Chương 967: Công Chúa Giai Nhu Qua Đời
Chương 967: Công Chúa Giai Nhu Qua Đời
Chương 967: Công Chúa Giai Nhu Qua Đời
"Thuộc hạ hoài nghi là nàng ta tự mang, độc này chính là loại độc ban đầu hại chết Tô thị vệ." Đội trưởng nói xong, chỉ về phía hộp trang điểm của công chúa Giai Nhu.
Lúc này Bạch Dương mới nhận ra rằng hộp trang điểm của công chúa Giai Nhu đang mở.
Sau đó hắn bước lên phía trước cẩn thận kiểm tra, cuối cùng cũng tìm được vài quả cầu giấy dưới gầm giường, tất cả đều là "Tô lang chờ ta, chúng ta sẽ sớm đoàn tụ." Cho dù là khác biệt cũng chính là "Tô lang, chàng đang ở đâu, chàng nhất định phải chờ Nhu nhi."
"Cái này, cái này..." Người trong sứ đoàn thấy những mẩu giấy này trong nhất thời cũng không biết nói cái gì cho phải.
Chẳng qua là sự oán hận đối với nàng cũng đã biến mất, thậm chí có cũng chỉ là tiếc thương.
Nếu như không có lần kết thân này, Tô đội trưởng cố gắng một chút, bọn họ nói không chừng là có thể tu thành chánh quả, nhưng là bây giờ. . . .
Mỗi người trong lòng đều thật nặng.
Thấy vậy, Bạch Dương nói: "Chuyện này che giấu Đại Minh đi, hiện giờ thời tiết không nóng, chúng ta hãy đưa nàng trở về cùng hợp táng với Tô thị vệ."
Nghe xong lời này, mọi người đều gật đầu đồng ý, sau đó mua một ít đá ướp lạnh thi thể công chúa Giai Nhu, bảo quản giấu đi.
Tiếp theo, Bạch Dương tích cực liên lạc với Ninh vương trao đổi cụ thể công việc giao dịch, cuối cùng định đến biên ải để cùng trao đổi, sau đó mang theo thi thể công chúa Giai Nhu, vội vã chạy trở về.
Sau khi đến biên ải, chỉ có Bạch Dương ở lại giao dịch trao đổi, những người khác mang theo thi thể của công chúa Giai Nhu, nhanh chóng trở về kinh thành.
Cuối cùng, công chúa Giai Nhu được hợp táng cùng với Tô thị vệ và chôn cất tại mộ phần Tô gia.
Bên này, sáng sớm ngày thứ hai, Khác quận vương vào cung gặp công chúa Chí Thiện.
Thấy nàng mỉm cười, cuối cùng nàng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó trịnh trọng nói: "Lát nữa anh hai sẽ trở về, ngươi nhớ rõ ngươi là công chúa Bắc Liêu, chỉ cần Bắc Liêu không bị tiêu diệt, hoàng thượng sẽ không đối xử tệ với ngươi."
Thấy vẻ mặt tươi cười của nàng ấy, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó nghiêm túc nói: "Nhị ca một hồi sẽ phải trở về, muội nhớ ngươi chính là công chúa của Bắc Liêu, chỉ cần Bắc Liêu bất diệt, Hoàng thượng liền sẽ không bạc đãi muội.
Cho nên muội không cần thiết cùng các phi tử trong hậu cung tranh đoạt điều gì, bảo trọng mình thật tốt là được rồi.
Ngoài ra, hoàng thượng sẽ không để một hoàng tử mang dòng máu Bắc Liêu lên ngôi, vì vậy nếu muội có con, chỉ cần nuôi dạy nó thật tốt và để cho nó lớn lên mạnh khỏe là được."
Chí Thiện nghe giọng điệu như đang giao phó hậu sự của hắn, hốc mắt đột nhiên đỏ lên, nàng nghẹn ngào đáp: "Nhị ca, huynh đừng đi có được không."
"Nha đầu ngốc, ta ngược lại muốn lưu lại hưởng thanh phúc, nhưng còn Vương huynh phải làm thế nào, ta phải trở về giúp huynh ấy.
Chỉ khi Bắc Liêu đủ cường đại, muội mới có thể ở trong cung bảo vệ an toàn người mình yêu thương." Khác quận vương nói tới chỗ này, xoa xoa những giọt nước mắt chảy xuống trên mặt nàng, nói: "Đừng khóc, sau này Nhị ca tận lực hàng năm cũng tới tặng cống phẩm, đến lúc đó chúng ta lại có thể gặp mặt."
Chí Thiện vừa nghe hàng năm cũng có thể gặp mặt, rốt cuộc lộ một nụ cười.
Thấy vậy, Khác quận vương lại dặn dò nàng vài lời, lúc sau mới đi ra ngoài.
Ngay khi ra khỏi Trường Xuân cung nơi Chí Thiện sống, hắn nhìn thấy hoàng thượng cùng Tiền công công đang chờ cách đó không xa.
Vội vàng tiến lên phía trước hành lễ: "Tham kiến hoàng thượng."
"Đứng dậy đi, từ biệt chí Thiện sao."
"Dạ, tiểu muội tính tình đơn thuần, thích vui vẻ náo nhiệt, xin hoàng thượng khoan dung cho nàng."
"Một tiểu nha đầu rất đáng yêu." Hoàng thượng cười nói.
Sau đưa cho hắn một cái túi nói: "Đây là hạt giống bột ớt trước đó Chí Thiện nhắc tới, An Nhạc Hầu nhờ trẫm chuyển giao cho ngươi.
Nói là ớt ưa nắng và chịu hạn, có thể được trồng vào cuối tháng ba."
"Tạ ơn hoàng thượng, vậy thần xin cáo lui."
"Ừ, lên đường thuận lợi." Sau khi hoàng thượng nói xong, để cho Tiền công công tiễn hắn ra ngoài.
Sau đó một mình quẹo vào nơi ở của hoàng hậu.
Mà Chu Oánh sáng sớm vừa thức dậy đã lập tức đi đến tửu lầu, kiểm tra tay nghề đầu bếp, chắc chắn có thể làm ra tốt món cá quế chiên xù mới để cho chưởng quỹ viết cáo thị dán ở bên ngoài.