Sau Khi Xuyên Thành Minh Tinh Pháo Hôi Tôi Bạo Hồng

Chương 150

Editor: Fei

 

Cuối tháng Chín tại Iceland, ánh hoàng hôn say đắm lòng người bao phủ bầu trời.

 

Bên bờ biển của bán đảo, một nhà thờ kiên cố đứng đó, xa xa là mặt biển mờ ảo hòa với sắc xanh.

 

Quý Vân Khải bước xuống từ chiếc xe đưa đón chuyên dụng, nhìn nhà thờ Saint Yael với phong cách Bắc Âu tối giản, cảm thán: "Sao Kỷ Li lại chọn chỗ này để tổ chức đám cưới nhỉ? Trông đơn giản quá."

 

"Công tử nhà giàu như cậu cứ phải lồng lộn lên thì mới chịu đúng không?" Nguyên Dĩ Phi cười phản bác, "Anh thấy thế này rất đẹp, giản dị, không phô trương, hợp với tính cách của Kỷ Li và Tần Nhạc."

 

Kỳ Hành đi cùng bọn họ gật đầu phụ họa, mắt chẳng buồn chớp:"Vâng, anh nói đúng."

 

"Thôi đi." Quý Vân Khải đá văng bát thức ăn cho chó, "Từ nãy tới giờ mắt cậu cứ dính vào Nguyên Bảo, có thèm nhìn cái nhà thờ này lần nào đâu?"

 

Kỳ Hành đã quen với tính Quý Vân Khải, thản nhiên nắm tay Nguyên Dĩ Phi ngay trước mặt cậu: "Anh à, mình vào trong nhé? Ngoài này gió lạnh quá em sợ anh cảm lạnh."

 

Nguyên Dĩ Phi cong môi cười, đồng ý.

 

Hai người họ bên nhau gần hai năm, tuy trải qua không ít trắc trở nhưng may mà cuối cùng họ vẫn kiên trì bước tiếp.

 

Quý Vân Khải ăn cơm chó đến phát ngán, chép miệng bất lực.

 

Nguyên Dĩ Phi sực nhớ ra, dặn cậu: "Hôm nay là lễ cưới của Kỷ Li và Tần Nhạc, tốt nhất cậu nên uống ít thôi kẻo say rồi lại quậy phá."

 

"Anh còn dám nói em? Tửu lượng của anh cũng có ra gì đâu." Ngoài miệng Quý Vân Khải vẫn cố cãi.

 

"Tửu lượng anh kém." Nguyên Dĩ Phi giơ cao bàn tay đang đan chặt với Kỳ Hành, ánh mắt ẩn chứa vài phần khiêu khích, "Nhưng anh có bạn trai, anh không sợ."

 

"..."

 

Tổn thương thì nhỏ nhưng nhưng độ nhục lại cao.

 

Quý Vân Khải tặng cho họ một ngón giữa rồi quay lưng bước vào nhà thờ.

 

Nguyên Dĩ Phi và Kỳ Hành nhìn nhau, ăn ý đi theo sau.

 

...

 

Kỷ Li và Tần Nhạc không thích phô trương nên lễ cưới lần này được tổ chức vô cùng giản dị.

 

Khách mời gộp lại cũng chưa đến ba mươi người, đều là bạn bè thân thiết và vài vị đạo diễn quen thuộc.

 

Trong nhà thờ, khách khứa đến khá đông.

 

Trịnh An Hành, Vương Chướng và mấy đạo diễn đứng chung một chỗ, trò chuyện rôm rả.

 

"Tính ra tôi cũng coi như nửa ông mai đấy. Nếu năm đó tôi không chọn Kỷ Li đóng vai Tống Chiêu, họ cũng đâu biết nhau nhanh như vậy." Trịnh An Hành lên tiếng.

 

Nghe vậy, Vương Chướng hất cằm, "Thế mối tình này cũng có công lao của tôi."

 

"Là sao?"

 

"Hồi Kỷ Li còn ở Mộng Tưởng, tôi từng đưa video đánh giá năng lực của thằng bé cho Tần Nhạc xem."

 

Diêu Xuyên xen vào, "Chứng tỏ bộ phim Đại Tông Thiếu Niên Mưu của tôi mới là đại công thần."

 

"Thôi thôi, mọi người đừng nhận vai nguyệt lão nữa. Tôi thấy phải cảm ơn bộ phim của đạo diễn Cameron mới đúng." Biên kịch Phương Chi Hành bật cười cắt lời.

 

Mấy vị đạo diễn trò chuyện sôi nổi, nhóm diễn viên trẻ bên cạnh cũng tụm lại thành một vòng.

 

"Ơ, cha mẹ hai bên đều không đến hả?" Phong Trình đảo mắt nhìn quanh, thấp giọng hỏi.

 

Cậu chàng không rõ tình hình gia đình của cả hai, chỉ nghĩ lễ cưới đương nhiên phải có phụ huynh góp mặt.

 

Nguyên Dĩ Phi cầm ly rượu vang lắc lắc, tiện giải thích thay Kỷ Li: "Theo ý Kỷ Li, hôn lễ lần này chỉ mời bạn bè trong giới. Sau mới tổ chức tiệc gia đình có mặt cha mẹ hai bên."

 

Thực ra anh từng nghe Kỷ Li kể lý do thật sự trong nhóm chat.

 

Ông nội Tần Nhạc là cụ Tần tính tình cổ hủ nghiêm khắc, không chấp nhận việc cháu trai có bạn đời đồng giới, càng khỏi nói đến chuyện kết hôn. Thêm nữa, ông cụ cho rằng nghề diễn viên của Tần Nhạc là cái nghề không đàng hoàng, thái độ lạnh nhạt, tỏ vẻ không thích hắn. Khi tin Tần Nhạc và Kỷ Li yêu nhau rộ lên, ông cụ tức tới mức muốn gạch tên Tần Nhạc khỏi gia phả. Trong tình cảnh như vậy mà mời ông cụ tới dự đám cưới, há chẳng phải đang tự tay châm ngòi cho quả bom sao?

 

Cuối cùng, chính mẹ Tần Nhạc đề nghị để hai người họ tự quyết định chuyện đời mình, sau này từ từ tìm cách thuyết phục ông nội và cha Tần cũng chưa muộn.

 

Dù không có bậc trưởng bối tham dự nhưng mẹ và anh trai Tần Nhạc vẫn gửi lời chúc phúc và quà mừng.

 

Kỷ Li và Tần Nhạc thật sự khao khát được ở bên nhau trọn đời. Họ đủ mạnh mẽ để không cần bận tâm tới áp lực bên ngoài.

 

Bởi lẽ, quãng đời còn lại do chính họ cùng nhau vượt qua.

 

...

 

Lễ cưới được cử hành đúng giờ.

 

Mục sư trong bộ áo choàng trắng vừa bước ra, toàn thể khách mời lập tức vỗ tay chào đón.

 

"Cảm ơn mọi người đã đến dự lễ cưới của ngài Tần Nhạc và ngài Kỷ Li. Chúng ta hãy cùng cầu nguyện, mong Thượng Đế ban phúc cho cặp đôi ngày hôm nay."

 

Sau lời mở đầu ngắn gọn, Tần Nhạc và Kỷ Li cùng nhau bước vào lễ đường.

 

Hai người không chia nhau mặc hai bộ vest trắng đen truyền thống mà chọn vest đen được thiết kế riêng từ cùng một nhà tạo mẫu.

 

Trang phục may đo cẩn thận nhằm tôn vóc dáng của họ, hai đóa nguyệt quý gắn kim cương đỏ hiếm thấy làm thành hoa cài ngực lại trông càng đặc biệt hơn.

 

Nguyên Dĩ Phi rất rành về văn hóa fandom, vừa thấy liền bật cười: "Đúng là chồng chồng Nguyệt Quý danh xứng với thực rồi."

 

Nguyệt Quý - Nhạc Li, tình yêu vĩnh hằng nồng nhiệt.

 

Chỉ có thể nói họ sinh ra để dành cho nhau, ngay cả tên họ lẫn tên hoa cũng trùng hợp đến vậy(*)

 

(*月季 Nguyệt Quý đọc là yuèjì, 栎纪 Nhạc Li đọc là yuèjỉ, đồng âm)

 

Kỷ Li và Tần Nhạc không coi trọng hình thức, mọi thứ trong nghi lễ đám cưới đều giản lược nhưng không thể thiếu phần tuyên thệ.

 

—— Cảm ơn cuộc gặp gỡ giữa biển người mênh mông đã giúp anh tìm thấy nơi tâm hồn mình thuộc về.

 

—— Cảm ơn anh vì đã tôn trọng lựa chọn của em và bước vào cuộc đời em.

 

—— Dù nghèo khó hay giàu sang, bệnh tật hay khỏe mạnh, tuổi già hay tuổi trẻ, em sẽ mãi là tình yêu duy nhất của đời anh.

 

Khi cả hai cùng nói "Anh/Em đồng ý" xong, lập tức bị nhấn chìm trong những lời chúc phúc.

 

Kỷ Li đó giờ vốn điềm tĩnh nhưng ngay tại khoảnh khắc trao nhẫn, y bỗng thấy sống mũi cay cay, suýt nữa rơi lệ.

 

Quanh đi quẩn lại, cuối cùng trái tim y đã neo đậu nơi Tần Nhạc.

 

Tần Nhạc v**t v* khóe mắt đỏ hoe của y, thì thầm: "Kỷ Li, cả đời này anh sẽ luôn nắm chặt tay em."

 

"Vâng, em cũng vậy."

 

Tiếng nâng ly chúc mừng của Quý Vân Khải vang lên, xoa dịu phần nào cảm xúc nghẹn ngào của cặp đôi mới cưới.

 

Kỷ Li nheo mắt nhìn cậu, nửa tin nửa ngờ nói: "Cậu không định chơi thêm chút nữa à? Giữ ly này để uống sau cùng ấy. Đêm nay cậu mà say thì chẳng có ai lo cho đâu."

 

"..."

 

Liên tiếp bị chặn lời, Quý Vân Khải lủi thủi rời khỏi đám đông, lập tức gửi một tin wechat cho anh trai mình.

 

"Anh cả! Lần này từ Iceland về em phải học uống rượu!"

 

Tin nhắn được trả lời rất nhanh: "Không được, trẻ con đừng đụng vào rượu."

 

Trẻ con?

 

Em đã lớn rồi đấy!

 

Quý Vân Khải tức nghẹn, gửi sticker [cá nóc phồng má.jpg].

 

Tuy mạnh miệng nhưng trong lòng rất chột dạ.

 

Cuối cùng, Quý Vân Khải vẫn không tình nguyện cầm ly nước ép trái cây, ngửa đầu uống một ngụm.

 

...

 

Kỷ Li và Tần Nhạc với tư cách là nhân vật chính của hôm nay hoàn toàn bị mọi người vây quanh.

 

Úc Phú Nhã nhìn hai người sáng sủa đẹp trai kia, quay mặt đi lau nước mắt, trong lòng ngập tràn nỗi niềm không nỡ gả con trai đi.

 

Cuối cùng, con sói đuôi to Tần Nhạc vẫn tha mất cừu non của cô về ổ của rồi.

 

Ngoài cảm giác luyến tiếc, Úc Phú Nhã cũng thấy cảm động. Dù cô đã nhìn thấu tình yêu, từng bị một gã đàn ông tồi tệ làm tổn thương nhưng thâm tâm vẫn ngưỡng mộ tình cảm giữa Kỷ Li và Tần Nhạc.

 

"Phú Nhã." Đào Danh Dương đi đến bên cạnh, đưa cho cô tờ khăn giấy.

 

Úc Phú Nhã ngẩn người, khẽ bật cười.

 

Đào Danh Dương hỏi: "Sao thế?"

 

Cô nhận khăn giấy, cảm khái: "Chúng ta quen nhau đã hai mươi năm, đến giờ ai cũng vẫn độc thân."

 

"Hay chúng ta thử quay lại, sống tạm bợ với nhau nhé?" Đào Danh Dương nhân cơ hội đề nghị.

 

Gương mặt phóng khoáng của vị hoa hoa công tử lúc này lại thoáng hiện chút căng thẳng.

 

Chẳng bao lâu sau liền bị Úc Phú Nhã lườm nguýt: "Trời còn chưa tối mà anh đã say rồi à?"

 

Đào Danh Dương sớm đoán được câu trả lời, mỉm cười che giấu sự thất vọng, tiện tay cầm hai ly rượu vang "Đi thôi, đến chúc mừng họ nào."

 

"Ừ."

 

......

 

Sau khi hoàn tất mọi nghi thức trong lễ cưới, hai người bèn trở về căn phòng tân hôn tạm thời ở Iceland.

 

Chủ của căn gác xép khi quay Long Island Iced Tea năm xưa khi nghe lý do thuê bèn vui vẻ đồng ý.

 

Trước đám cưới, Tần Nhạc bèn cho người sửa sang lại, tuy vẫn là nhà gỗ nhưng hệ thống sưởi và điều kiện bên trong đã tốt hơn rất nhiều.

 

Vì muốn chắn rượu thay Kỷ Li, Tần Nhạc bị Diêu Xuyên cùng mấy người hợp sức ép uống không ít, hắn vốn có tửu lượng cao nhưng vẫn ngà ngà say.

 

Vừa bước vào phòng, hắn liền ôm Kỷ Li không buông như thể sợ đánh mất báu vật, vòng tay siết rất chặt.

 

Hơi thở Kỷ Li nóng ran, chưa kịp mở lời bỗng cảm nhận vai áo sơ mi của mình ươn ướt.

 

Y ngạc nhiên nói: "Sao thế anh?"

 

"Kỷ Li, cảm ơn em." Tần Nhạc lui ra, trong đôi mắt sâu thẳm lấp lánh ánh nước.

 

Dương như đang mượn rượu để khóc.

 

"Cảm ơn gì chứ?"

 

"Cảm ơn em vì đã đồng ý trở thành bạn đời của anh." Khi nói câu đó, giọng hắn còn hơi nghẹn ngào.

 

Năm năm trước, lần đầu tiên hắn xem video đánh giá của Kỷ Li, lần đầu gặp nhau tại phim trường, lần đầu đóng chung dưới ống kính...

 

Từng bước đi đến hôm nay, chỉ có Tần Nhạc mới hiểu rõ tình cảm của hắn sâu đậm đến thế nào.

 

Hắn ôm Kỷ Li thật chặt, vô cùng lưu luyến hơi ấm của người thương, giọng mang theo niềm kiêu hãnh không che giấu: "Cuối cùng bé Li cũng trở thành bạn đời hợp pháp của anh rồi."

 

Kỷ Li chưa từng thấy Tần Nhạc vừa say vừa tỉnh thế này, bật cười, dỗ dành hắn như trẻ con: "Ừ, anh giỏi quá."

 

"Biết vì sao anh muốn ở đây không?"

 

"Vì bộ phim năm đó à?"

 

"Ừ, vì khi quay phim..." Tần Nhạc hít sâu một hơi, dứt khoát không giấu diếm nữa, "Anh đã muốn ch*ch em trên chiếc giường này rồi."

 

Khóe mắt Kỷ Li trào dâng ý cười, y chủ động kề sát môi hắn: "Vậy tối nay anh thử xem."

 

"Thế em phải gọi anh là gì nhỉ?" Tần Nhạc v**t v* hai chiếc nhẫn, cố chấp muốn nghe từ đó, "Bé à, chúng ta kết hôn rồi mà."

 

Đúng vậy, đã thành chồng chồng hợp pháp thì chẳng có gì là không thể cả.

 

Kỷ Li ghé sát bên tai hắn, trịnh trọng nói: "Chồng ơi, tân hôn vui vẻ nhé."

 

......

 

Từ khi tin tức Tần Nhạc và Kỷ Li tổ chức hôn lễ tại Iceland được lan truyền rộng rãi, không chỉ fan CP mà fan only của từng người lẫn cư dân mạng đều đang ngóng trông từng ngày.

 

Đến cuối tháng Chín, cư dân mạng còn tra được chuyến bay của nhiều ngôi sao và đạo diễn, chỉ chờ ai đó đăng ảnh đám cưới để xem cho đã mắt.

 

Nào ngờ, cặp đôi này giữ bí mật quá kĩ, ngay cả khách mời cũng bị kiểm soát chặt chẽ.

 

Đừng nói là ảnh, ngay cả chút tin tức từ buổi lễ cũng không hề lọt ra ngoài.

 

Khi mọi người đều thất vọng, có fan CP tinh mắt phát hiện Tần Nhạc và Kỷ Li online, sau đó cùng nhau đổi trạng thái weibo thành...

 

"Đã kết hôn."

 

Hai chữ đơn giản ấy lập tức khuấy đảo hotsearch.

 

Tần Nhạc và Kỷ Li đều là diễn viên thực lực. Giờ đây lại trở thành đôi chồng chồng nổi tiếng, tầm ảnh hưởng của họ trong giới gần như chẳng có ai sánh bằng.

 

Cuối cùng vẫn là đạo diễn Diêu Xuyên không nhịn nổi, đăng hai tấm ảnh mờ cho cư dân mạng đỡ "thèm".

 

"Đạo diễn! Ngài quay phim hay thế mà sao chụp hình xấu vậy? Hu hu chấm 1 sao nhé!"

 

Ai nấy luôn miệng than kỹ thuật chụp ảnh của Diêu Xuyên tệ hại nhưng vẫn nhiệt tình gửi lời chúc phúc.

 

Hu hu hu tình yêu thần tiên! Quá đẹp đôi!

 

Không chỉ lên hot search trong nước, từ khóa còn lọt top 3 trending trên mạng xã hội nước ngoài.

 

Sau khi tiễn bạn bè trong giới rời khỏi Iceland, Kỷ Li và Tần Nhạc cùng nhau đến Tây Ban Nha.

 

Không biết Tần Nhạc kiếm được một cái nhà xe ở đâu, Thiếu Tướng và Bánh Gạo cũng được vận chuyển bằng đường hàng không tới bên chủ nhân.

 

"Tần Nhạc, anh chuẩn bị từ khi nào thế?" Kỷ Li ngạc nhiên nói.

 

"Chẳng phải em bảo để anh lo tuần trăng mật à?" Hắn vô cùng đắc ý đáp.

 

Hắn dẫn Kỷ Li lên nhà xe tham quan, hai chú thú cưng lông xù cũng phấn khích chạy vòng quanh.

 

"Cục cưng, mình đi du lịch bằng nhà xe nhé? Anh sắp xếp kế hoạch cả rồi."

 

Tần Nhạc đã lên lịch sẵn cho chuyến du lịch bằng nhà xe dài bốn tháng, hắn muốn đưa Kỷ Li rời xa sự phồn hoa của giới giải trí, tận hưởng hành trình chỉ thuộc về hai người.

 

Quyết định này rất đúng với sở thích của Kỷ Li, y trả lời ngay: "Em nghe anh hết."

 

Hai người tới siêu thị địa phương mua ít đồ, chuẩn bị chu đáo xong bèn bắt đầu hưởng tuần trăng mật.

 

Chiếc xe lăn bánh, ánh hoàng hôn màu vỏ quýt xuyên qua lớp cửa kính.

 

Kỷ Li ngắm Tần Nhạc ngồi sau vô lăng rồi lại nhìn Bánh Gạo và Thiếu Tướng, nhận ra tất cả đều giống hệt mong ước sau khi giải nghệ của y.

 

Quãng đời còn lại có mèo, có chó, có người thương.

 

Hết~

Bình Luận (0)
Comment