Chương 947: Tuyển Tú Bắt Đầu
Chương 947: Tuyển Tú Bắt Đầu
Chương 947: Tuyển Tú Bắt Đầu
Hai người liếc mắt nhìn nhau, mặc dù không lên tiếng nhưng cũng không phản bác mà thành thật cúi đầu xuống.
Bạch Dương thấy vậy còn có cái gì không hiểu, sau đó nghiêm nghị nhìn bọn họ nói: "Các ngươi có biết bây giờ các ngươi đang ở đâu không, nếu có người chết ở đây, quan viên Đại Minh điều tra, các ngươi đã nghĩ đến hậu quả chưa?
Nếu như các ngươi không muốn chết, tốt hơn hết nên khuyên nhủ công chúa, làm cho nàng an tâm gả cho Hoàng thượng.
Nếu không đoàn người chúng ta cũng sẽ không có kết cục tốt, các ngươi thậm chí sẽ bỏ mạng theo công chúa."
Sau khi Bạch Dương nói xong, hắn cho người gọi thái ý tới xem thương tích cho người thị nữ rồi cho thuốc.
Mà hắn thì kiềm chế gõ cửa phòng Giai Nhu công chúa.
Sau khi Giai nhu công chúa mở cửa, thấy là hắn, ngay cả cái ánh mắt cũng không có cho hắn mà trực tiếp xoay người ngồi về trước bàn nói: "Nếu ngươi tới đây để thuyết phục ta thì không cần mở miệng."
"Vậy ngài đã nghĩ tới hậu quả chưa?"
"Hậu quả thế nào, bổn cung chỉ là một đứa trẻ bị bỏ rơi, chỉ cần bổn cung sống sung sướng là được, những người khác không xen vào."
"Ngài...
Cuộc sống của hàng chục triệu người dân ở Tây Hạ đang nằm trong tay ngài."
" Sai rồi, chẳng qua là vương thất Tây Hạ mà thôi, nhiều lắm là hai ngàn hai người, Hoàng thượng Đại Minh cũng không đến nổi làm khó đến dân thường."
"Ngài, ngài đây là cố ý làm vậy."
"Đúng vậy, nếu ngươi có năng lực, giết ta đi.
Giống như giết, Tô thị vệ vậy."
"Ngài. . . , thật là không có thuốc chữa."
"Khi ngươi hạ lệnh giết Tô thị vệ, ngươi cũng nên nghĩ đến vận mệnh ngày hôm nay." Giai Nhu vừa nói vừa chế nhạo: "Nhưng đừng lo lắng, ta sẽ cưới Hoàng thượng."
Bạch Dương nhìn sự lạnh lẽo trong mắt nàng, không khỏi rùng mình một cái, trong nhất thời thật sự không chắc chắn, lần kết thân này là phúc hay là họa, xem ra thật sự phải thương lượng thật tốt mới được.
Sau đó hắn ta quay người lại: "Ngài tự thu xếp ổn thỏa đi."
Nói xong, hắn ta tâm sự nặng nề rời khỏi phòng, sau đó triệu tập các quan viên sứ đoàn tới, nói với bọn họ chuyện của Giai Nhu công chúa, rồi hỏi: "Chuyện này các ngươi thấy thế nào ?"
"Hiện giờ cung đã lên tên không thể không bắn, chỉ có thể tương kế tựu kế."
"Nhưng mà trước đây rõ ràng còn rất tốt, tại sao lại đột nhiên lại trở nên như vậy?"
"Còn có thể tại sao, trước còn ở Tây Hạ muốn đổi người là có thể đổi.
Bây giờ chúng ta đã đến kinh thành, nàng ta cũng đã lộ mặt, muốn đổi người sẽ càng khó khăn."
"Không được, nhân lúc bây giờ vẫn còn một chút thời gian, chúng ta hãy gửi phong thư cho quốc vương.
Nếu không thật sự có chuyện gì xảy ra, chúng ta không thể đảm đương nổi đâu."
"Đã như vậy, giờ bổn tướng lập tức phái người thúc ngựa trở về một chuyến." Bạch Dương nói.
Mà Chu Oánh cũng đại khái hiểu ra đã có chuyện gì xảy ra, vị công chúa Giai Nhu này rõ ràng trước đó đã có ý trung nhân.
Nhưng vì lần kết thân này, người nàng yêu đã bị quốc vương giết chết.
Cho nên vị công chúa Giai Nhu này hiển nhiên rất hận hoàng thất Tây Hạ, nhưng không có gì đảm bảo nàng ta không hận Hoàng thượng, dù sao đối tượng kết thân lần này cũng chính là ông ấy.
Sau khi Chu Oánh hiểu chuyện gì đang xảy ra, tạm thời nàng mới thở phào nhẹ nhõm.
Dẫu sao bây giờ Bạch Dương có thể còn sợ xảy ra chuyện hơn so với bọn họ, nhất định sẽ quản tốt nàng ta.
Chớp mắt đã đến ngày tuyển tú, sau khi ăn điểm tâm buổi sáng, đường phố lập tức náo nhiệt, từng chiếc xe ngựa lần lượt chạy về phía hoàng cung.
Chờ sau khi các tú nữ thông qua kiểm tra hành lý vào cung, công chúa Chí Thiện và công chúa Giai Nhu cũng đồng hành vào cung.
Điều mà Chu Oánh không ngờ tới là hai người vừa nói vừa cười, trông khá thân mật.
Sau khi vào cung, bọn họ trực tiếp đến cung điện của Thái hoàng thái hậu, đương nhiên Hoàng thượng và hoàng hậu cũng ở đó.
Sau khi hai người lần lượt hành lễ, Thái hoàng thái hậu mỉm cười hỏi: "Mau bình thân, hai vị công chúa từ xa tới, đã thích ứng với cuộc sống của Đại Minh chưa?"