Sau Ly Hôn Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 490

Các bạn đang đọc truyện Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi – Chương 490 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi – Du Ân – Phó Đình Kiêu (TruyenGG) mới nhất tại Ngôn Tình Hay

Du Ân sững sờ tại chỗ. 

Làm sao cô có thể nghĩ rằng Phó Đình Viễn vừa đi ra ngoài và vừa vặn nghe thấy lời nói của Tô Ngưng chứ. 

Cô đã quá bất cẩn, ly cà phê thơm ngon và ánh nắng ấm áp khiến cô hoàn toàn quên mất Phó Đình Viễn đang ở bên cạnh. 

“Chuyện đó…” Sau khi định thần lại, cô cười khan cố gắng giải thích. 

Phó Đình Viễn đã dùng hai tay đỡ lấy lan can và nhảy qua, Du Ân sửng sốt trước hành động của anh. 

Mặc dù Phó Đình Viễn đã qua chỗ cô hai lần theo cách này trước đó, nhưng cô chưa từng nhìn thấy tận mắt, sau khi tận mắt nhìn thấy lần này, trên lưng cô đã toát ra mồ hôi lạnh. 

Quá nguy hiểm! 

Tuy đây là tầng hai nhưng nếu chẳng may rơi xuống sẽ bị gãy tay, gãy chân. 

Và, sau khi quen biết Phó Đình Viễn nhiều năm như vậy, cô chưa bao giờ biết rằng anh lại giỏi chuyện này như thế? 

Mặc dù cô biết anh có thể trạng tốt, cơ bắp cuồn cuộn, nhất định là có tập thể dục, nhưng cô chỉ thấy anh dậy sớm chạy bộ, còn lại chưa thấy anh tập thể dục như thế nào. 

Tất nhiên cô không biết rằng Phó Đình Viễn ngày nào cũng dành thời gian để đánh quyền, anh và mấy người Dịch Thận Chi có một nơi đặc biệt để tập quyền anh, thứ nhất là để rèn luyện sức khỏe và thứ hai để tự vệ. 

Với thân thể và địa vị của họ, trên thương trường sẽ đắc tội rất nhiều người, khó tránh khỏi việc sẽ có người hạ độc thủ với họ, còn dùng nhiều tiền mướn một loạt vệ sĩ có thân thủ không thua gì bọn anh. 

Tất nhiên Du Ân không biết điều này, ngay cả những người bên ngoài cũng biết rất ít. 

“Tay trái là Phó Đình Viễn, tay phải là Hà Vĩ Niên, trái ôm phải ấp, rất sảng khoái tuyệt vời sao?” Phó Đình Viễn nghiến răng lặp lại những lời này, cúi xuống tiếp cận Du Ân, vây cả người cô lại trên ghế mây. 

Du Ân vốn cảm thấy ánh nắng rất tươi đẹp, nhưng vì bị Phó Đình Viễn che lại như thế này nên chẳng còn tươi đẹp gì cả, chỉ còn lại mây mù. 

Không chỉ có mây mù của bầu trời, mà còn có mây mù trên mặt của anh. 

Du Ấn phải thừa nhận rằng sự khí thế này của Phó Đình Viễn quá khủng khiếp, cô không hiểu sao lại bị anh chèn ép đến mức cảm thấy chột dạ, cô nhanh chóng giải thích: “Đó chỉ là một câu nói đùa của Tô Ngưng thôi, tôi không phải loại người tùy tiện như vậy.” 

Phó Đình Viễn hoàn toàn không nghe cô giải thích: “Cô ấy là bạn thân nhất của em, nhất định là người hiểu rõ em nhất.” 

Ngụ ý là Tô Ngưng nói như vậy bởi vì trong lòng cô đã nghĩ như vậy. 

Du Ân cảm thấy mình còn oan hơn Đậu Nga, Tô Ngưng chỉ biết mạnh miệng thôi, mấy loại chuyện trái ôm phải ấp, nếu như bảo Tô Ngưng làm thì nhất định cô ấy sẽ kinh sợ nhát gan. 

Thậm chí, ngay từ đầu cô ấy đã phải thanh minh vài vụ lùm xùm với những sao nam đó, vì sợ Chu Trường Ninh ở bên kia đại dương biết được, cô ấy sẽ dám trái ôm phải ấp ư? 

Nhưng Phó Đình Viễn lại không hiểu Tô Ngưng, chỉ tin những gì mình nghe được, điều này khiến Du Ân rất bị động. 

Hơn nữa tâm trạng của cô lúc này rất không ổn định, cảm xúc hơi chênh vênh, cô ngẩng khuôn mặt xinh xắn lên, thờ ơ nói: “Cho dù tôi muốn trái ôm phải ấp, vậy thì làm sao?” 

“Chẳng phải chúng ta đều đã đồng ý sao? Chỉ liên quan đến vấn đề thân thể, còn chuyện tôi trao trái tim cho ai, anh không được phép xen vào mới đúng chứ?” 

Lời nói của Du Ân vô cùng sát thương, Phó Đình Viễn đã giày vò đến mức muốn chết ngay tại chỗ. 

Anh tức giận đến mức không thốt nên lời, chỉ nghiến răng trừng mắt nhìn cô, như thể anh sắp ăn tươi nuốt sống cô vậy.

Bình Luận (0)
Comment