Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 947 - Chương 953: Thỏa Thuận Mới

Chương 953: Thỏa Thuận Mới Chương 953: Thỏa Thuận Mới Chương 953: Thỏa Thuận Mới
"Sao ngươi dám..." Giai Nhu vừa nghe hai chữ giam lỏng lập tức tức giận gầm lên.

"Ngươi bây giờ đã không có giá trị, mang đi." Bạch Dương vừa dứt lời.

Hai mươi người lập tức vây lại, áp giải công chúa trở về phòng ngủ nàng ta, nhốt nàng ta vào, cũng thiết lập người canh giữ vòng trong vòng ngoài như một lồng sắt.

Ngoài ra người Bắc Liêu sau một bức tường, sau khi nhận được bức thư ngược lại rất cao hứng.

Một là công chúa của bọn họ không đáng lo lắng, hai là có Tây Hạ cùng so sánh, sự hợp tác của Bắc Liêu bọn họ với Đại Minh trong tương lai sẽ càng thêm thuận lợi.

Bên này sau khi Ninh Vương vào cung, nói rõ ngọn nguồn sự việc cho Hoàng thượng, rồi hỏi: "Hoàng huynh, có cần để cho bọn họ đổi một người khác tới không?"

"Không cần, trực tiếp hủy bỏ là tốt rồi, sự có mặt của một nữ nhân so với lợi ích thực tế vĩnh viễn kém xa.

Vừa vặn Tây Hạ không phải đang gặp thiên tai sao, ngươi đi bàn một chút xem, Tây Hạ định lấy gì để đổi lấy lương thực.

"Vậy không biết chủ ý ngài muốn yêu cầu cái gì?"

"Nghe nói bên kia nhiều núi, dược liệu nhiều, vậy lấy vật liệu gỗ cùng dược liệu làm chủ đi."

" Dạ, thần đệ sẽ hoàn tất vấn đề này càng sớm càng tốt."

"Không gấp, trước hết chờ thư hồi âm của quốc vương Tây Hạ trước, xem xem bọn họ rốt cuộc giải thích như thế nào.

Tóm lại lần này không thể dễ dàng đạt thành hợp tác."

Ninh Vương sửng sốt một chút, cười gật đầu nói: "Thần đệ đã hiểu."

"Đi đi, thống kê tất cả lương thực đại khái lại một phen, chúng ta phải trước phải giữ đủ mình dùng mới có thể cho bọn họ."

Ninh Vương gật đầu đáp ứng rồi đi ra ngoài.

Mà Chu Oánh thấy Hoàng thượng cũng đã chú ý tới công chúa Giai Nhu có chút điên kia, lúc này mới rút lui trở về thần thức.

Buổi tối, Chu Oánh kể chuyện này cho Cố Thừa Duệ.

Cố Thừa Duệ sững sờ một lát rồi nói: "Hỏi thế gian tình là gì, mà khiến người ta không màng sinh tử.

Xem ra hai người là thật lòng yêu nhau, nếu không cũng sẽ không nháo đến xảy ra án mạng."

"Có lẽ vậy đi, ta phỏng đoán, Giai Nhu này cách bị điên cũng không xa." Chu Oánh nghĩ đến cơn giận sau cùng của công chúa Giai Nhu, tuyệt vọng trả lời.

Quả Quả lúc này cầm gối đi tới, nói: "Cha, tối nay nữ nhi phụng bồi nương rồi, người mau ra ngoài đi."

Biểu cảm trên mặt Cố Thừa Duệ cứng đờ một lúc rồi nói: "Cha đang nói chuyện chính sự với nương con, con tự mình ngủ trước đi."

"Không được, nữ nhi muốn nghe nương kể chuyện nữa." Quả Quả lắc đầu từ chối.

Cố Thừa Duệ lắc đầu nói: "Vậy ta đi thư phòng trước."

"Được." Chu Oánh cười nói.

Sau khi hắn rời đi, Chu Oánh ôm Quả Quả lên hỏi: "Hôm nay Quả Quả muốn nghe chuyện gì?"

Nàng chần chừ một lúc rồi nói: "Hôm nay nương kể cho con nghe câu chuyện về việc che tai ăn cắp chuông được không."

"Được, được." Quả Quả liên tục gật đầu.

"Câu chuyện diễn ra như thế này... , vào một đêm, một tên trộm ..."

"Ha ha, tên trộm này thật ngu xuẩn, anh ta bịt tai lại, không nghe thấy, nhưng những người khác vẫn có thể nghe thấy, vẫn có như thường thể bắt được hắn mà." Quả Quả bật cười khi nghe điều này.

"Quả Quả thật là lợi hại, câu chuyện nhỏ này nói cho chúng ta biết, làm chuyện xấu muốn người khác không biết là không thể nào, làm bất cứ chuyện gì cũng không thể dối gạt mình lấn hiếp người.

Con biết dối gạt mình lấn hiếp người là ý gì không?"

"Biết, mình lừa gạt mình."

"Đúng vậy, tên trộm này lừa được cũng chỉ có một mình hắn, cho nên chúng ta hãy cố gắng phạm ít sai lầm nhất có thể, nếu phạm sai lầm cũng biết sai mà sửa, vậy thì vẫn sẽ là đứa bé ngoan."

Quả Quả gật đầu nói: "Kể tiếp kể tiếp."

"Vậy thì kể câu chuyện về Cô bé quàng khăn đỏ nha." Sau khi Chu Oánh nói xong, nàng nghiêm túc kể chuyện cho cô bé.

Sau khi kể liên tiếp tám truyện ngắn, Quả Quả dần chìm vào giấc ngủ.

Sau khi ngủ thiếp đi, nàng gọi Cố Thừa Duệ qua, nhưng Cố Thừa Duệ trực tiếp ôm nàng đến chỗ của Lâm thị.

Sau đó hai người họ tắm rửa sạch sẽ liền đi vào không gian để bận rộn.
Bình Luận (0)
Comment