Anh ta quát lớn, khí thế cực kì hùng hổ.
Mọi người đều âm thầm tặc lưỡi.
Ai nấy đều sợ hãi nhìn Chung Tử Kính.
Không một ai nghi ngờ lời anh ta nói.
Lâm Kiều Hân cũng nhịn không được, thân mình thoáng run rẩy.
Trương Minh Vũ lại nở một nụ cười.
Giết sạch?
Triệu Khoát và Hà Gia Hoa lại một lần nữa nhếch môi cười lạnh.
Một khẩu súng lục... mà đã mơ tưởng đe dọa nhà họ Chung?
Đùa đấy à?
Trương Minh Vũ nhếch miệng cười nhạt.
Sau đó, anh đưa khẩu súng cho Lâm Kiều Hân.
Lâm Kiều Hân mờ mịt nhìn anh.
Trương Minh Vũ nghiêm túc nói với cô: "Hôm nay tạm thời giúp cô xả giận một chút đã, đợi lần sau... nhất định tôi sẽ báo thù cho cô".
Vừa nghe anh nói thế, đám đông đều bối rối nhìn nhau.
Trương Minh Vũ... có ý gì?
Lâm Kiều Hân hoang mang nhận khẩu súng, đến lúc này cô vẫn không hiểu ý anh là sao.
Trương Minh Vũ lại cười nói: "Cô ngắm thẳng vào gã Chung
Tử Kính kia, bọn họ dám cử động, cô không cần do dự, cứ việc nổ súng".