Sau Khi Xuyên Thành Mèo Tôi Nổi Tiếng Nhờ Huyền Học

Chương 20


Nó cũng không có thì giờ đi nhặt, vội vàng quỳ xuống: “Diêm… Diêm Vương.”Chuỗi dài linh hồn đằng sau theo bản năng rúc vào với nhau, tạo thành một cục ma run rẩy vì sợ hãi.Người đàn ông chắp tay đứng cách đó không xa nhìn theo hướng quỷ sai vừa bỏ chạy, cất giọng từ tốn: “Vừa gặp cái gì mà trông gấp gáp sợ hãi thế?”Sau khi nghe quỷ sai kể lại, người đàn ông đang cau chặt mày bỗng nở nụ cười.

Anh ta không nói gì phi thẳng về phía quỷ sai vừa bỏ chạy, nhưng khi đến nơi Sở Phi Niên và Úc Tinh Hà đã sớm rời đi.Người đàn ông thở dài, lẩm bẩm: “Xem ra chỉ có thể đợi lần sau sắp xếp thời gian quay lại đây.”Thân là Diêm Vương điện thứ nhất, công việc trong tay anh ta vốn không ít, lần này vì đột nhiên cảm ứng được hơi thở của Sở Phi Niên nên mới quăng việc đang làm dở, gấp rút chạy đến đây, kết quả vẫn chậm một bước.

Nếu anh ta còn tiếp tục lãng phí thời gian ở đây thì không biết việc trên bàn chất thêm bao nhiêu đống nữa.Muốn tiếp tục tìm kiếm là chuyện không thể.Sau khi Úc Tinh Hà quay về cơ thể chó Golden lập tức chìm vào giấc ngủ, khi tỉnh dậy đã là tối ngày hôm sau.“Tỉnh rồi à?” Sở Phi Niên đang nằm trên ghế sô pha xem TV liếc mắt nhìn anh rồi giơ chân chỉ vào bên cạnh, nói: “Cơm tối của cậu này.”TV đang chiếu tin về một vụ án mưu sát ngay trong thành phố.


Vụ án xảy ra vào nửa năm trước, nạn nhân chết do lăn từ trên cầu thang xuống, trước đó được kết luận là tai nạn ngoài ý muốn, mãi cho đến sáng sớm nay một người bạn của nạn nhân mang chứng cứ đến báo án thì hung thủ mới bị bắt.Úc Tinh Hà ngẩng đầu nhìn TV, đến khi chuyển sang tin khác mới quay sang hỏi Sở Phi Niên: “Ai là hung thủ?”Nạn nhân trong vụ án kia chính là Chu Tử Yến, còn hung thủ vì bị làm mờ nên Úc Tinh Hà chỉ có thể miễn cưỡng nhận ra đối phương không phải Nguyên Dật.“Bạn trai của Triệu Vân.” Sở Phi Niên đẩy máy tính bảng đến trước mặt anh.Lúc này Úc Tinh Hà mới phát hiện bọn họ đã không còn ở nhà Đường Thước.

Trong lúc anh ngủ, Sở Phi Niên đã bảo Đường Thước đưa họ đến căn nhà đã chuẩn bị trước, cùng tầng nhưng khác tòa với ông cụ Đường.Cơm trưa và tối đều do ông cụ Đường tự chuẩn bị rồi mang tới cho họ, nhưng lúc đó Úc Tinh Hà còn nằm ngáy khò khò.Thông tin trong máy tính bảng chi tiết hơn bản tin trên TV rất nhiều.

Sáng nay vụ án này đã được một người làm trong ngành truyền thông đăng lên Weibo, còn không quên bỏ thêm một câu nạn nhân là biên kịch của bộ phim nào đó đang hot, cho nên đến giữa trưa, tất cả những thứ nên đào và không nên đào đều bị dân mạng moi ra.Úc Tinh Hà xem xong cũng nắm được đại khái.Triệu Vân có một người bạn trai, họ ở chung với nhau từ thời đại học, và Chu Tử Yến - nhân chứng cho cuộc tình này - thực ra không thích bạn trai của Triệu Vân.Vết thương ở gót chân Chu Tử Yến do người này mà ra.

Lúc học đại học ba người cùng tham gia một hoạt động ngoài trời, khi đó xảy ra chuyện bất trắc, Chu Tử Yến bị bạn trai của Triệu Vân kéo làm đệm lưng nên chân bị thương, còn đè lên đúng vết thương cũ.

Ngày thường đi đường sẽ không nhìn ra vấn đề, nhưng cô ấy không thể chạy, cũng không thể đi xa, thậm chí gót chân còn bị đau khi trời trở lạnh.Lúc đó Triệu Vân cũng không chia tay với bạn trai, chỉ liên tục xin lỗi Chu Tử Yến thay anh ta, luôn ở bên chăm sóc Chu Tử Yến cho đến khi cô ấy xuất viện.

Bởi vì là bạn của Triệu Vân nên Chu Tử Yến cũng không tiện nói thêm gì.Ai ngờ Triệu Vân cứ như bị đối phương yểm bùa, dù bị mắng, bị đánh, thậm chí anh ta còn ra ngoài *chăn rau, Triệu Vân vẫn không muốn chia tay, khăng khăng một mực là đối phương bóc bánh trả tiền*.*Chú thích: Chăn rau là hành vi tán tỉnh nhiều phụ nữ để lợi dụng tình cảm và tiền bạc, bóc bánh trả tiền là mối quan hệ có qua có lại giữa người mua và bán dâm.Có lẽ Triệu Vân biết Chu Tử Yến không thích người bạn trai kia của cô ấy nên có một đoạn thời gian rất dài không nhắc đến anh ta trước mặt Chu Tử Yến, đến mức Chu Tử Yến từng cho là cô ấy chia tay với đối phương rồi.Mãi cho đến khi Chu Tử Yến mời Nguyên Dật làm xong di chúc mới phát hiện Triệu Vân đang tìm người bán cửa hàng thú cưng sau lưng cô ấy.Chu Tử Yến tìm Triệu Vân hỏi, lúc đầu Triệu Vân còn không muốn nói, nhưng sau bị cô ấy hỏi đến cùng thì mới kể tình hình thực tế.


Từ khi tốt nghiệp đến giờ, người đàn ông kia luôn ăn bám Triệu Vân, còn lấy tiền của cô ấy ra ngoài nuôi người phụ nữ khác, thậm chí ôm một khoản nợ không nhỏ.Bởi vì không trả nổi tiền nợ nên Triệu Vân chỉ có thể chọn biện pháp bán cửa hàng thú cưng của cô ấy.“Mấy lần trước cậu mượn tiền tớ cũng để trả nợ cho anh ta hả?” Chu Tử Yến hỏi.Triệu Vân nói: “Anh ấy nói chỉ cần trả xong số tiến kia sẽ đi tìm việc rồi kết hôn với tớ, sau này sẽ sống cuộc sống yên bình cùng tớ.

Tiểu Yến, đây là lần cuối, tớ hứa, anh ấy đã cam đoan với tớ rồi.”Cô ấy khóc rất thảm thiết, nhưng Chu Yến Tử đã không có chút đau lòng nào nữa, chỉ có cảm giác bất lực: “A Vân, tớ hỏi cậu lần cuối, nếu bây giờ tớ muốn cậu chấm dứt hoàn toàn với anh ta thì cậu có dứt không?”Thậm chí Chu Tử Yến còn nói cả chuyện viết di chúc với cô ấy.Nếu Triệu Vân không dứt, Chu Tử Yến và cô ấy sẽ cắt đứt quan hệ.Kết quả, sau lần gặp Triệu Vân này Chu Tử Yến đã đi tìm Nguyên Dật sửa lại di chúc.

Điều cô ấy không ngờ tới là bạn trai Triệu Vân đã biết về di chúc và để mắt tới căn nhà Chu Tử Yến từng nói sẽ để lại cho Triệu Vân.

Nhưng anh ta không biết cô ấy đã sửa lại di chúc, cứ đinh ninh là Chu Tử Yến chết thì nhà nhất định sẽ thuộc về Triệu Vân.Mà đồ của Triệu Vân có khác gì đồ của anh ta cơ chứ?Chó trong cầu thang bộ là do người đàn ông kia cố ý thả, muốn dụ Chu Tử Yến ra xem tình hình.


Trên chân Chu Tử Yến còn vết thương cũ, lúc đó thời tiết lạnh, vừa hay tái phát, thường ngày Triệu Vân sẽ ở cạnh xoa bóp cho cô ấy nên có thể đi xem hộ.

Nhưng khi đó hai người đã cắt đứt quan hệ một thời gian.Tuy nhiên chân đau cũng không phải lý do khiến Chu Tử Yến ngã cầu thang.

Hung thủ thực sự là bạn trai Triệu Vân trốn sau cửa lối đi an toàn, khi thấy Chu Tử Yến đến đầu cầu thang, anh ta đã đẩy cô ấy xuống từ phía sau.“Tại sao Chu Tử Yến lại quên những chuyện này?” Úc Tinh Hà nhớ lại khi đến nhà Nguyên Dật, Chu Tử Yến còn quên cả chuyện Triệu Vân có bạn trai..

Bình Luận (0)
Comment