Các bạn đang đọc truyện Sau Ly Hôn Mỗi Ngày Tôi Đều Biến Nhỏ – Chương 69-70 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!
****************************
Chương 69
Đông Ngu cách mấy năm thì tổ chức một bữa tiệc từ thiện một lần, đây có thể coi là một hoạt động nổi tiếng trong giới, những người nổi tiếng từ mọi tầng lớp xã hội sẽ xuất hiện, cuộc chiến thầm lặng giữa các nghệ sĩ đương nhiên là so sánh vẻ đẹp.
Từ đầu đến cuối sự kiện đều được áp dụng chế độ phát sóng trực tiếp, khi thảm đỏ diễn ra, lượt tìm kiếm trên Weibo đã bị thống trị bởi trang điểm và trang phục của các nữ nghệ sĩ.
Ai cũng biết những thứ này đều là do ê-kíp đứng sau nghệ sĩ tạo ra, bây giờ có nghệ sĩ nào không mua hot search chứ? Tìm kiếm phổ biến là cách nhanh nhất để các nghệ sĩ thể hiện và tăng mức độ nổi tiếng.
Cho nên, sau khi Khúc Kim Tích bước lên thảm đỏ, đội ngũ tuyên truyền của S&T đương nhiên sẽ nỗ lực để đưa Khúc Kim Tích lên hot search.
Nhưng mà, bởi vì danh tiếng của Khúc Kim Tích nên bọn họ không dám mua vị trí quá cao, khó khăn lắm mới mua được vị trí top giữa.
Hầu hết các bạn trẻ trên Weibo đều click vào theo dõi những người nổi tiếng mà họ quan tâm, ngắm nhìn gương mặt thần tiên của các sao nữ, hoặc phàn nàn rằng trang phục của nghệ sĩ nào đó quá xấu, lộ hết khuyết điểm trên cơ thể. Thuận tiện sẽ khiếu nại có phải là đã đắc tội với nhà tạo mẫu hay không, v.v.
Sau đó lướt lướt xuống, gì? Khúc Kim Tích?
Đây không phải là sao nữ tuyến mười tám trước kia không biết xấu hổ chạm vào Thẩm Thính, sau đó lộ ra chuyện cô bị tra nam Mạnh Thiên Hạo lừa tiền tài và tình cảm sao?
Vậy mà cô cũng tham dự buổi tiệc từ thiện.
Ôm tâm lý tò mò, cư dân mạng nhấp vào hotsearch.
Là đoạn clip ngắn ghi lại cảnh Khúc Kim Tích ký tên trên thảm đỏ được một blogger đăng tải.
Các sao nữ khác diện váy hoành tráng, váy xòe, váy xếp tầng, cổ chữ V khoét sâu, váy dây, váy xuyên thấu, váy đính hạt sáng … Dù có ưa nhìn hay không, phù hợp với các nghệ sĩ này hay không, ít nhất là mỗi trang phục này đều tinh tế và đẹp mắt.
Nhưng mà Khúc Kim Tích…
Cô mặc áo dài, quần tây, ngay cả trang phục bình thường vẫn tôn lên vóc dáng chuẩn của cô, chẳng thua kém gì những bộ váy chói lọi của các nghệ sĩ khác.
Nhưng mà!
Ngay sau đó, cư dân mạng đã chú ý đến gương mặt của Khúc Kim Tích, mặc dù trang phục tương đối đơn giản và thanh lịch nhưng cách trang điểm và tạo dáng của Khúc Kim Tích lại ăn nhập với trang phục, không hề có cảm giác mâu thuẫn.
Cư dân mạng nhìn thấy cảm thấy vô cùng thoải mái, có một loại cảm giác bắt mắt đến mức hoàn toàn không thể dời mắt đi được.
“Gì chứ, nghe nói sau khi Khúc Kim Tích thay đổi phong cách, xinh đẹp hơn rất nhiều. Lúc trước xem hình của cô ấy quả thực thấy đã khá đẹp rồi, nhưng không ngờ lại đẹp đến như vậy.”
“Tôi muốn khen một câu vẻ đẹp thịnh thế cũng không phải là quá đáng đúng không?”
“Cô ấy cười thật ngọt ngào, vừa nhìn thì giống như một cô gái ngây thơ không biết gì về thế giới, không giả tạo chút nào.”
“Ồ, cô ấy với hình tượng trước đây cũng quá khác nhau rồi, đúng không?”
“Đột nhiên tôi hiểu được tại sao cô ấy lại bị tên cặn bã của Mạnh Thiên Hạo kia lừa gạt rồi, bởi vì cô ấy trông có vẻ rất dễ bị lừa!”
“Trong mắt cô ấy lấp lánh như có ánh sao, rất thích hợp với những vai nữ chính trong tiểu thuyết lãng mạn!”
“Trời ơi, không ngờ có ngày mình lại thực sự trở thành fan của Khúc Kim Tích.”
…
Điều khiến bọn họ bất ngờ hơn nữa là chữ ký của các nghệ sĩ khác được ký liền một mạch, rồng bay phượng múa, đầy khí thế nghệ thuật, đến lượt Khúc Kim Tích, từng nét một, ngay ngắn chỉnh tề ký tên giống như học sinh ba giỏi tiểu học, phong cách ký chữ như vẽ đột nhiên chuyển thành phong cách học tập.
Quả thực là một ‘dòng nước trong’ trong thế giới chữ ký!
Mấu chốt là các chữ cái mà cô viết rất đẹp, giống như chữ mẫu, đến nỗi người ta không thể kiềm chế được mà đọc lại nó vài lần, thậm chí còn mong đợi cô có thể viết nhiều hơn nữa.
“Thành thật mà nói, trong làng giải trí thực sự không có nhiều nữ nghệ sĩ viết chữ đẹp.”
“Nếu không phải là Khúc Kim Tích viết ra từng nét một, thật sự không dám tin cô ấy sẽ viết chữ đẹp như vậy.”
“Thoạt nhìn đã biết là học giỏi rồi. Chẳng lẽ Khúc Kim Tích xuất thân từ một gia đình nho học sao?”
“Aaaaaa, đang học thể chữ thì nhìn thấy cô ấy viết, đó chính là mục tiêu của tôi!”
“Thật là đẹp quá. Vừa nhìn là biết người chăm chỉ học tập rồi, mà không phải là cố ý học viết như vậy, mỗi nét chữ đều tràn đầy sức lực.”
“Đột nhiên thấy được sự dễ thương của Khúc Kim Tích!”
…
Các nhân viên tuyên truyền của S&T gần như trợn mắt ngoác mồm nhìn thứ hạng hotsearch của Khúc Kim Tích tăng lên và mức độ phổ biến cao hơn các nghệ sĩ khác, vọt thẳng lên top 10 chỉ trong nháy mắt.
Bọn họ còn chưa âm thầm hành động nữa.
Một nhân viên công tác rất tức giận trước một bình luận được đăng tải bởi một cư dân mạng cho rằng Khúc Kim Tích đã cố tình làm như vậy, chính là muốn làm màu mà thôi.
Nghệ sĩ nào trong giới giải trí không làm màu chứ?
Cô Khúc của bọn họ không phải chỉ mặc bộ lễ phục khác với những ngôi sao khác, viết một chữ ký theo lối chữ khải thôi sao, sao lại gọi là làm màu chứ?
Làm màu em gái cô chứ làm màu.
Nhân viên công tác này bực mình đến mức buồn cười, đột nhiên nói một câu: “Thật ra mặc dù cô Khúc không nổi tiếng nhưng mà lượng đề tài của cô ấy mỗi lần đều không ít. Đã định sẵn là số mệnh suốt ngày được lên hotsearch rồi.”
“Còn không phải sao vậy sao?” Một nhân viên khác trả lời, “Nói không chừng không lâu sau sẽ là vợ của sếp đó.”
Mọi người cười nói luyên thuyên.
Bọn họ vẫn tò mò quan hệ giữa Thẩm Thính và Khúc Kim Tích rốt cuộc làm sao mà tốt lên, trong đầu tưởng tượng ra vô số câu chuyện tình yêu khúc khuỷu từ chán ghét đến yêu thích.
“Ồ, thật ra thì tôi cảm thấy cô Khúc cũng nên đăng bức ảnh cá chép đỏ của chúng ta lên thử, nói không chừng sẽ gặp may mắn.”
“Có phải cô ngốc rồi không? Cô Khúc chắc chắn là đã đăng rồi, chỉ là chúng ta không nhìn thấy mà thôi. Cô đọc bình luận trên mạng đều khen ngợi cô ấy. Đây không phải là chuyển vận rồi sao?”
“Cô nói cũng có lý, không được, tôi phải đi đăng thêm mấy lần nữa, cầu mong cô Khúc sẽ vô cùng may mắn, ví tiền của tôi cũng sẽ đầy ắp!”
…
Cư dân mạng đột nhiên bị Khúc Kim Tích làm cho bất ngờ, vì vậy trong lúc livestream buổi dạ tiệc, có không ít netizen đặc biệt chú ý đến Khúc Kim Tích.
Đáng tiếc là những cảnh quay liên quan tới Khúc Kim Tích đều chỉ là lướt qua mà thôi, hoàn toàn không biết cô đang làm cái gì.
Cho đến khi–
Người dẫn chương trình đưa ra một vật đấu giá trên sân khấu, đó là một chiếc ô tô đồ chơi trẻ con, từng đuộc con trai của một gia đình nghệ sĩ nào đó sử dụng rồi.
Khúc Kim Tích giơ biển ra giá, máy quay lướt đến chỗ cô, cô giơ bảng một trăm ngàn.
Đối mặt với ống kính lướt qua, Khúc Kim Tích nở nụ cười hào phóng, cư xử vô cùng khéo léo.
Sau khi Khúc Kim Tích ra giá thì không ai ra giá nữa, vì vậy người dẫn chương trình đập bản quyết định Khúc Kim Tích đã đấu giá được chiếc ô tô đồ chơi và khoản tiền 100 ngàn sẽ được làm từ thiện quyên góp cho người nghèo, vùng sâu vùng xa.
Như thường lệ, khi nghệ sĩ đấu giá được vật phẩm, người dẫn chương trình đều sẽ hỏi một câu. Thế là lúc này người dẫn chương trình cười híp mắt nói: “Kim Tích, đây là vật đấu giá đầu tiên của cô tối nay. Cô cảm thấy thế nào sau khi đấu giá được nó?”
Khúc Kim Tích ngập ngừng khoảng mười giây, sau đó mới chậm rãi nói một câu: “Rất đẹp.”
Người dẫn chương trình cười vài tiếng, tha cho cô, ống kính quay đi, không nhìn thấy Khúc Kim Tích nữa.
Cư dân mạng bật cười ha ha ha.
“Tôi cho rằng cô ấy suy nghĩ lâu như vậy thì sẽ phun ra một chuỗi lời nói đầy sâu sắc, kết quả chỉ có hai từ.”
“Cười chết tôi mất, như thể nhìn thấy hình ảnh bản thân bị chủ nhiệm lớp chất vấn vậy.”
“Cảm thấy cô ấy thật ngoan, đột nhiên rất thích cô ấy.”
“Hả? Có ai chú ý đến người phụ nữ tóc ngắn bên cạnh cô ấy không? Nhìn rất quen.”
“Luôn cảm thấy trong ánh mắt của Khúc Kim Tích hiện ra ý đừng hỏi cũng đừng nhìn tôi. Nhưng mà cô ấy giàu có như vậy sao, ra tay đã là một trăm triệu, quả nhiên làm nghệ sĩ kiếm tiền thật nhanh!”
…
Không lâu sau, một cư dân mạng với ID chữ số lộn xộn đã đăng tải một đoạn video lên mạng, vừa nhìn đã biết là một cảnh quay lén.
Trong video, Khúc Kim Tích đang ăn rất nghiêm túc, sau đó cô ăn hết tất cả mọi thứ trên chiếc bàn nhỏ.
Thậm chí, có thể thấy rõ hai nghệ sĩ ngồi cùng bàn với cô còn rất thân thiện đẩy thức ăn trước mặt cho Khúc Kim Tích.
Khúc Kim Tích vùi đầu ăn như một chú chuột hamster nhỏ, thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh như thể lo lắng sẽ bị ống kính bắt gặp.
Người đăng video cho biết: “Tôi nói chứ tôi cũng phục Khúc Kim Tích sát đất, toàn hội trường chỉ có cô ấy là người duy nhất ăn sạch đồ ăn trên bàn, thậm chí cả Dương Thanh Tuyết ở bàn sau cũng không thể nhìn tiếp được nữa, chắc là cảm thấy cô ấy đói đến mức sắp lên thiên đường rồi nên đẩy đồ của mình cho cô ấy ăn. ”
Cư dân mạng:???
Còn có thể như vậy nữa sao?!
Chỉ trong một thời gian ngắn, những từ khoá về việc ăn uống của Khúc Kim Tích đã lên hot search.
…
Sau khi Ngũ Lập Thu nhận được tin tức, lồng ngực cảm thấy ngột ngạt, tức giận đến mức suýt chút nữa ngất đi, chị ấy giơ tay véo eo của Khúc Kim Tích rồi nói nhỏ: “Đừng ăn nữa.”
Khúc Kim Tích cầm trên tay một chiếc bánh bao nhỏ đáng yêu còn chưa bị xé ra, cái bánh bao này là một nghệ sĩ ngồi sau đưa cho cô.
――Có lẽ là thấy cô thực sự rất đói, hoặc vì lý do nào khác, Khúc Kim Tích cũng không quen biết cô ấy, đối phương thân thiện đưa cho thì cô cũng vui vẻ nhận lấy.
“Tôi chưa ăn mà.” Khúc Kim Tích kêu oan. Trong nháy mắt đã mất đi một trăm mười vạn, cô sắp nghèo đến mức ăn đất rồi, bây giờ ăn chút này thì có làm sao chứ!!!
“…”
Ngũ Lập Thu hối hận đến mức xanh ruột, chị ấy không nên đồng ý cho cô ăn.
Sau khi Khúc Kim Tích giơ bảng xong, cả hai mắt đều viết đầy chữ “nghèo” và “đói”. Nhìn thấy ánh mắt kia, chị chợt mềm lòng, chỉ đành đồng ý cho cô ăn một chút để lót dạ.
Sau đó, nhân viên công tác tại hội trường tìm chị có chuyện, chị đành rời đi một lát, đợi đến khi trở lại thì Khúc Kim Tích đã ăn hết thức ăn trên bàn rồi.
Ăn hết sạch rồi!!!
Ngũ Lập Thu: “…”
Bây giờ chị ấy chỉ cầu xin bữa tiệc nhanh chóng kết thúc.
Khó khăn lắm mới kết thúc, các nghệ sĩ lên sân khấu chụp ảnh tập thể, Ngũ Lập Thu kéo Khúc Kim Tích và liên tục khuyên nhủ: “Cô đừng nghĩ đến vị trí ở giữa, nhưng mà có thể giành lấy một vị trí tốt một chút ở hai bên. Đừng quan tâm đến hàng mấy, bắt buộc phải nhìn thấy mặt cô, hiểu không?”
“Tôi biết rồi.” Khúc Kim Tích nghiêm túc gật đầu, nếu bức ảnh chụp chung không có mặt cô, chắc hẳn sẽ chẳng có ai chú ý đến cô cả.
Lúc này chính là so tài đoạt ánh mắt của người khác.
“Còn sững ra đó làm gì nữa, lên sân khấu đi, bây giờ mọi người đều đang giành vị trí đó!” Ngũ Lập Thu muốn gõ đầu cô ra xem thử rốt cuộc cô đang suy nghĩ cái gì.
Khúc Kim Tích: “Không vội, không vội.”
Cô hỏi một nhân viên công tác: “Xin chào, cô có thể giúp tôi chuẩn bị một chiếc ghế cao hơn một chút được không?”
Nhân viên có chút kinh ngạc nhưng vẫn gật đầu: “Được.”
“Cô muốn làm gì vậy?” Ngũ Lập Thu cau mày.
Khúc Kim Tích khẳng định: “Chỉ cần tôi không tranh giành vị trí C với mấy ông lớn kia và còn lộ mặt là được rồi đúng không?”
Ngũ Lập Thu gật đầu.
Thế nên, khi mọi người gần như đã đứng lên hết, Khúc Kim Tích nhờ một nhân viên cản lại, xách ghế xếp lặng lẽ bước lên sân khấu. Bởi vì phía trước có những nghệ sĩ đó che chắn, cô lại cúi người xuống, ngoại trừ những nghệ sĩ trên sân khấu biết rằng có người đã đi ngang qua thì khán giả ở ngoài sân khấu không thể nhìn thấy.
Sau đó, Khúc Kim Tích đặt chiếc ghế xếp sau lưng một nghệ sĩ nam ở giữa hàng cuối cùng – các ngôi sao xếp thành nhiều hàng.
Cô lịch sự vỗ nhẹ vào nam nghệ sĩ đang đứng thẳng tắp này, người sau quay đầu lại. Khúc Kim Tích không quen biết anh ta, cô cười chân thành nói: “Tôi có thể đứng sau lưng anh được không?”
Nam nghệ sĩ nhìn cô, sau đó lại nhìn chiếc ghế xếp trên mặt đất, vẻ mặt suy sụp một giây, cuối cùng anh ta cười nói: “Đương nhiên có thể.”
Đây lại không phải là vị trí Center.
Còn là hàng cuối cùng.
Khúc Kim Tích thở phào nhẹ nhõm, nam nghệ sĩ ân cần nói: “Có muốn tôi đỡ cô không?”
“Không cần, không cần.” Khúc Kim Tích lắc đầu, theo bản năng nói một câu: “Người quản lý của tôi nói nhất định phải lộ mặt, nếu không quay về sẽ giết tôi.”
Nói xong, cô giẫm lên giày cao gót tám phân đứng lên trên ghế.
Vô số người quay phim đang bấm máy chụp ảnh, một số khán giả trên khán đài cũng lấy điện thoại ra chụp, sau đó… một cái đầu bất ngờ xuất hiện ở hàng cuối cùng.
Chết tiệt!
Có người quay phim run tay, suýt chút nữa làm rớt máy ảnh.
Khúc Kim Tích nở một nụ cười tự tin.
Trong khán đài, Ngũ Lập Thu, người đang căng thẳng tìm kiếm bóng dáng của Khúc Kim Tích, khi thấy cô xuất hiện thì chị ấy lấy tay che mặt.
Cư dân mạng xem buổi phát sóng trực tiếp lại cười điên cuồng một lần nữa.
“Ha ha ha, Khúc Kim Tích thật là quá lợi hại rồi.”
“Một giây trước còn khen cô ấy dễ thương, giây sau thì biến thành bá đạo. Thay đổi quá nhanh rồi đúng không?”
“Chết tiệt, cô ấy làm sao xuất hiện vậy??”
“Chết tiệt, ban đêm cười ra cơ bụng, vừa bá đạo vừa đáng yêu.”
“Túc Hướng Địch ở trước mặt cô ấy cười thành ngốc luôn rồi ha ha ha, giống như trên đầu có thêm một cái đầu nữa.”
…
Thẩm Thính đang sử dụng máy tính bảng trong văn phòng để xem chương trình phát sóng trực tiếp. Lúc nhìn thấy Khúc Kim Tích chui ra từ hàng cuối cùng, ý cười tràn trên khóe mắt và lông mày của anh.
Vài giây sau, điện thoại của anh rung lên, đó là tin nhắn WeChat do Ngũ Lập Thu gửi tới: [Anh thắng rồi, cô ấy quả thật không thể đi theo con đường cao quý đại khí được. 】
Đầu ngón tay mảnh mai gõ nhẹ vào màn hình, Thẩm Thính nhẹ nhõm tựa vào lưng ghế, trả lời: [Tôi đã nói rồi, chị lại không tin.】
Ngũ Lập Thu: [Bỏ đi, trước tiên hãy xây dựng hình ảnh người có tâm hồn ăn uống đi. 】
Thẩm Thính: [Không cần tạo, cô ấy luôn ăn rất nhiều. 】
Ngũ Lập Thu: 【……】
Chị ấy không nói nên lời.
Chương 70
Sau khi chụp ảnh tập thể xong, hoạt động chính thức kết thúc, livestream cũng kết thúc, các nghệ sĩ lần lượt bước xuống sân khấu, Khúc Kim Tích không nhúc nhích, định đợi bọn họ đi hết rồi cô mới xuống.
Cô biết những nghệ sĩ này đều đang quay đầu nhìn mình, vì không để bản thân quá nổi bật, Khúc Kim Tích đang định nhảy xuống ghế xếp thì một bàn tay xuất hiện trước mặt cô.
“Cẩn thận, đừng để ngã.” Đó là nghệ sĩ đứng trước mặt cô, tên là Túc Hướng Địch.
Lần này Khúc Kim Tích không từ chối ý tốt của người ta… Mang đôi giày cao gót 8cm bước lên thì dễ dàng nhưng xuống thì khó hơn một chút. Để đảm bảo hình tượng của mình thanh lịch hơn, cô nắm lấy cánh tay của Túc Hướng Địch và xuống đất một cách an toàn.
“Cảm ơn anh.”
“Đừng khách sáo.”
Lần đầu tiên Túc Hướng Địch gặp được một nữ minh tinh không quan tâm đến hình tượng của bản thân. Cũng không thể nói là không quan tâm đến hình tượng, là lần đầu tiên anh ta gặp một nghệ sĩ không đi theo con đường bình thường.
Thực sự không biết cô làm sao có thể nghĩ ra cách giẫm lên ghế xếp này.
Thực sự dám nghĩ, lại càng dám làm.
Túc Hướng Địch vừa nhìn thấy chiếc ghế xếp thì không thể nhịn được cười.
Khúc Kim Tích cầm ghế xếp lên, lịch sự nói: “Khiến anh chê cười rồi.”
“Không, một cách rất hay.” Túc Hướng Địch nín cười nói.
Chờ một lát, Túc Hướng Địch lịch sự làm ra động tác mời: “Không còn ai nữa, mời cô.”
“Cảm ơn.”
Sau khi rời khỏi sân khấu, Khúc Kim Tích trả lại ghế xếp cho nhân viên, thấy Ngũ Lập Thu đang chờ mình, cô cảm thấy không ổn bởi vì sắc mặt của chị Thu …
Đang suy nghĩ, Ngũ Lập Thu cũng không nói chuyện với cô trước mà quay sang nói chuyện phiếm với người quản lý của Túc Hướng Địch.
“Chị Thu, chị có thể coi như là trở lại rồi. Còn cho rằng chị định ở nhà nuôi con luôn chứ. Hôm đó em nhìn thấy trên trang cá nhân của chị, Thần Thần lại chiếm vị trí đầu tiên, quá tuyệt vời.”
――Thần Thần là con trai của Ngũ Lập Thu.
Ngũ Lập Thu mỉm cười, khiêm tốn nói: “Thằng nhóc cũng chỉ có chút tài năng này thôi.”
“Hướng Địch, đây là Ngũ Lập Thu, chị Thu, cô giáo của tôi.” Người quản lý khen con trai của Ngũ Lập Thu xong, sau đó lại nói với Túc Hướng Địch.
Làm việc trong làng giải trí lâu như vậy, Ngũ Lập Thu có thể nắm trong tay hầu hết các mối quan hệ trong ngành, nghệ sĩ có quan hệ rất tốt với cô ấy, điều này có lợi chứ không có hại.
Túc Hướng Địch chào hỏi với tư cách là một đàn em, anh ta không phải kiểu tiểu thịt tươi đẹp trai hiện nay, mà anh ta với khí chất ôn hòa hiền lành, không kênh kiệu, là mẫu người có thể làm hài lòng những người lớn tuổi.
Ngũ Lập Thu cười nói: “Tiểu hoàng tử cổ trang, tôi có đứa cháu gái rất thích dáng vẻ cậu mặc cổ trang đó.”
Người quản lý tiếp lời: “Vậy thì vừa đúng lúc, em phải chuẩn bị một vài chữ ký đã in sẵn cho cháu gái chị thôi.”
“Kim Tích đêm nay xinh đẹp quá, chị Thu, chị đào kho báu này ở đâu ra vậy? Sao em lại không đào được chứ.” Người quản lý thở dài, khen ngợi Khúc Kim Tích từ đầu đến cuối.
Hai người quản lý khen ngợi nghệ sĩ của nhau, Khúc Kim Tích và Túc Hướng Địch nhìn nhau, bầu không khí vừa ngượng ngùng vừa buồn cười.
May mắn thay, cuối cùng cũng khen xong. Lúc này hai người quản lý mới dẫn nghệ sĩ của mình tách ra.
“Hướng Địch, sau này có cơ hội nhất định phải tạo quan hệ tốt với Khúc Kim Tích đó.” Người quản lý xoa xoa khuôn mặt cười đến cứng đờ của mình.
Túc Hướng Địch ừ một tiếng.
Người quản lý thấy anh ta cười, có chút ngạc nhiên: “Sao vậy?”
“Không sao, chỉ là cảm thấy cô ấy rất vui tính, khác với những gì nói trên mạng.” Trước kia, Túc Hướng Địch không quen biết Khúc Kim Tích nhưng lúc lướt điện thoại có đọc được chút tin tức về cô chứ chưa gặp người ngoài đời.
Thật sự không cách nào kết nối Khúc Kim Tích của những bài đăng tải trên Internet với Khúc Kim Tích mà anh ta mới gặp.
“Tin tức trên mạng nhìn thì nhìn vậy thôi. Rốt cuộc như thế nào cũng không biết.” Người quản lý nói, “Thẩm Thính đã ký hợp đồng với cô ấy, anh ta mời chị Thu quay lại rồi lại để chị Thu dẫn dắt cô ấy. Chỉ cần không xảy ra sơ xuất gì thì chậm nhất là năm sau, Khúc Kim Tích có thể nổi như cồn.”
Túc Hướng Địch cẩn thận suy ngẫm ý tứ của người quản lý: “Ý của chị là Thẩm Thính định dốc toàn lực để nâng đỡ cô ấy sao?”
“Còn không phải sao?” Người quản lý thở dài, “Một mình chị Thu nắm giữ hầu hết các mối quan hệ trong làng giải trí. Chị ấy quen biết hầu hết tất cả các ông lớn. Lúc đầu, Thẩm Thính có thể trở nên nổi tiếng, năm mươi phần trăm đều là công lao của chị ấy. Sau đó, địa vị của Thẩm Thính đã ổn định, tuổi của chị ấy cũng lớn rồi, công thêm chồng chị không muốn chị mệt mỏi như vậy, thế là rút lui sinh con. Nếu không, dựa vào năng lực của mình, chị ấy sớm đã có thể tự mình thành lập công ty rồi.”
“Chị Thu có mối quan hệ rộng, Thẩm Thính có tiền, muốn nâng đỡ Khúc Kim Tích thì tài nguyên của cô ấy không phải cuồn cuộn mà đến sao? Nếu như dốc toàn bộ sức lực cũng không nâng đỡ được, với tính khí của chị Thu, nhất định sẽ xé nát chứng chỉ tư cách người quản lý của mình.”
Túc Hướng Địch kinh ngạc thốt lên: “Mạnh như vậy sao?”
“Đúng vậy, trước kia tôi có thể được học tập dưới tay chị ấy, giờ nghĩ lại cảm thấy vô cùng biết ơn.”
Túc Hướng Địch lập tức nói: “Chị Trân của chúng ta cũng không tệ.”
Chị Trân được chính nghệ sĩ của mình an ủi, suy nghĩ một lát, có chút hâm mộ nói: “Thẩm Thính có thể thuận lợi thành lập S&T như vậy. Ngoài những mối quan hệ của bản thân anh ta, chị Thu cũng giúp đỡ rất nhiều. Nghe nói Thẩm Thính vì mời chị ấy quay lại mà đã tặng cho chị ấy 20% cổ phần. ”
Túc Hướng Địch không nói lời nào.
Anh ta chắc hẳn không có tiền để thành lập công ty giải trí.
“Nhưng mà… Tại sao Thẩm Thính lại muốn dốc toàn lực nâng đỡ Khúc Kim Tích chứ?”
Chị Trân bật cười trước câu hỏi của anh ta, lắc đầu nói: “Nam nữ, mỹ nam, mỹ nữ, cậu nói tại sao?”
―― Tuy rằng bản thân cô ta cũng cảm thấy kỳ lạ, Thẩm Thính, loại người trên đỉnh kim tự tháp này rốt cuộc là nhìn trúng Khúc Kim Tích ở điểm nào mà để Khúc Kim Tích gặp may mắn đến vậy.
Nụ cười trên mặt Túc Hướng Địch dần dần biến mất, nhớ lại cô gái trong đôi mắt lấp lánh ánh sao mỗi khi cười, lại nghĩ đến những hành động buồn cười của cô, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút u sầu.
Nếu như có thể quen biết sớm hơn một chút thì tốt quá.
Anh ta có chút tiếc nuối.
Lúc này, Khúc Kim Tích đang được Ngũ Lập Thu dạy dỗ, cô ngoan ngoãn lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu.
Khi nghe được tin mình đang ở trên hotsearch, trên mạng đều nói rằng cô là cô ngốc, có thể ăn được, giống như con lợn, v.v., cô không nhịn được mà nói: “Những bình luận này rất tích cực mà, đều không mắng tôi.”
Mặc dù Ngũ Lập Thu đã chấp nhận trong lòng rằng Khúc Kim Tích không thể đi theo con đường cao cấp nhưng mà khi nhìn thấy cô được cư dân mạng khen ngợi vì ăn nhiều, cười cô là ngốc nghếch đáng yêu thì chị ấy lại ngứa ngáy tay chân.
Điều mà chị ấy muốn là nghệ sĩ của mình được vô số người yêu thích, la hét và trầm trồ khi nhắc đến tên chứ không phải …
Đột nhiên, Ngũ Lập Thu nhìn thấy nụ cười mãn nguyện của Khúc Kim Tích thì phản ứng lại.
Trước đó Khúc Kim Tích bị toàn bộ cư dân mạng mắng chửi, cô đã quen việc bị mắng chửi nên khi đối mặt với những bình luận thân thiện từ cư dân mạng, đương nhiên là cô vui vẻ rồi.
Có so sánh mới có mãn nguyện.
Ngũ Lập Thu nhất thời không biết phải nói gì.
Đành vậy, thà dễ hài lòng còn hơn là tham vọng quá sâu.
Khi bọn họ chuẩn bị rời đi, tình cờ gặp giám đốc Hướng ở bãi đậu xe.
Xe của giám đốc Hướng xảy ra chút vấn đề. Trợ lý của ông ta đang liên hệ với nhân viên để sửa chữa. Tuy nhiên, do quá đông người trong bữa tiệc nên nhân viên tạm thời không thể đến ngay.
“Giám đốc Hướng, tôi có một người bạn đang lái xe ở gần đó. Nếu như anh đang vội, tôi sẽ nhờ bạn đó lái xe tới đón anh. Tiện thể bạn của tôi có thể giúp anh sửa xe.” Ngũ Lập Thu nói.
“Vậy thì tốt quá rồi.” Lông mày của giám đốc Hướng giãn ra.
Ngũ Lập Thu lập tức liên lạc với bạn của mình. Sau khi cúp điện thoại, chị ấy nói: “Khoảng mười phút nữa thì người đó sẽ đến đây.”
Khi cả hai đang nói chuyện, Khúc Kim Tích tiến đến chiếc xe hơi sang trọng của giám đốc Hướng, hỏi theo bản năng: “Vấn đề ở đâu vậy?”
Trợ lý của giám đốc Hướng nói: “Đột nhiên không khởi động được.”
Ngũ Lập Thu và giám đốc Hướng đang trò chuyện vui vẻ ở bên này, Ngũ Lập Thu đang nói chuyện thì đột nhiên im lặng, khóe mắt bị động tác của Khúc Kim Tích thu hút.
Giám đốc Hướng: “?”
Ông ta quay đầu lại thì thấy Khúc Kim Tích đã xắn tay áo lên, khéo léo mở cốp trước của chiếc xe ra.
Giám đốc Hướng: “???”
Khúc Kim Tích liếc nhìn một lát, mỉm cười rồi quay đầu sang nói với Ngũ Lập Thu: “Chị Thu, không cần gọi bạn của chị đến nữa, vấn đề nhỏ, tôi sẽ sửa xong nhanh thôi.”
Ngũ Lập Thu: “???”
Giám đốc Hướng: “???”
Trợ lý bất lực nhìn giám đốc Hướng, bày tỏ anh ta không làm gì cả, cô gái này đã tự mở cốp trước của chiếc xe ra.
Giám đốc Hướng cuối cùng cũng lên tiếng: “Cô có thể sửa sao?”
Khúc Kim Tích: “Vâng, vấn đề nhỏ.”
Khúc Kim Tích đã làm việc trong ở cửa hàng sửa xe một khoảng thời gian, cô vẫn nắm rất chắc một số vấn đề nhỏ trên xe. Chỉ có điều đã lâu không sửa xe, may mà chiếc xe hạng sang này gặp trục trặc không lớn lắm.
Cô không giải thích với ông chủ Hướng vấn đề nằm ở đâu, thời gian giải thích cái đó, cô đã có thể sửa xong rồi.
Cũng may là không cần cô phải chui xuống gầm xe… Đương nhiên, nếu như chui xuống gầm xe thì cô không thể giúp được.
Sau ba phút, Khúc Kim Tích đứng thẳng người, đậy nắp xe lại, nói với trợ lý: “Được rồi, thử xem đi.”
Trợ lý lên xe, xe khởi động thành công.
Ánh mắt của giám đốc Hướng nhìn Khúc Kim Tích lập tức thay đổi.
Trợ lý lại xuống xe, ông ta đưa tay về phía trợ lý, trợ lý hiểu ý, lấy ra một tấm danh thiếp sang trọng. Giám đốc Hướng cầm lấy đưa qua cho Khúc Kim Tích, nói: “Đây là thông tin liên lạc cá nhân của tôi. Nếu như sau này gặp phải bất kỳ khó khăn gì, cô có thể liên lạc với tôi.”
“Cảm ơn giám đốc Hướng.” Khúc Kim Tích nhận lấy nó bằng cả hai tay.
Giám đốc Hướng lại gật đầu với Ngũ Lập Thu: “Đi thôi.”
“Đúng rồi.” Giám đốc Hướng đang chuẩn bị lên xe thì đột nhiên quay đầu lại “Bộ phim mà cô vừa mới quay xong có phải là hợp tác với Từ Nam Nam không?”
Khúc Kim Tích không thể hiểu được ý của giám đốc Hướng, cô thành thật gật đầu.
Giám đốc Hướng: “Giữa cô và cô ta có nhiều cảnh đối địch không?”
Khúc Kim Tích: “Không nhiều.”
Giám đốc Hướng: “Cô ta có làm khó cô không?”
Khúc Kim Tích ngập ngừng một lúc, lắc đầu: “Không có.”
Giám đốc Hướng bật cười, khóe mắt lộ ra nếp nhăn nhỏ, nói một cách có ẩn ý khác: “Cô gái, đôi khi người quá thật thà sẽ dễ bị bắt nạt.”
Khúc Kim Tích: “?”
Giám đốc Hướng nhìn sang Ngũ Lập Thu: “Lập Thu, nếu có thời gian, cô có thể đưa Tiểu Khúc đến hẹn ăn cơm với giám đốc Ngô của đài Mango. Đài của bọn họ gần đây sắp ra một tác phẩm lớn. Tôi thấy Tiểu Khúc khá phù hợp.”
Ngũ Lập Thu chấn động tinh thần, lời này của giám đốc Hướng có ý tứ rất sâu xa, chị ấy lập tức gật đầu: “Được, tôi sẽ sắp xếp. Cảm ơn giám đốc Hướng.”
Cho đến khi không thấy xe của giám đốc Hướng nữa, Ngũ Lập Thu mới thu ánh mắt lại. Nghệ sĩ của mình còn đang nghịch tấm danh thiếp của giám đốc Hướng đưa cho. Chị ấy không biết lúc này Khúc Kim Tích đang suy nghĩ cái gì nữa–
Hình như trước giờ chưa từng thấy qua danh thiếp của Thẩm Thính, anh cũng có danh thiếp sao?
“Cô biết sửa xe sao?” Ánh mắt của Ngũ Lập Thu vô cùng tò mò, Khúc Kim Tích còn có cái gì mà chị ấy không biết?
Ngoài nghèo, keo kiệt, biết ăn, có thể biến thành cá.
– Ngũ Lập Thu chưa thấy qua tình huống biến thân của Khúc Kim Tích trước kia nên cô ấy xem nhẹ chuyện đó.
Khúc Kim Tích khiêm tốn nói: “Biết một chút.”
Ngũ Lập Thu nhướng mày: “Cô có biết nếu cảnh tượng vừa rồi được chụp lại và tung lên mạng, cô sẽ không còn hình tượng gì nữa không?”
Khúc Kim Tích yếu ớt biện hộ: “Tôi vốn dĩ cũng không có hình tượng gì mà.”
Cô tự hào về khả năng sửa chữa ô tô của mình, đây chính là một trong những kỹ năng của cô!
Ngũ Lập Thu: “…”
“Hơn nữa tôi đã giúp giám đốc Hướng một việc nhỏ, ông chủ người ta đã lập tức cho tôi danh thiếp, đây cũng coi như là tôi tạo mối quan hệ rồi.” Mặc dù cô có khó khăn cũng sẽ không tìm ông chủ này.
“Cũng đúng.” Ngũ Lập Thu nói, “Đến cả tôi còn không có cách liên lạc cá nhân với giám đốc Hướng nữa.”
Khúc Kim Tích lập tức dâng danh thiếp lên.
“…” Ngũ Lập Thu liền cảm thấy thích thú, “Được rồi, cất vào đi, thử xem có thể thêm vào WeChat hay không. Hướng Quan Vũ là một người khá khiêm tốn. Công ty vừa mới hoạt động, Thẩm Thính cũng cần đối tác có sức nặng một chút, xây dựng mối quan hệ tốt với anh ta, sau này nói không chừng có thể giúp được Thẩm Thính.”
Chị ấy nói là giúp được Thẩm Thính chứ không phải là giúp mình. Khúc Kim Tích hiểu, ánh mắt sáng lên: cô đương nhiên là hy vọng có thể giúp đỡ sự nghiệp của Thẩm Thính một chút.
Sau khi lên xe, Ngũ Lập Thu nghĩ đến chuyện tác phẩm lớn của đài Mango mà giám đốc Hướng đã nói, chị bắt đầu gọi điện thoại. Khúc Kim Tích ngồi vào chỗ xong, gửi một lời mời kết bạn WeChat theo thông tin liên hệ cá nhân của giám đốc Hướng.
Không có phản hồi.
Cô cũng không quan tâm, bắt đầu kiểm tra các hotsearch trên điện thoại của mình.
Vừa liếc nhìn qua cô liền giật mình. Cô lại có đến ba hot search, một trong số đó còn là no.1 hot search—- cô xuất hiện phía sau Túc Hướng Địch trong bức ảnh tập thể.
Sau khi xem xong một vòng, bản thân Khúc Kim Tích không khỏi thích thú.
Tại hiện trường, cô hoàn toàn không cảm thấy nó buồn cười chút nào, chỉ muốn hoàn thành nhiệm vụ Ngũ Lập Thu giao cho, cũng có thể để cho bản thân lẳng lặng thu hút sự chú ý của người khác.
Tuy nhiên, vừa nghĩ đến ba hot search này, quy đổi một chút đã là một triệu mốt, Khúc Kim Tích đột nhiên cười không nổi.
Cô liếc nhìn Ngũ Lập Thu đang gọi điện thoại, lặng lẽ kiểm tra số dư trong thẻ ngân hàng của mình. Bây giờ vẫn chưa chuyển đi, tính toán một chút thì bàng hoàng phát hiện sau khi chuyển tiền, cô chỉ còn lại mấy ngàn tệ!!!
Một bữa tiệc từ thiện mà thôi, lại trở thành ăn mày.
Khúc Kim Tích suy đi nghĩ lại, cảm thấy không được, hiện tại cô có quá ít quảng cáo, ai biết khi nào mới có hoạt động kiếm tiền tiếp theo.
Hơn nữa, cô đã từ chối chi phí sinh hoạt hàng tháng mà nhà họ Thẩm cho nguyên chủ – thật sự cầm rất không thoải mái.
Cho nên……
Sau khi suy đi nghĩ lại, cô nhấn vào WeChat của Thẩm Thính: [Anh Thẩm, bình thường khi tôi không có công việc, làm việc ở văn phòng của anh thì có lương cơ bản không?]
Sau khi đọc kỹ câu này, cảm thấy nó không có gì sai cả cô mới dứt khoát gửi đi.
Thẩm Thính nhanh chóng trả lời: [Em muốn bao nhiêu tiền?]
Khúc Kim Tích vui mừng khôn xiết, đang định nói bao nhiêu là thích hợp thì tin nhắn của Thẩm Thính lại đến: [Về nhà gặp mặt nói chuyện.]
Khúc Kim Tích đột nhiên hoảng sợ.
Chính là cô không dám nói chuyện trực tiếp nên mới gửi tin nhắn trên WeChat!
Nhưng mà ông chủ Thẩm đã nói như vậy rồi, cô chỉ đành phải âm thầm gửi một gói biểu tượng cảm xúc dễ thương để kết thúc cuộc trò chuyện.
Lúc Ngũ Lập Thu nói chuyện điện thoại xong, vẻ mặt của chị ấy không được tốt lắm, Khúc Kim Tích hỏi thăm: “Có chuyện gì vậy, chị Thu?”
“Không có chuyện gì.” Ngũ Lập Thu không trả lời. “Thời gian không còn sớm nữa, tôi đưa cô về nhà trước, cô sống ở đâu?”
Khúc Kim Tích: “…”
Cô vừa báo địa chỉ, vừa liếc nhìn biểu hiện của Ngũ Lập Thu.
Ngũ Lập Thu: “…”
Khúc Kim Tích: “…”
Chà, Ngũ Lập Thu quả nhiên biết nhà của Thẩm Thính ở đâu.
Ngũ Lập Thu không hỏi gì cả, đưa người tới nơi liền rời đi.
Khúc Kim Tích mở cửa ra, ánh đèn trong nhà phát sáng, Thẩm Thính mặc quần áo ở nhà ngồi trên sô pha xem TV.
Vậy mà anh tan việc thì về nhà ở.
“Tôi về rồi.” Khúc Kim Tích vừa thay giày vừa nói.
“Đến đây.” Thẩm Thính nói.
Khúc Kim Tích ngoan ngoãn bước tới.
Thẩm Thính đưa một tập tài liệu qua, Khúc Kim Tích nhận lấy, vẻ mặt sững sờ, phát hiện trên đó được viết mấy chữ to ‘hợp đồng lao động’.
“?”
Thẩm Thính đan tay vào nhau. Lúc anh ngước mắt lên, ánh sáng rơi vào trong đôi mắt đen láy làm cho nó càng thêm thâm thúy: “Cô không phải là muốn lương cơ bản sao? Nhìn thử đi.”
Khúc Kim Tích: “…”
Lại còn muốn ký hợp đồng lao động với cô.
Khúc Kim Tích theo bản năng ngồi xuống bên cạnh Thẩm Thính.
Khi nhìn thấy mức lương cơ bản mười ngàn một tháng được ghi trên hợp đồng, cô rất vui mừng. Kết quả là bên dưới xuất hiện nhiều khoản khấu trừ khác nhau.
-Sau khi biến thân, chín ngàn sẽ bị trừ đi cho phí chăn nuôi, phí thức ăn, phí tra tấn tinh thần, chỉ còn lại một ngàn.
Khóe môi của Thẩm Thính nhàn nhạt cong lên: “Xem xong chưa? Không có ý kiến gì thì ký tên đi.”
Khúc Kim Tích: “…”
Tôi không!