Lư Chấn thoáng run rẩy cả người, nỗi hoảng sợ hiện lên nơi đáy mắt.
Những người đứng quanh đó đều đang chăm chú nhìn ông ta.
Không biết là trùng hợp hay là...
Hà Trung Ninh nghiến răng, lạnh lùng quát lên: "Ông... Ông Lư, ông cứ nhận đi! Tôi không tin cô ta có năng lực lớn đến như vậy".
Ực!
Lư Chấn gian nan nuốt nước bọt, nhận cuộc gọi đến.
"Lư Chấn, hợp tác của chúng ta tới đây coi như dừng nhé! Ông gan thật, nhân vật tầm cỡ nào cũng dám động tới, tự ông muốn chết thì chớ có kéo tôi đi cùng!"
Một giọng nói lạnh như băng vang lên từ trong loa điện thoại.
Mấy người đứng gần đó đều đã nghe rành mạch từng lời!
Tít! Tít! Tít!
Tiếng máy bận vang lên.
Lần này, đám đông đã hoàn toàn chết sững.
Lư Chấn run lên lẩy bẩy.
Hai khách hàng lớn nhất... đều cắt hợp tác rồi?
Lâm Kiều Hân và hai cô gái kia đều vô cùng khiếp sợ khi chứng kiến cảnh này.
Sao có thể thế được?
Hà Trung Ninh đã hoàn toàn choáng váng.
Ngay sau đó, tiếng chuông điện thoại lại vang lên.
Lư Chấn run run rẩy rẩy nhận cuộc gọi.
Vẫn là kết cục cũ!
Năm phút, mười hai cuộc gọi.
Khắp sảnh lớn chỉ còn lại bầu không khí yên tĩnh chết chóc.
Hà Trung Ninh đờ đẫn nhìn.
Lư Chấn vẫn không ngừng run rẩy.
Cuộc trò chuyện lại một lần nữa bị cắt đứt.
Đối tác cuối cùng... cũng bỏ đi rồi!
Tất cả mọi người đều đã chết sững.
Ánh mắt Trương Minh Vũ bừng sáng lên.
Rốt cuộc chị ba... kh ủng bố cỡ nào?
Tô Mang mỉm cười âu yếm, nói: "Được rồi em trai ngoan, chuyện này coi như giải quyết xong".
"Từ nay về sau sẽ không còn bất cứ công ty nào dám hợp tác với nhà họ Lư nữa".
Lư Chấn chấn động tột cùng.
Sắc mặt Hà Trung Ninh và Hà Gia Hoa đều vô cùng mờ mịt.
Sao lại thế này?
Nhà họ Lư là chuỗi cửa hàng đồ đông lạnh, nếu đã không
có bên mua thì sản phẩm biết vận chuyển đi đâu?