Chương 975: Làm Mai
Chương 975: Làm Mai
Chương 975: Làm Mai
"Ăn rồi, có ăn ở chỗ nhị thúc của con trước khi đến đây." Cố phụ nói.
Cố Thừa Duệ gật đầu, bảo Thu Hương phục vụ họ một ít trà và trái cây, sau đó hỏi thăm về công việc kinh doanh của họ.
Rồi hắn biết được, nhờ có Cố Uyển Ninh và địa vị của hắn được nâng cao nên việc kinh doanh của họ khá suôn sẻ, cỡ trung ban đầu đã được thay thế lớn hơn, thậm chí cả việc vận tải biển cũng được thêm vào.
Lần này họ đến đây, mục đích chính là vận chuyển hàng hóa bằng đường biển về kinh thành.
Cố Thừa Duệ nghe xong gật đầu, nhưng vẫn phải nhắc nhở: "Việc kinh doanh thuận lợi là tốt, nhưng chúng ta không thể gây rắc rối cho hoàng hậu, cho nên vẫn phải kín đáo, thêm việc nữa đó là đề phòng bị người khác tính kế."
"Yên tâm đi, sau khi trải qua những thăng trầm trước đây, vi phu cũng hiểu thứ gì nên đụng vào thứ gì không nên đụng."
"Bây giờ cứ thành thực kiếm một ít ngân lượng để dưỡng già là tốt nhất." Cố phụ vừa nói tới đây thì lấy ra một chiếc khóa trường thọ nạm vàng ngọc đưa cho hắn, nói: "Phiền ngươi chuyển cái này cho Uyển Ninh, cái này là cho nhị hoàng tử."
Sau đó ông lại hỏi: "Nghe nói Bắc Liêu công chúa cũng vào cung làm phi rồi, hoàng hậu không bị ảnh hưởng gì đúng chứ?"
"Có được hai vị hoàng tử, địa vị của nàng ta vững chắc lắm, hơn nữa hoàng thượng cũng là người hoài cổ, nên Uyển Ninh không hề bị ảnh hưởng gì hết."
"Vậy thì chúng ta yên tâm hơn rồi."
Sau khi trò chuyện vài câu, cha con hai người cũng rời đi, Cố Thừa Duệ thấy thế bèn bảo Ngưu Phú Quý chuẩn bị một xe trái cây qua cho họ, nhân tiện nhận hàng xóm mới.
Đợi tới khi Ngưu Phú Quý quay lại, hắn bảo ông ấy đến nha môn và nha hàng một chuyến, hỏi thăm chuyện căn nhà.
Không ngờ thực sự có nha môn, đó là một căn nhà hai tầng ở Tây thành, tuy vị trí tốt nhưng lại quá xuống cấp, nên không có ai mua.
Còn nơi khác, ở Đông và Tây thành thực sự không còn nhà trống nữa.
Sau khi Cố Thừa Duệ nhận được thư, hắn lập tức truyền tin về lại.
Cố phụ đi qua xem thử, cuối cùng nghiến răng nghiến lợi để mua nó, rồi lại bỏ ra ba nghìn lượng bạc nữa để tu sửa lại.
Cố Thừa Duệ thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần họ không mặt dày mày dạn thì sống gần nhau như vậy cũng tốt.
Một tháng sau, các bậc thầy xây dựng do Chu Hoài Minh lựa chọn cũng lần lượt tập trung về kinh thành, thêm vào đó là một số quan viên công bộ.
Tiếp theo mọi người sẽ bế quan nghiên cứu liên tục đến cuối năm, cuối cùng cũng hiểu trong sách nói về cái gì, nhưng vẫn chưa thể hiểu hết các chi tiết.
Nhưng với kinh nghiệm phong phú của các bậc thầy cũng sẽ giúp trình độ của mọi người tăng lên ba bậc.
Nhiều năm trước, khi Minh Ngọc đến tặng quà ngày lễ đã hỏi: "Nhà tỷ có đường đệ vẫn chưa thành thân, hiện đang theo học y với lão gia nhà ngươi đúng không?"
"Đúng vậy." Chu Oánh đáp lại rồi hỏi: "Sao vậy, có người hợp ý rồi?"
"Cũng gần như thế, nghe nói hắn ta không có ý định tham gia thi Hội năm sau à."
"Ừ, thành tích thi Hương không tốt nên quyết định sau này chuyên tâm học y rồi."
"Ý của hoàng tổ mẫu là muốn gả thứ muội của ta qua đó, giúp ta nối sợi dây đi chứ."
"Thứ muội của tỷ dù sao cũng là tiểu thư của An Vương phủ, sao có thể nhìn trúng Thừa Hỷ. Thừa Hỷ là một thường dân, mọi người có biết không?"
"Biết chứ, nói ra thì thân phận thứ muội này của ta cũng thật xấu hổ, nương của muội ta là nô tì leo lên giường, sau khi sinh muội ta ra thì cũng mất. Thế nên, cao không với tới thấp không bằng lòng. Hoàng tổ mẫu không trông chờ gả được vào nhà có địa vị cao, chỉ mong cho muội ta tìm được một nam tử thấu hiểu, vừa giỏi giang lại vừa có thể làm trụ cột gia đình là được."
"Nghe có vẻ na ná giống xuất thân của ta."
"Nhưng cách đối xử thì khác, tuy các bậc thầy không thích muội ta cho lắm, nhưng dù gì đi nữa muội ta cũng lớn lên bên cạnh hoàng tổ mẫu nên sẽ học được những điều giống y đúc."