Sau Khi Xuyên Sách: Ta Gả Cho Bạo Quân Tàn Tật

Chương 22

Vì áp lực trầm trọng từ phí sinh hoạt và nuôi rồng, Mục Loan Loan sau khi cơm nước xong xuôi cũng không có tâm tư gì nghỉ ngơi, đem mấy đồ vật mua trong chợ bày ra một lần nữa, bắt đầu tính toán chi tiêu và khổng lồ và thu vào của gia đình ——

Hiện tại trong nhà cũng chỉ có hai miệng ăn, một người, một rồng.

Tiêu phí cho cô thì rất ít, chỉ cần mua chút thức ăn và rau dưa là xong, cũng không có nhu cầu giải trí gì, nếu chỉ ăn mấy loại rau dưa và gạo của người phàm, tiết kiệm một ít thì một tháng có khi chỉ cần một đồng vàng là đủ.

Nhưng Long tiên sinh thì không được nha.

Chưa tính cơ bản mỗi ngày phải hấp thụ ba khối linh thạch hạ phẩm đi, chỉ tính túi linh gạo kia thì theo giá thị trường cũng mất mười khối  linh thạch hạ phẩm, hơn nữa hắn hiện tại hai ngày ăn một trái Bách Trân Quả nhị giai, năm khối linh thạch hạ phẩm một trái, như vậy tính tổng cộng, một tháng con rồng như Long tiên sinh phải tốn trăm khối  linh thạch hạ phẩm.

Hiện tại là giữa tháng mười, bọn họ vừa mới cầm tiền tiêu hàng tháng, chỉ có một chút như vậy căn bản là không đủ, huống chi bây giờ phải tiêu nhiều hơn thế nhiều.

Chỉ tính sơ sơ, Mục Loan Loan liền cảm thấy sọ não của mình đau đau.

Cô lấy mấy hạt giống mua ở chỗ Tông thúc ra đếm đếm, mắt sáng rực lên, hạt giống Nhiên thảo thì Tông thúc bán cho cô tầm 150 hạt, còn hạt giống Bích Tinh thảo thì được 30 hạt.

Hơn nữa hạt nào hạt nấy còn rất mũm mĩm to tròn, đúng là hạt giống tốt!

Trong lòng Mục Loan Loan yên lặng cảm kích Tông thúc, lại tìm thấy bọc đất dính bùn dơ dơ, mở ra liền thấy đó là một túi nhỏ linh thổ ——

Trong trí nhớ của nguyên thân, phương pháp để tu sĩ Mộc hệ trồng cây từ hạt giống rất đơn giản. Người phàm thì sẽ trực tiếp đem hạt giống vùi vào trong đất, còn tu sĩ thì trước hết dùng linh lực Mộc hệ trong cơ thể làm hạt giống thức tỉnh rồi mới gieo vào trong đất.

Linh lực đưa vào càng nhiều thì xác suất thành công cũng như tốc độ trưởng thành của hạt giống cũng càng cao. Đương nhiên, nếu cấp bậc linh khí càng cao, hoặc là có linh thổ, thì xác suất thành công lại càng cao hơn, phẩm giai của cây được dưỡng ra cũng được tăng lên.

Đương nhiên mấy loại thực vật không có phẩm giai như Nhiên thảo thì xác suất dưỡng thành công cũng cao hơn rất nhiều và cách dưỡng cũng đơn giản hơn nhiều so với Bích Tinh thảo nhất giai linh thực này.

Mục Loan Loan tự hỏi một chút, nhẩm tính khối lượng túi nhỏ linh thổ trong tay một chút rồi ra quyết định ——

Cô sẽ đem toàn bộ linh thổ dùng để dưỡng hạt giống Bích Tinh thảo.

Linh thổ này rất ít, tuy xác suất thành công dưỡng ra Bích Tinh thảo tuy rằng rất thấp, nhưng tiền lời thì nhiều hơn so với Nhiên thảo rất nhiều, như vậy cô dưỡng cũng đỡ mệt hơn.

Sau khi đã có chủ ý, Mục Loan Loan liền không có do dự bắt đầu chuẩn bị dưỡng cây.

Để chuẩn bị gieo trồng thì phải có đất. Mục Loan Loan nghĩ nghĩ liền đi thay một bộ quần áo dơ, bung dù đi qua phòng bếp thiên điện. Cũng may mắn trong phòng bếp không chỉ có rất nhiều đồ làm bếp mà còn có rất nhiều thùng lớn, cô tìm cái bồn vừa vừa rồi cầm xẻng nhỏ bắt đầu tìm đất.

Trong cung điện này của Long tiên sinh, chỉ có mặt sau của Thiên điện là có đất.

Mấy chỗ khác được xây dựng khá tốt, dù là phòng trong Chính Điện hay Thiên Điện, cách thiết kế và bày trí đều không kém phần xa hoa lộng lẫy, nhưng số đồ vật tương đối có giá trị đã bị bọn hạ nhân lấy đi hết, hiện tại cái cung điện đã từng là nơi uy nghiêm tối cao này đã biến thành lãnh điện bị vứt bỏ.

Nhưng lòng vòng quanh chỗ này cũng không có đất, Mục Loan Loan tìm hồi lâu cuối cùng chỉ tìm được một mảnh đất nhỏ không bị đá phiến bao trùm ở phía sau Thiên Điện.

Nhưng nhìn chất đất ở đây liền biết là chẳng ra gì, chỉ là cô cũng không thể nào chọn lựa, bèn ngồi xuống chật vật đào một bồn đất rồi ôm cả bồn đi về phòng.

Sau khi xử lý đơn giản một chút xong, trước tiên Mục Loan Loan liền cầm một hạt giống Nhiên thảo, dựa theo ký ức dẫn một tia linh khí Mộc hệ từ đan điền chậm rãi chuyển vào trong hạt giống kia.

Hạt giống này như đói khát liền đem tia linh lực nhanh chóng cắn nuốt, nhưng bề ngoài lại nhìn như không có gì biến hóa. Mục Loan Loan thấy vậy liền đưa thêm một tia linh khí nữa vào, lần này mọi việc cũng diễn ra y như lúc nãy nhưng vẫn không có gì biến hóa, cô có chút nóng nảy, nghĩ thầm không khéo ngay cả một góc cây Nhiên thảo mình đều dưỡng không ra đi! Mục Loan Loan không thèm cẩn thận lấy từng tia linh khí nữa mà hào phóng tặng luôn một luồng linh khí đi vào.

Ngay lập tức hạt giống như có pháp thuật, ngay trước mắt cô phá vỏ mọc ra một chồi non, lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được tiếp tục mọc lên cao, nhanh chóng thành một cái cây vừa mập mập ngan ngắn...... cây Nhiên thảo con.

Mục Loan Loan nhìn chằm chằm vào cây Nhiên thảo con vấn vương chút linh khí, chỉ cao bằng một phần mười cây trưởng thành trong tay mình, lâm vào trầm tư.

Cái này...hình như cũng không khó lắm nhỉ?

Cô sờ sờ mấy cái rễ nhỏ của cây Nhiên thảo con vừa ló ra, vừa lòng đem cây con gieo vào trong bồn.

Mục Loan Loan cầm một cái khăn dơ lau bùn đất trong tay, trong lòng tràn đầy nhiệt tình tiếp tục đưa linh lực vào đánh thức hạt giống Nhiên thảo. Lần này cô khống chế một chút, chỉ đưa linh lực từ từ vào đủ để hạt giống Nhiên thảo nẩy mầm thành cây non liền ngừng lại, một hơi đã trồng được mười tám cây Nhiên thảo con, lúc này mới cảm thấy linh lực hao hết mới dừng lại.

Mục Loan Loan ngồi xổm đem cây Nhiên Thảo con cuối cùng gieo vào trong chậu, nhìn đống cây Nhiên Thảo non chiếm cứ hơn phân nửa cái bồn, tâm tình thực không tồi.

Ở trong mắt cô, tất cả những cây Nhiên Thảo con không chỉ đơn giản là Nhiên thảo con, mà từng cây cắm ở trong đất là từng đồng bạc.

Tông thúc nói mười hai cây Nhiên thảo có thể đổi một khối  linh thạch hạ phẩm, nói như vậy chỉ trong một buổi chiều, cô có thể kiếm lời được nửa khối linh thạch hạ phẩm!

Đây là sự kiện làm người phấn chấn đến cỡ nào! Từ sau khi xuyên qua tới nay, cô vẫn luôn chỉ biết tiêu tiền, chưa bao giờ kiếm được một đông tiền nào. Mục Loan Loan nhìn bồn cây Nhiên thảo con, đáy mắt đều bốc cháy lên ánh lửa.

Quả nhiên mặc kệ là ở thế giới hiện đại hay thế giới này, kiếm được tiền đều là một chuyện làm tâm tình con người thật sung sướng.

Hơn nữa, lúc nãy lo nghiêm túc dưỡng hạt nên không để ý, giờ cô mới thấy hình như mười tám hạt giống cô đều thức tỉnh được hết, không có một lần thất bại. Mục Loan Loan có chút choáng váng nghĩ, chẳng lẽ đây là bàn tay vàng của cô?

Vì thế Mục Loan Loan sung sướng, khoanh chân nghỉ ngơi trong chốc lát, cảm thấy linh khí trong đan điền khôi phục một ít, liền không biết lượng sức cầm một hạt giống Bích Tinh thảo nhất giai lên dưỡng thử.

Nhưng lần này, mãi cho đến khi cô kiệt lực, cái hạt giống đó cứ lù lù bất động y như cũ, không hề có chút xíu dấu hiệu nào muốn phá vỏ nảy mầm.

Mục Loan Loan đang tự tin tràn đầy: ".........."

Cô bèn thở dài nhận mệnh rồi thu dọn lại hạt giống kỹ càng, đem bồn cây Nhiên Thảo con đã vất vả dưỡng ra dọn tới một chỗ trống trải trong phòng, lại múc nước đem gối đầu của Long tiên sinh giặt sạch, chờ cô lui cui xong hết việc thì sắc trời cũng đã sắp đen.

Mưa càng rơi càng lớn, mây đen vần vũ, không có dấu hiệu muốn ngừng.

Mục Loan Loan ưu sầu nhìn chăn đệm cùng gối đầu vẫn đang ướt dầm dề, lại đưa mắt nhìn một bộ chăn đệm ấp áp mà Long tiên sinh đang rúc vào trên giường, suy nghĩ nửa ngày vẫn quyết định thôi đêm nay lại cố gắng chắp vá ngủ đỡ vậy, cô cũng không tin hôm nay trời đã mưa rồi, chẳng lẽ ngày mai còn mưa tiếp sao?

Chỉ ngủ đỡ hai buổi tối thôi, không có gì.

Vì thế buổi tối, sau khi Mục Loan Loan liều mạng dưỡng thêm hai hạt giống Nhiên Thảo nữa, liền mặc thêm một đống quần áo, gối thì dùng quần áo xếp lại để gối đầu, nghẹn khuất ngủ đỡ một đêm.

Nhưng đêm nay cô thật sự ngủ không ngon, vẫn luôn nằm mơ.

Cô nằm mơ không phải nhìn thấy cái trò chơi trên di động mà cô vẫn luôn mong nhớ, hay là từng khối linh thạch ám ảnh của chi tiêu hàng ngày, mà là mơ thấy Long tiên sinh giả xuất hiện lúc giữa trưa mà cô đã nhìn thấy.

Trong mộng, Long tiên sinh giả nhìn mới thấy có chút không giống với Long tiên sinh, khuôn mặt càng thêm rõ ràng, hắn nhìn cô giống như đang nói cái gì, cô liền hỏi Long tiên sinh trong mộng xem hắn tên gọi là gì, Long tiên sinh trong mộng  nhìn cô, sau đó nói, "Lạnh."

Mục Loan Loan sững sờ, lại hỏi lại một câu, nhưng Long tiên sinh  trong mộng đó lại hình như không kiên nhẫn, lạch cạch một chút, đột nhiên tiêu tán giống như Long tiên sinh giả.......

Trong mộng cô vẫn sững sờ cứ nhủ cái từ Long tiên sinh nói, "Lạnh, lạnh, lạnh......."

"Ừ, lanh thật." Mục Loan Loan đột nhiên mở mắt ra, tay chân đều bị lạnh đến hơi cứng lại.

Cô lắc lắc đầu, nỗ lực đem giấc mộng không đâu vào đâu lúc nãy quên đi, chống thân thể mỏi mệt, đưa ánh mắt tràn ngập chờ mong nhìn thoáng ra bên ngày.

Ngoài trời toàn một màu đen nhánh, nhưng vẫn có thể nghe rõ ràng tiếng mưa như trút nước từng đợt từng đợt đánh vào nóc nhà.

Tí tách tí tách, tất cả đều là tiếng mưa.

Mục Loan Loan có chút ủy khuất cuộn tròn thân mình lại, mặt hướng tới bên hướng của Long tiên sinh.

Trong phòng chỉ có một tia sáng vô cùng vô cùng mỏng manh, năng lực nhìn trong bóng đêm của Mục Loan Loan rất kém cỏi, chỉ có thể thấy bóng dáng mơ mơ hồ hồ của hắn.

Thật sự lạnh quá đi mất, muốn được đắp chăn quá......

Mục Loan Loan cầm lòng không đậu duỗi tay hướng phía Long tiên sinh sờ sờ, cô hiện tại thân thể cũng tầm khoảng hơn một mét sáu, cánh tay không dài, sờ s0ạng đã lâu cũng chưa sờ tới chăn, vì thế Mục Loan Loan lại dịch vào bên trong một chút, rốt cuộc đầu ngón tay cũng chạm vào chăn mềm mại.

Mục Loan Loan mon men đưa tay vào dò xét, trong nháy mắt cảm giác ấm áp từ đầu ngón tay truyền đến, Mục Loan Loan híp híp mắt,có chút muốn tự sa ngã. Dù sao hiện tại Long tiên sinh cũng đâu có ý thức gì, cô cũng xác nhận qua là hắn không có cái (cấm trẻ em dưới 18 tuổi ——), sẽ không có nguy hiểm gì, ngủ cùng một ổ chăn thì đã làm sao!

Mục Loan Loan cương quyết không thừa nhận bản thân mình đã bị lạnh đến váng đầu luôn rồi.

Kỳ thật dựa theo nhiệt độ không khí đêm qua thì cô cũng không đến nỗi bị lạnh quá đến mức tỉnh ngủ, nhưng mà hai ngày nay đột nhiên trời mưa suốt, nhiệt độ liệt hạ thấp, thế cho nên dù cô cũng mặc đủ quần áo như hôm qua nhưng đêm nay lại bị lạnh.

Mục Loan Loan một bên âm thầm dịch dịch theo hướng của Long tiên sinh, một bên tự an ủi chính mình dù sao cái chăn cưới này lúc cưới cũng là đăt mua cỡ lớn, hoàn toàn có thể ngủ hai người.

Mục Loan Loan hoàn toàn không ý thức được cô đã liều mạng tự tìm cho bản thân vô số lý do để cùng nhau ngủ với Long tiên sinh =_=!!

Chẳng qua, chuyện này thực ra lại có chút không giống như cô nghĩ.

Cô cho rằng Long tiên sinh là không có ý thức, nhưng mà không phải.

Long tiên sinh đối với biến đổi nhiệt độ là vô cùng mẫn cảm, hiệu quả của hai miếng nhân sâm kia cũng không tệ lắm, cho nên Long tiên sinh thật ra đã tỉnh lại khoảng nửa giờ trước khi Mục Loan Loan bị lạnh mà tỉnh lại. Chỉ là lúc sáng hắn tiêu hao quá nhiều thần thức nên cũng không rút ra tia thần thức dò xung quanh nữa mà chỉ vừa nghe tiếng hít thở an tĩnh của Mục Loan Loan, vừa áy náy trị liệu thương thế trong cơ thể.

Cho nên khi chăn bị động đến, tay Mục Loan Loan mang theo hơi lạnh vói vào trong chăn, Long tiên sinh lập tức liền cảm giác được, cơ bắp hắncơ hồ là trong nháy mắt liền căng chặt lại, nhờ phúc hai miếng nhân sâm mà hai ngón tay ở bàn tay phải của hắn đã có thể hoạt động trong phạm vị nhỏ.

Giờ phút này ngón áp út và ngón út của hắn đang thật khẩn trương moi moi đệm dưới thân, nghĩ đến chuyện có thể lát nữa sẽ xảy ra, hô hấp muốn ngừng lại.
Bình Luận (0)
Comment