Các bạn đang đọc truyện Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi – Chương 471 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi – Du Ân – Phó Đình Kiêu (TruyenGG) mới nhất tại Ngôn Tình Hay
Không thể không thừa nhận, Tô Ngưng thật sự là cô bạn thân rất rất tốt, mặc dù rất nhiều lúc cô ấy luôn cười đùa cợt nhã, nhưng lúc nghiêm túc lại nghiêm túc hơn bất cứ ai.
Tô Ngưng biết rất rõ rằng, bây giờ Du Ân và Phó Đình Viễn đang dây dưa về mặt thể xác, đây không phải là mong muốn thật lòng của Du Ân, mà phần lớn nguyên nhân là do Phó Đình Viễn ép cô đến mức không thể làm gì cả.
Vì vậy Tô Ngưng mới thật lòng nhắc nhở Du Ân phải chú ý tránh thai, bởi vì một khi có con, Du Ân và Phó Đình Viễn sẽ thật sự dây dưa không rõ.
Du Ân nặng nề gật đầu: “Khi nào về tớ sẽ ghé tiệm thuốc mua thuốc.”
Nếu không có Tô Ngưng nhắc nhở, Du Ân cũng quên mất chuyện tránh thai này.
Tối qua, cô bị Phó Đình Viễn cưỡng hiếp đến mức đầu óc cô hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ, nhất thời không nhớ tới chuyện này, bây giờ ngẫm lại, hình như tối qua Phó Đình Viễn không hề dùng biện pháp tránh thai.
Du Ân không bao giờ nghĩ rằng, mình từng khát khao muốn sinh cho Phó Đình Viễn một đứa con, nhưng bây giờ lại tránh như rắn rết.
Sau khi Du Ân rời khỏi nhà, Phó Đình Viễn vẫn ngồi ngay ngắn trong phòng khách của cô để ăn trưa, tiện thể trò chuyện với đám người Dịch Thận Chi.
Sau khi anh nói ra câu “chỉ là quan hệ thể xác”, ba người lại bùng nổ.
Hứa Hàng mơ màng: “Quan hệ thể xác là có ý gì?”
Dịch Thận Chi trêu chọc: “Là ngủ chứ gì, tối qua lão Phó ở chỗ của tôi uống rất nhiều rượu, tám mươi phần trăm là uống rượu làm loạn rồi.”
Giang Kính Hàn: “Cậu ấy uống rượu, nhưng Du Ân thì không, người ta có thể để mặc cho cậu ta uống rượu làm loạn hay sao?”
Hứa Hàng: “Vậy rốt cuộc câu này có nghĩa là gì?”
Dịch Thận Chi: “Là ngủ chứ gì, nhưng ngủ như thế nào thì tôi không biết.”
Dịch Thận Chi bỗng nói tiếp: “Tôi nghĩ ra rồi, rất có khả năng Du Ân chỉ muốn duy trì quan hệ thể xác với cậu ấy, ha ha ha.”
Phó Đình Viễn: “…”
Dịch Thận Chi đã nghĩ gì vậy? Anh ta có biết xấu hổ không thể?
Anh ngẫm nghĩ một lúc, nếu anh đã đồng ý lời đề nghị của Du Ân thì cũng không còn mặt mũi để nói chuyện nữa, nên hờ hững nhắn lại trong nhóm: “Đúng vậy.”
Sau khi anh trả lời, ba người kia đều im lặng một lúc, rồi đồng loạt nhắn lại một câu: Ha ha ha.
Phó Đình Viễn phớt lờ hành động cười trên nỗi đau của người khác của bọn họ, mà chỉ dặn dò trong nhóm: “Sau này gặp mặt các cậu đừng lấy chuyện này ra trêu chọc cô ấy.”
Giang Kính Hàn chọc ghẹo: “Chúng tôi biết rồi, ngộ nhỡ chúng tôi chọc người ta giận, rồi không cần cậu nữa thì phải làm sao.”
Cả ba lại cười một tràng nữa, Phó Đình Viễn thật sự không muốn để ý đến bọn họ nữa.
Cũng may, Hứa Hàng đã chuyển đề tài sang chuyện của bố mẹ anh: “Cậu định xử lý chuyện của bố mẹ cậu như thế nào?”
“Chúng ta không cần phải xử lý.” Phó Đình Viễn nói ra câu này có vẻ rất tàn nhẫn, nhưng anh thật sự không muốn xử lý.
Nếu ban đầu bọn họ đã làm những chuyện này thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ bị lộ.
Thẩm Thanh Sơn không phải là ngọn đèn cạn dầu, cho dù anh nghe theo sự sắp xếp của bọn họ ở bên Thẩm Dao, nhưng nếu sau này quan hệ giữa anh và Thẩm Dao có bất kỳ vấn đề gì, hoặc có chỗ nào đó mâu thuẫn với lợi ích của Thẩm Thanh Sơn, thì ông ta vẫn sẽ lấy chuyện này ra để uy hiếp.
Do đó không bằng lần này để Thẩm Thanh Sơn phơi bày ra ngoài.