệp và Cố Thừa Tự gặp hoàng đế nhau để tìm kiếm sự giúp đỡ.
Hoàng đế đương nhiên hiểu ý của hắn, tưởng rằng Cố gia bây giờ đã suy yếu, vui vẻ đáp: "Ngày mai ngươi dẫn bọn họ vào cung, ta sẽ báo với thị vệ tiếng."
"Đa tạ bệ hạ."
"Đứng lên đi, hiếm khi mới gặp được người thân, sao ta có thể ngăn cản được." Hoàng đế nói xong liền hỏi về kế hoạch của bọn họ.
Sau khi biết hắn thực sự không có hứng thú với quan chức, hoàng đế chỉ có thể để hắn đi.
Sau khi trở về, Cố Thừa Duệ đi đến nhà khách, nhìn thấy bốn người đang học cách đan bệt đồ lặt vặt liền nói: "Mọi người dừng lại chút, ngày mai ta sẽ dẫn mọi người vào cung gặp Hiển phi nương nương.
Ngày mai nhớ ăn mặc chỉnh tề."
"Thật sao? Vừa đúng lúc hai ngày nay ta mới may hai bộ quần áo, sẵn tiện mặc thử luôn." Lưu Thị nhìn hắn với ánh mắt mong chờ.
Dù đã sống ở kinh thành nhiều năm như vậy nhưng bà ta và Diêu Thị chưa bao giờ vào cung vì Bình Dương công chúa thường gây sức ép.
Cho dù bọn họ có đến tham dự bữa tiệc thì Bình Dương công chúa cũng không thích nên bọn họ cũng không dám tham gia.
Cho nên lần này bà ta rất mong muốn được vào cung điện.
"Đương nhiên là thật rồi, tuy nhiên vào trong cung thì càng nghiêm ngặt hơn, chỉ một câu nói phật ý có thể bay đầu ngay lập tức." Cố Thừa Duệ vừa nói lời này vừa nhìn về phía Lưu Thị.
Lưu Thị vội vàng gật đầu nói: "Đừng lo lắng, dù sao ta cũng sống ở kinh thành nhiều năm như vậy, không có ai hỏi ta gì thì ta cũng chỉ im lặng thôi."
Cố Thừa Duệ gật đầu, nhìn về phía Cố Thừa Ân nói: "Thừa Ân ca, có cần ta giúp hai người chuẩn bị quần áo?"
"Vậy thì tốn kém cho đệ lắm, bọn ta mặc đồ như thường ngày là được rồi, nhưng nếu vào cung chỉ có vậy thì cũng không ổn lắm." Cố Thừa Ân đứng dậy nói.
"Vậy thì đi thôi." Cố Thừa Duệ nói xong, nhìn Cố Thừa Nghiệp nói: "Chúng ta cùng đi đi."
"Được rồi, vậy tốn kém cho đệ rồi, quay về huynh sẽ trả lại cho đệ." Cố Thừa Nghiệp đứng dậy nói.
"Không cần, đều là anh em trong nhà, có mấy bộ quần áo thôi, không cần tính toán." Cố Thừa Duệ nói xong liền dẫn bọn họ đi vào cửa hàng quần áo mua đồ.
Lưu Thị nhìn thấy vậy rất phiền não, nếu biết trước hắn sẽ giúp mua quần áo thì trước đó bà ta đã không nhắc đến quần áo mới rồi.
Sáng sớm hôm sau, Chu Oánh chuẩn bị một ít đồ ăn nhẹ, một bộ lẩu cay, nồi canh chua, nồi canh nấm, còn có nước chấm rồi cùng bọn họ đi vào cung.