Chương 955: Chí Thiện Học Nghệ 2
Chương 955: Chí Thiện Học Nghệ 2
Chương 955: Chí Thiện Học Nghệ 2
"Vậy không hợp lễ nghĩa." Chí Thiện nói.
"Không sao, đây là trong phủ, làm sao thoải mái là được, nếu không hai người chúng ta cũng không thể ăn hết được." Chu Oánh nói như vậy, vỗ vỗ ghế đẩu bên cạnh nói: "Ngồi xuống đi, không cần khách khí."
"Ta rất thích Cố phu nhân, thật ra thì ta cũng không quá thích những thứ kia quy củ kia." Chí Thiện nói.
"Cho nên ở trong nhà thì tùy ý là được."
Chí Thiện gật đầu, sau đó để thị nữ ngồi xuống.
Sau đó, bốn người họ vui vẻ ăn một bữa.
Cuối cùng, Chí Thiện hỏi: "Cố phu nhân, có thể mua loại ớt bột màu đỏ này ở đâu, ăn rất ngon, mấu chốt là xua lạnh, thật sự là thứ tốt hiếm có."
"Trên chợ hiện không ai có, tất cả bột ớt đều là tửu lâu chúng ta nhờ người nông dân giúp chúng ta trồng chúng.
Nếu bạn thích ta sẽ cho ngài một ít, chờ chưa tới hai năm có nhiều, sẽ có thể mua được."
"Thật đáng tiếc."
"Thần có thể gửi cho ngài một ít hạt giống, có thể trồng thử ở Bắc Liêu xem có được hay không."
"Thật sao, vậy quá tốt."
Buổi chiều lúc rời đi, ba người Chí Thiện bọn họ mang theo hai lọ bột ớt xắt nhỏ và hai túi Long Tỉnh lớn, cuối cùng Chu Oánh còn chuẩn bị một giỏ điểm tâm cho nàng ấy.
Sau khi tiễn nàng ấy đi, Chu Oánh nhìn về phía Thu Hương hỏi:: "Thu Hương, công chúa Chí Thiện đã tặng đến thứ gì?"
"Nô tỳ còn chưa nhìn qua." Sau khi Thu Hương nói xong nàng ta đưa cho nàng chiếc hộp nhỏ.
Chu Oánh mở ra nhìn xem, đó là bốn viên hồng ngọc, tất cả đều to bằng trứng bồ câu, thật sự rất có giá trị, có thể để làm của hồi môn cho Quả Quả.
Sau đó nàng dùng thần thức nhìn lướt qua, sau khi chắc chắn không gì khác kèm theo mới nói với Thu Hương: "Phân phó xuống dưới, hai ngày tới mua thêm cá trong phòng bếp, cùng tìm hiểu xem có thể tìm thấy cá thu không."
"Vâng." Thu Hương đáp một tiếng rồi xoay người đi ra ngoài.
Bên này sau khi Chí Thiện trở về, trừ bột ớt xắt nhỏ, nàng ấy phân mỗi món một nửa chia cho Khác quận vương, nói: "Tam ca, ta học được rồi, ở đây tất cả đều là đồ ngon."
"Con mèo háu ăn, ta nghe nói muội đi học nấu ăn ở chỗ Cố phu nhân?"
"Đúng vậy, ở Bắc Liêu có rất nhiều cá, nhưng cũng vì không biết làm nên tất cả đều lãng phí, vì vậy ta muốn học làm cá.
"Muội có tâm rồi, nhưng cũng không thể để cho người ta chịu thiệt."
"Yên tâm đi, ta đã đưa bốn viên hồng ngọc qua đó, mua những công thức nấu ăn kia của nàng cũng đủ đi.
Đúng rồi, còn có bột ớt kia, ta cũng vừa vặn hỏi.
Hiện giờ ở Đại Minh không có nhiều, căn bản không có đủ để bán, mà tửu lâu của bọn họ cũng là do chính họ trồng.
Tuy nhiên, Cố phu nhân nói có thể cho ta một ít hạt giống để thử một chút."
"Muội vất vả rồi."
"Không vất vả, buổi chiều sai người đi mua cá, buổi tối ta sẽ thử nấu ăn, đến lúc đó huynh nhất định phải đến đó."
"Buổi tối ta không rãnh, hay là ngày khác đi." Khác quận vương lập tức đứng lên nói.
Một người chưa bao giờ vào bếp, hắn cũng không nghĩ lần đầu tiên nấu ăn nàng ấy có thể nấu ra món gì ngon, cho nên vẫn là chớ ủy khuất bao tử của mình.
"Tam ca, huynh có ý gì?"
"Không có ý gì, ta thật sự có chuyện."
"Tốt hơn hết huynh không nên nói dối ta."
"Như thế nào lại vậy, ta đi tìm An Vương thế tử, tranh thủ lúc quay lại mang thêm nhiều một chút bột mì cùng gạo trở về." Khác quận vương nói xong sau lập tức vội vã đi ra ngoài.
Chí Thiện thấy vậy mặc dù tức giận, nhưng cũng không tiện đuổi theo không thả.
Không thể làm gì khác hơn là để cho người đi mua cá, chờ nàng làm xong, đến lúc đó chính là lúc hắn xin mình.
Tuy nhiên buổi chiều ngay khi vừa bắt đầu, lập tức phát hiện chuyện không phải như vậy, ngay cả việc giết cá cũng rất khó khăn.
Nhất thời chán nản nhìn về phía thị nữ nói: "Ngươi tới đi, nhìn Cố phu nhân thu thập thật dễ dàng mà, làm sao vào đến trong tay bổn cung, đao này cũng không nghe sai sử."