Sau Ly Hôn Tôi Trở Thành Tiểu Phú Bà

Chương 2

Từ Tĩnh Châu sắc mặt càng thêm tối sầm, với tay ấn sốđiện thoại của Giang Dao.

Thật đáng buồn là anh ấy còn không biết rằng người đầu tiên trong danh sách chặn là anh ta.

Từ Tĩnh Châu đặt điện thoại xuống, lấyđiếu thuốc ra châm một điếu.

“ Anh ra ngoàiđi” Sau khi đuổi thư ký xong, Từ Tĩnh Châu hút xong điếu thuốc thu hồi lại những tâm tư nãy giờ chuẩn bị tiếp tục công việc.

Nhưng điện thoại của Từ Cảnh Hiên gọi đến

“ Anh trai, có tin cực kỳ tốt luôn! Anh rốt cuộc cũng có thể thoát khỏi sựđeo bám của Giang Dao rồi, cuối cùng cũng có thểở bên cạnh chị Bạch Lộ. Vì cô ta mà anh đã không về nhà giờ nghe tin này anh cóđang thấy vui mừng hay kinh ngạc thế?”

“ Từ Cảnh Hiên, em nói cho rõ ràng một chút, rốt cuộc chuyện của Giang Dao là như nào?”

Từ Tĩnh Châu bực bội đứng dậy nới lỏng cà vạt.

Anh ta mới có một đêm không về mà Giang Dao, người phụ nữ nàyđã tạo lên một kinh hỉ đến như vậy cho anh.

Cô thực sự không nghĩ nếu anh đồngý ký vào đơn ly hôn thì cô sẽ ra sao à?

“ Anh à, là Giang Dao bảo mẹđưa cho cô ta một ngàn vạn, sau đó sẽ đồngý ly hôn với anh. Cô ta đã rờiđi nhưng cũng rất biếtđiều chỉ mang theo đồđạc cá nhân của mình chứ không đem theo bất kỳ đồ vật nào của nhà họ Từ”

“ Anh trai, chúng ta phải mau báo tin tốt này cho chị Bạch Lộ...”

Từ Cảnh Hiên đang nói chuyện rất vui vẻở đầu dây bên kia thì Từ Tĩnh Châu đã cúp điện thoại.

Anh ta cầm áo vest đứng dậy

“ Bây giờ Giang Dao đang ởđâu?” Anh hỏi thư ký

“ Xin lỗi ngài Từ, chúng tôi cũng không biết”

“ Xin lỗi ngài Từ, phu nhân cũngđã chặn hết số chúng tôi rồi”

Từ Tĩnh Châu cảm thấy một ngọn lửa giận bốc lên, nhưng lý trí nhắc nhở anh ta lúc này phải bình tĩnh lại, cho nên rất nhanh anh ta quay lại dáng vẻ bình thường:

“ Không phải côấy nói ký tên rồi gọi côấy về sao?”

Thư ký liếc nhìn Từ Tĩnh Châu

“ Phu nhân nói, sau khi ngài ký chỉ cần gặp côấyở Cục dân chính vào lúc chín giờ sáng thứ hai, côấy sẽ không bao giờ đến muộn”.

Từ Tĩnh Châu đứngđó khuôn mặt càng lúc càngâm trầm, sau một lúc mới tháo kính xuốngđưa cho thư ký.

“ Anh đi điều tra tung tích của côấy, có tin tức liền báo cho tôi”

“ Vâng thưa ngài”

“ Chuẩn bị bắt đầu cuộc họp” Từ Tĩnh Châu nói xong liền quay trở lại văn phòng.

Dựán hôm nay cực kỳ quan trọng nó sẽ là mở đầu cho sự phát triển của công ty trong vòng năm năm sắp tới.

Anh đã phải quay cuồng với công việc suốt mấy ngày trờiđêm qua còn phảiở lại công ty cảđêm để hoàn thành công việc.

Giang Dao đang quậy phá nhưng lúc này anh không thể phân thân để chơi với côấy, đối với Từ Tĩnh Châu công việc luôn là trên hết.

Tôi vốn không quan tâm Từ gia hiện tại đang như nào, hay Từ Tĩnh Châu đang nghĩ gì.

Lúc này, tôi đang ở trong căn hộ ba tôi mua cho trước khi chúng tôi kết hôn, ôm con gấu bông nhỏ của mình mà khóc.

“ Dao Dao khóc đủ chưa?” Bạn thân An Noãn của tôi không nhịn được nữa lấy khăn giấyđưa cho tôi.

Tôi lấy khăn giấy lau mặt rồi tiếp tụ côm gấu khóc.

Tôi đã ly hôn, mới có hai lăm tuổi, nhưng tôi, Giang Dao đã trở thành một người phụ nữ trẻ tuổi trải qua một đời chồng, điều này đồng nghĩa với việc giá trị của tôi sẽ giảm xuống.

Sau này nếu tôi tái giá, không tìm được người nào hơn Từ Tĩnh Châu chắc chắn sẽ bị tất cả các cô gáiở Vinh Thành cười chết.

“ Buổi tối đi uống rượu giải toả tậm trạng đi. Quán bar chị tao mới khai trương, nghe nói toàn mỹ nam đến từ ThànhĐô”

Tôi ngước đôi mắt sưng đỏ lên nhìn An Noãn: “ Có trai đẹp ư? Có đẹp hơn Từ Tĩnh Châu không?”

“ Chị gái ơi, cho dù không đẹp trai bằng anh ta, nhưng ít nhất cũng trẻ hơn, năng lượng hơn anh ta chắc chắn sẽ khiến mày vui vẻ. Mày nghe câu này chưa? Nam sinh viên đại học còn cứng hơn cả kim cương”

An Noãn hận sắt rèn không kịp kéo tôi đứng dậy

“ Bây giờ mày hãy đi thay ngay một bộ váy gợi cảm và xinh đẹp để tao đưa mày đi tìm các em trai nhỏ nào”

Tôi hơi giật mình và đồng ý.

Tính ra đã rất lâu rồi tôi không mặc những bộ đồ gợi cảm như vậy, kể từ sau khi kết hôn với Từ Tĩnh Châu thì những bộ đồ như vậy đã không còn được xuất hiện trong tủ quần áo.

Ngày mà tôi gặp mặt Từ Tĩnh Châu có thể nói là do một cuộc xem mắt mù quáng mà ba tôi ép tới.

Thời điểm lần đầu tiên gặp mặt Từ Tĩnh Châu xuất hiện với bộ vest lịch lãm giống như một người đàn ông tràn đầy hơi thở cấm dục tài giỏi hay xuất hiện trong những cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo.

Còn tôi, với mái tóc gảy light, áo khoác ngắn tay quần ống rộng. Khi ba tôi thấy quả đầu hồng chói lọi suýt chút nữa ông ấy ngất luôn tại chỗ.

Ông ấy giúp tôi nói những điều tốt đẹp trước mặt Từ Tĩnh Châu, nhưng giọng nói lại lắp bắp đến mức hoài nghi nhân sinh vậy.

Tôi vốn dĩ không có ý định lấy chồng nên làm mọi cách để phá hủy buổi xem mắt này kể cả việc bỏ đi hình tượng tiểu thư hào môn lịch sự nhã nhặn.

Ba tôi nháy mắt ra hiệu liên tục khiến tôi cảm tưởng thêm chút nữa thôi là mắt ông ý đang bị chuột rút vậy. Tuy nhiên tôi vẫn cố tình như không hiểu ám hiệu ông ấy.

Sau bữa tối, vì phép lịch sự nên Từ Tĩnh Châu vẫn đưa tôi về.

Anh ấy tính tình nghiêm túc còn tôi thì trái ngược hoàn toàn nên tôi cũng cho rằng sau buổi hôm nay chúng tôi sẽ không có mối giao thoa nào nữa.

Nhưng không ngờ, sau đó Từ Tĩnh Châu lại nhiều lần hẹn gặp rủ tôi đi chơi.

Ba tôi vui vẻ nói rằng anh ta có ấn tượng tốt về tôi nên chắc chắn cuộc hôn nhân này sẽ diễn ra thuận lợi.

Tôi tức tối nói: “ Anh ta thích con nhưng con vốn không thích anh ta, đúng là trâu già gặm cỏ non”

Ba tôi khuất phục tôi chỉ bằng một câu: “ Con không thích nó nhưng kẻ thù không độ trời chung của con là Chu Đồng lại đang muốn lấy cậu ta, đang tìm người mai mối kia kìa”

Vừa nghe lòng hiếu chiến của tôi lập tức nổi dậy, Chu Đồng thích muốn lấy anh ta, tôi nhất định phải cướp lấy.

Tôi bắt đầu hẹn hò với Từ Tĩnh Châu, vốn định dùng việc này mà cười lên mặt Chu Đồng ai dè vài tháng sau đó chính bản thân mình cũng đã yêu Từ Tĩnh Châu.

Tình yêu của một cô gái trẻ tuổi nóng bỏng và nồng nhiệt đến mức bản thân không thể kiểm soát được.

Anh ấy vẫn bình tĩnh điều khiển mọi thứ đến mức dần dần biến tôi thành hình mẫu mà ba tôi hao tổn bao nhiêu tâm trí vẫn chưa làm được.

Tóc đen dài mặc lên những chiếc váy thục nữ dịu dàng. Vì đây là điều anh ấy thích nên tôi sẵn sàng thay đổi.

Mãi sau này khi vô tình nhìn thấy bức ảnh anh ấy cùng Bạch Lộ thời còn đi học trên máy tính của anh ấy.

Lâm Bạch Lộ, người cũng như tên, mái tóc đen dài mặc chiếc váy trắng tinh khôi tựa như thiên sứ vậy.

Rõ ràng còn một cậu bé khác trong bức ảnh và Lâm Bạch Lộ đang đứng giữa họ nhưng dường như tôi hoàn toàn không thể nhìn thấy sự tồn tại của người thứ ba.

Tầm nhìn của tôi dán chặt vào hình ảnh Lâm Bạch Lộ đang mỉm cười ngại ngùng ngước nhìn Từ Tĩnh Châu.

Hóa ra trong lòng Từ Tĩnh Châu cũng có một Bạch Nguyệt Quang.

Nhưng thời điểm đó tôi đã yêu anh ấy đến mức không còn dũng khí để chất vấn anh về điều này.

Tôi sợ khi tôi hỏi thì hạnh phúc bao lâu nay tôi có cũng sẽ giống như chiếc bong bóng xà phòng chỉ cần đụng nhẹ sẽ tan biến.

Hơn nữa Lâm Bạch Lộ kết hôn trước khi tôi và anh ấy kết hôn.

Vì vậy tôi đã nghĩ rằng mình sẽ hạnh phúc cho đến khi cô ta ly hôn và quay trở về.

Nghĩ đến việc Từ Tĩnh Châu dành cả đêm hôm qua ở bên cạnh dỗ dành cô ta, tôi lại không kìm được nước mắt.

An Noãn vội vàng lôi kéo tôi vào phòng thay đồ, cô ấy ném cho tôi một chiếc váy đen bó sát. Và bí ẩn lấy ra một bộ đồ lót mới.

“ Đổi cái này đi, tao thấy mày dạo này gầy đến mức sắp biến thành sân bay rồi đó. Mặc cái này vào vòng nào ra vòng đó gay nhìn thấy mày còn thẳng lại được”

Cầm bộ váy trên tay tôi nức nở nhìn An Noãn

“ Không tốt lắm, dù sao bây giờ tao cũng không còn là thiếu nữ nữa rồi, tao có phải nên ăn mặc đoan chính hơn không?” 
Bình Luận (0)
Comment