Sau Khi Xuyên Sách Tui Bị Kẻ Thù Dấu Hiệu

Chương 73


Chử Minh đỏ nửa gương mặt từ trong nhà đi ra, một cái tát này khiến người ra tay cũng kinh ngạc, cha Chử cũng kịp thời bảo vệ hắn, để hắn thuận lợi ra ngoài.

Mẹ Chử từ mười năm từ sau khi Chử Tịch bị tai nạn qua đời thì thần kinh có chút thất thường, mười năm qua mặc dù khôi phục được một ít, nhưng chuyện có liên quan đến Chử Minh, bà vẫn sẽ không khống chế được cảm xúc.

Trong trạng thái này mẹ Chử không nói lý lẽ, cho nên Chử Minh trực tiếp rời đi.

Chử Tịch là báu vật trong lòng mẹ, cô là con gái, lại là Omega, sinh ra là phái yếu, cô nhận được nhiều tình thương của cha mẹ hơn, từ nhỏ Chử Minh đã được mẹ dạy, phải bảo vệ em gái, phải chăm sóc em gái.

Nhưng Chử Minh là Beta, hắn không có mạnh mẽ như Alpha, cũng không có mị lực bẩm sinh như Omega, hắn gần như chỉ là một người bình thường không có gì đặc biệt.

Chử Minh chân chính cảm nhận được sự thiên vị của mẹ là sau khi phân hóa.

Bà có lẽ không nghĩ tới, hai đứa con sinh đôi của mình, một đứa phân hóa thành Omega, nhưng một đứa lại phân hóa thành Beta.

Sau đó Chử Minh phát hiện mẹ đối với mình ngày càng lạnh lùng, bắt đầu chuyên tâm đào tạo Chử Tịch, cưng chiều cô như một cô công chúa.

Loại chuyện này không chỉ ở nhà, mà ở trường học cũng vậy.

Chử Tịch dáng dấp xinh đẹp, từ cấp hai đến cấp ba đều rất được hoan nghênh ở trong trường.

Sở dĩ với thành tích của Chử Tịch có thể học cùng trường với Chử Minh, đó là do Chử Minh dùng thành tích toàn thành phố nói điều kiện với trường học.

Chử Minh rất được xem trọng trong trường, cho nên hắn học tập chăm chỉ, hắn không nhận được sự ưu ái thiên vị của người khác, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân.

Hắn ở trong trường dốc lòng học tập, cũng chẳng quản Chử Tịch sinh hoạt ở trong trường thế nào, nhưng một số chuyện hắn muốn mặc kệ, vẫn sẽ có người muốn hắn đi quản.

Chử Minh không biết Chử Tịch làm sao lại chọc đến một Alpha lớp khác, cũng không biết từ lúc nào, trong lớp hắn bắt đầu thảo luận về em gái hắn, thậm chí còn nhờ hắn dắt mối.

Những tên Alpha vô học đó, ỷ vào nhà mình có quyền có thế, tìm đủ mọi cách bắt được Omega mình coi trọng, mặc dù Chử Minh tức giận với Chử Tịch vì qua lại với những Alpha đó, nhưng cũng không thể mặc kệ cô, quản nhiều, còn thêm cái danh muội khống.

Gặp được Giang Hàn Dật cũng là vì Chử Tịch, trong một kỳ nghỉ, trên đường đi về nhà hắn bị một Alpha ngăn lại trong một con hẻm nhỏ, tên Alpha đó khinh địch, bị hắn quật ngã trong con hẻm.

Lúc hắn ở trong hẻm rời đi, ở đầu hẻm đụng phải Giang Hàn Dật, thấy hắn không nói lời nào trực tiếp đạp về phía mình, lúc ấy Chử Minh còn tưởng mình xong đời rồi, theo bản năng nhắm mắt phòng bị, kết quả lại nghe "ầm" một tiếng ở phía sau truyền tới.


Alpha lúc trước hắn quật ngã không biết bò dậy từ lúc nào, bị đạp ngã xuống đất, trong tay còn cầm một con dao nhỏ sắc bén.

"! ! "
"Vẫn là lần đầu tôi thấy một Beta dám động thủ với Beta đó, xem ra cậu đối xử với em gái mình rất tốt nha.

" Người giúp hắn ở đầu hẻm, nói chuyện cực kỳ không đứng đắn.

Thời điểm đó Giang Hàn Dật giống như một tên thiếu niên bất lương, có một đôi mắt đa tình đào hoa, thần thái nói năng cà lơ phất phơ, ngay cả đồng phục học sinh cũng không mặc đàng hoàng.

Nếu anh biết "em gái", đoán chừng cũng vì Chử Tịch mà đến.

Tóm lại ấn tượng đầu tiên của Chử Minh về Giang Hàn Dật không tốt lắm, vội vàng nói cảm ơn rồi rời đi, đến hết kỳ nghỉ trở lại trường, hắn mới biết người cứu mình ở ngay lớp bên cạnh, ở trong trường còn rất nổi tiếng.

Mà đại thiếu gia nổi tiếng kia cũng không biết tại sao, sau khi gặp nhau trong con hẻm đó, lúc nào cũng đến lớp tìm hắn, còn dùng thảo luận đề tham khảo để ngụy trang.

Giang Hàn Dật học lực cũng không tệ, thảo luận đề tham khảo cũng có ích với Chử Minh, chỉ cần không đề cập đến Chử Tịch, Chử Minh rất tình nguyện trao đổi với anh.

Điều không tốt chính là, Giang Hàn Dật này ở trường quá nổi tiếng, chỉ cần là người có quan hệ với hắn sẽ trở thành tiêu điểm của toàn trường, rất nhiều người suy đoán có phải Giang Hàn Dật vừa ý Chử Tịch hay không, đến tìm Chử Minh để đi đường tắt.

Khoảng thời gian đó trong trường có rất nhiều lời đồn.

"Làm sao Giang Hàn Dật lại biết Chử Tịch nhỉ?"
"Sao lần này Chử Minh không đánh người đuổi đi? Xem ra lần trước chúng ta dùng phương pháp không đúng.

"
"Aiz, phương pháp học bá giao lưu này, không học được, không học theo được.

"
"Nhưng sao tui lại thấy người Giang Hàn Dật coi trọng là Chử Minh vậy? Dù sao hai người họ cũng học tốt như nhau, có chung đề tài đó.

"
"Tui cảm thấy Giang Hàn Dật thông qua Chử Minh thì biết Chử Tịch, Chử Minh nhất định ở giữa giật dây! ! Aaaaaa nếu tui có người anh trai như vậy thì tốt rồi, thần trợ công đó!"
"! ! "
Chử Minh cảm thấy tâm tình sa sút với mấy lời bàn tán này, hắn không có trợ công gì cả, cũng không muốn trợ công.


Có lẽ cuộc sống của hắn là vậy, ở trong mắt người khác, hắn giống như đang sống vì em gái, bất kể hắn có cố gắng thế nào, thành tích học tập tốt ra sao, người khác cũng chỉ nhìn ra được một ánh hào quang của hắn, là ánh hào quang Chử Tịch trên người.

Không chỉ người khác cảm thấy vậy, chính hắn cũng cảm thấy như thế.

Thay đổi suy nghĩ hắn là khi Giang Hàn Dật gặp mặt Chử Tịch lần đầu tiên.

Từ sau khi hắn và Giang Hàn Dật dần dần quen biết, những người học ở lớp cá biệt cũng không còn lên lầu tìm hắn, thậm chí lần đầu tiên đứa em gái đã mâu thuẫn với hắn vì cái gọi là "bạn bè" cũng đến trước cửa lớp tìm hắn, chỉ một chuyện cỏn con là mẹ kêu về sớm một chút, mà nói xong chuyện này, ánh mắt của cô liền rơi xuống trên người Giang Hàn Dật đang thảo luận đề tài với mình.

Trong ánh mắt em gái không che giấu được sự e lệ khiến Chử Minh cau mày, hắn vô thức nhìn Giang Hàn Dật.

Hắn biết "cửa sổ giấy" của hai người sẽ bị phá, Giang Hàn Dật có lẽ đã đạt được mục đích mà mình muốn, anh để Chử Tịch chủ động đến tìm anh.

Hắn cho rằng Giang Hàn Dật sẽ lên tiếng chào hỏi Chử Tịch, nhưng mà lúc quay đầu lại, người nọ cắm đầu vào bàn học, làm đề vật lý bọn họ vừa mới thảo luận khi nảy.

Chử Tịch ở cạnh Alpha vẫn luôn bị động, cô cũng không chủ động chào hỏi, nhưng cô không cam lòng rời đi như vậy, thế là cô điên cuồng ám chỉ ánh mắt với anh trai.

Chử Minh hiểu được ý tứ của cô, nhưng hắn không biết khoảnh khắc ấy mình là nghĩ thế nào, chỉ là không muốn Giang Hàn Dật và Chử Tịch quen biết nhau, cho nên hắn tránh ánh mắt ám chỉ của Chử Tịch, nói: "Anh biết rồi, còn chuyện gì không?"
"! ! "
Trước mặt nhiều người như vậy, Chử Tịch tất nhiên không thể nào nói ra mục đích của mình, cô oán giận nhìn Chử Minh một cái, lắc đầu rời đi.

Mặt Chử Minh không cảm xúc trở lại chỗ ngồi, đề đã được Giang Hàn Dật giải xong, anh nhìn cửa phòng học không người hỏi: "Người vừa nãy là em gái cậu hả?"
Chử Minh không cảm xúc gật đầu một cái.

Giang Hàn Dật nói: "Nhìn giống cậu thật.

"
"! ! "
Hắn nhẹ nhàng cảm khái một câu như vậy, Chử Minh lại ngơ ngác một lúc, "Trước đây cậu chưa từng gặp em ấy sao?"
Giang Hàn Dật lắc đầu: "Chưa từng gặp, có điều là có nghe nói đến, vẫn luôn nghe người ta nói hạng nhất khối mình là tên muội khống, nên tôi rất tò mò.

"
Có điều bây giờ anh nhìn ra, muội khống của hắn cũng không nghiêm trọng lắm.


"! ! "
Chử Minh đột nhiên trầm mặc, Giang Hàn Dật cũng không có hứng thú nói về em gái hắn, lấy đề đã giải xong đưa cho hắn, đứng lên nói: "Được rồi, tôi về lớp đây, giải lao tôi qua tìm cậu tiếp.

"
Chử Minh: "! ! "
Từ lúc đó, hắn nhận ra được mình vẫn luôn hiểu lầm gì đó với Giang Hàn Dật.

Sau thời gian ở chung, Chử Minh dần dần phát hiện, Giang Hàn Dật và những Alpha theo đuổi Chử Tịch thật ra không giống nhau, anh không có ý gì với Chử Tịch, mặc dù hắn nhìn hắn nói năng tùy tiện thích trêu chọc người khác, nhưng chưa bao giờ có hành động không đúng với Omega.

Giang Hàn Dật trong lúc hai người họ nói chuyện, trước nay không nhắc đến tên Chử Tịch.

Giang Hàn Dật trong lúc Chử Tịch đến tìm mình, trước nay không lén lút bàn tán như những người khác.

Dù là trước mắt chỉ có hai người hắn và Chử Tịch, ánh mắt Giang Hàn Dật cũng chỉ dừng lại trên người mình mà không phải Chử Tịch.

Chỉ có ở trước mặt Giang Hàn Dật, Chử Minh mới là Chử Minh, mà không phải là anh trai Chử Tịch.

Yêu một người thật ra chỉ là một chuyện đơn giản như thế.

Chử Minh thích Giang Hàn Dật, nhưng hắn không tỏ tình với Giang Hàn Dật, hắn càng hiểu bối cảnh gia đình của Giang Hàn Dật, hắn càng biết giữa mình và Giang Hàn Dật không có khả năng.

Nếu như hắn là một Omega, hắn có thể dựa vào cố gắng, để Giang Hàn Dật thích mình, nhưng hắn chỉ là một Beta, năng lực sinh sản thấp, lại còn là nam sinh giống Giang Hàn Dật.

Gia đình Giang Hàn Dật nhất định muốn anh kết hôn với một Omega ưu tú, sinh ra một người thừa kế ưu tú.

Chử Minh không có ý định nói ra đoạn tình cảm này với Giang Hàn Dật.

Hắn chỉ muốn học xong cấp ba, vào được trường đại học tốt, làm chuyện mình thích, duy trì mối quan hệ bạn bè với Giang Hàn Dật, dùng một thân phận thích hợp đứng bên cạnh anh.

Thế nhưng ngày thi xong đại học, lúc Giang Hàn Dật tỏ tình với hắn, hắn do dự.

Hắn không nghĩ Giang Hàn Dật vậy mà lại có tâm tư giống như mình, điều này cho hắn một tia sáng rạng rỡ vào tình cảm u tối không thấy ánh sáng của hắn, hắn không xác định tình cảm của Giang Hàn Dật có phải nhất thời hay không, không biết có phải anh đang hiểu lầm tình cảm của mình hay không, nhưng hắn không từ chối, bởi vì hắn xác định tình cảm của mình.

Cho dù đoạn tình cảm này không đi đến hồi kết, hắn cũng không muốn từ lúc bắt đầu đã khiến mình hối hận.

Bọn họ xác định quan hệ người yêu, sau khi thi vào trường đại học, bọn họ cùng đi du lịch, ở khách sạn với nhau.

Khoảng thời gian đó hắn chìm đắm trong niềm vui vì được Giang Hàn Dật tỏ tình, hoàn toàn không chú ý sự đến biến hóa của những người khác.


Hắn nên sớm chú ý.

Lúc Chử Tịch hỏi thăm địa điểm du lịch của bọn họ, lúc Chử Tịch lén xem điện thoại của hắn.

Có lẽ là sớm hơn, lúc Chử Tịch lấy lý do đi tìm hắn lần này đến lần khác để tìm Giang Hàn Dật, thời điểm cô không ngừng hỏi thăm sở thích của Giang Hàn Dật, thậm chí là lúc Chử Tịch lộ ra địch ý với hắn.

Hắn nên ý thức được Chử Tịch ngấp nghé Giang Hàn Dật.

Biết Chử Tịch đi theo bọn họ đến địa điểm du lịch, lại nghe nói cô đến đưa đồ, cho nên Chử Minh không suy nghĩ nhiều, sau khi nhận điện thoại rời khỏi khách sạn, hắn và Chử Tịch hẹn ở nhà ga.

Nhưng hắn không chờ được người đến.

Hắn đợi được điện thoại của Giang Hàn Dật.

Hơi thở Giang Hàn Dật khó khăn, giọng nói khàn khàn, anh tự giam mình trong nhà vệ sinh khách sạn, bảo mình đem thuốc ức chế đến cho anh.

Chử Minh mua thuốc ức chế vội vã chạy về khách sạn, vừa mới vào nhà vệ sinh, tin tức tố Alpha áp chế khiến hắn cảm thấy run rẩy, nhưng hắn không phải Omega, có thể miễn cưỡng chịu được, hắn bị Giang Hàn Dật đè lên tường hôn, nhân lúc Giang Hàn Dật nổi điên ôm lấy hắn, tay hắn vòng qua sau lưng anh tiêm thuốc ức chế.

Chờ đến khi Giang Hàn Dật bình tĩnh trở lại, Chử Minh mới hiểu ra được nguyên nhân ngọn ngành.

Hóa ra Chử Tịch không đem thứ gì đến cho hắn, cô gọi điện thoại là để mình ra nhà ga, chỉ là đẩy mình ra thực hiện kế hoạch của cô.

Cô lén xem điện thoại thấy được thông tin khách sạn, cô thừa dịp Chử Minh rời khỏi khách sạn, đi đến phòng bọn họ đã đặt tìm Giang Hàn Dật, cô định dùng tin tức tố dụ dỗ Giang Hàn Dật phát sinh quan hệ!
Chử Minh lúc ấy tức điên lên.

Nhưng lúc hắn gọi điện chất vấn Chử Tịch, Chử Tịch lại khóc lóc hỏi ngược lại hắn: "Anh, sao anh ấy lại không thích em chứ? Em có chỗ nào thua kém anh đâu?"
"! ! "
Ở trong lòng Chử Tịch, cô thích hợp với Giang Hàn Dật hơn Chử Minh, từ nhỏ đến lớn cô đều có cảm giác ưu việt trước mặt Chử Minh, bởi vì cô là Omega, cho nên bất kể người thân hay bạn bè, đều thích cô hơn.

Từ nhỏ đến lớn, cái gì Chử Minh cũng có thể nhường cho cô.

Cô vẫn luôn cảm thấy, nếu Giang Hàn Dật có thể thích Chử Minh, thì chắc chắn sẽ có thể thích cô, bởi vì họ là sinh đôi, cô có dáng dấp giống Chử Minh y như đúc, cô có thể hấp dẫn một Alpha hơn Chử Minh!
Nhưng thực tế lại cho cô một bạt tai, Giang Hàn Dật rõ ràng bị tin tức tố của cô ảnh hưởng, nhưng vẫn đẩy cô ra trốn vào phòng khách sạn.

Chử Minh không nhớ ngày đó mình đã nói những gì trong điện thoại, nhưng hắn phát tiết rất lâu, nói rất nhiều lời khó nghe, hắn giống như đem tâm tình đè nén mười mấy năm tất cả xả hết ra ngoài, hắn nhớ lúc ấy Chử Tịch bị hắn nói á khẩu không trả lời được.

Điện thoại cắt đứt lúc nào hắn cũng không biết, chờ một hắn nhận lại điện thoại của Chử Tịch một lần nữa, người đã không còn.

.

Bình Luận (0)
Comment